Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:45:22
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thực , chuyện hiềm khích giữa Mộc Chiêu và Phương Túc Tham, ngoài Đinh Phiếm Hải thì ai , nhưng khi thấy câu , tất cả đều hẹn mà cùng về phía Phương Túc Tham.

Trong những mặt, ít thiết nhất với Mộc Chiêu chính là , huống hồ, những trong ban quản lý đều rõ, đây đầu tiên Phương Túc Tham xảy bất hòa với dị năng giả hệ tinh thần.

Quả nhiên, Phương Túc Tham xong lạnh: "Khua môi múa mép, dị năng giả hệ tinh thần rời khỏi căn cứ tự bảo vệ còn khó, ở nơi nguy hiểm như khu nhiễm mà còn quyền chỉ huy? Nực ..."

Anh dứt lời, đợi Mộc Chiêu phản bác, khác nhảy .

"Câu của đồng ý lắm." Sở Nhất Ngưng nghiêm túc , "Đội của dị năng giả hệ tinh thần, mà đưa kết luận như thì thật thiếu chặt chẽ, thấy Trung tá Mộc đối phó với thể biến dị thế nào ? Sao dám chắc chắn cô ?"

Phương Túc Tham: " thế nào, nhưng chẳng dị năng giả hệ tinh thần thể đối phó với biến thể là nhận thức chung ?"

Đinh Phiếm Hải cũng nhíu mày, thẳng: "Thượng tá Phương, chuyện khác dám , nhưng chỉ cần Trung tá Mộc ở đây, đội của chúng ít nhất sẽ xảy tình trạng thành viên thể biến dị điều khiển tinh thần mất liên lạc."

Câu chọc trúng nỗi đau của Phương Túc Tham, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: "Cậu ý gì?!"

Anh thẳng , cơ bắp theo bản năng căng cứng.

Lúc , Sở Tự trầm giọng : "Im lặng." Khiến hai lập tức ngậm miệng.

Anh sang Mộc Chiêu, hỏi: "Đã như , vị trí tấn công chủ lực thiếu một , cô ai thế ?"

Phương Túc Tham lập tức trừng lớn mắt Sở Tự, ngay ngắn , dám ho he tiếng nào.

— Ý gì đây? Tại thủ trưởng cũng bênh cô ? Chẳng lẽ thủ trưởng cũng điều khiển tinh thần ?

"Ừm, cái , đúng là một ứng cử viên." Mộc Chiêu : "Liễu Vọng thì ?"

Đương nhiên cô nảy ý tưởng nhất thời, so với việc "đưa Liễu Vọng khu nhiễm lợi ích gì?", cô cân nhắc nhiều hơn về "để Liễu Vọng ở căn cứ tác hại gì?".

Trước khi thực sự xác định thể tin tưởng , nhất vẫn nên mang theo bên lúc nơi cho an .

Hết cách, nuôi "chó Beagle" thì chịu khổ thế đấy.

Đối với đề nghị , Sở Nhất Ngưng và Mộc Chiêu đồng quan điểm, hùa theo: " cũng đồng ý đưa theo, trong trường hợp Trung tá Mộc và thủ trưởng đều ở căn cứ, ai áp chế , để căn cứ an lắm."

Sở Tự : "Được, tính đội."

Phương Túc Tham mấy xen , đều Sở Tự dùng ánh mắt ngăn , cuối cùng đành ấm ức hết buổi họp.

Sau khi xác định đội hình, lên kế hoạch huấn luyện tập trung khi lên đường, cũng như các hạng mục chuẩn khác.

Tiếp đó, họ thảo luận về danh sách trang , xác nhận những trang bắt buộc mang theo, đó để Sở Phồn và Trì Nhân cầm danh sách chuẩn .

Tan họp, Sở Tự giữ Phương Túc Tham đang đầy vẻ bực dọc ở , chuyện riêng với .

Sở Tự cũng khách sáo, thẳng: "Chuyến các chứng kiến thể biến dị điều khiển tinh thần trong khu nhiễm, hẳn rõ, một dị năng giả hệ tinh thần mạnh mẽ quan trọng thế nào trong nhiệm vụ . Cá nhân bài xích dị năng giả hệ tinh thần ép buộc, nhưng nếu ảnh hưởng đến sự định của cả đội, thì thể chấp nhận ."

Thực chỉ với Mộc Chiêu, Phương Túc Tham đối với tất cả dị năng giả hệ tinh thần đều thể hiện sự bài xích.

Anh gia nhập khu Lục Bắc hơn hai năm, năng lực các mặt đều , chỉ trừ việc cực đoan trong vấn đề .

Đến đây lâu như , chỉ mới tiếp nhận điều trị tinh thần một , những lúc khác đều dựa t.h.u.ố.c E cầm cự.

Sở Tự tiếp: "Một khi khu nhiễm, tình hình sẽ đổi trong chớp mắt, trong cảnh nguy hiểm, phép chút sai sót nào, sẽ để hai mâu thuẫn trong đội của ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-264.html.]

Tuyền Lê

Anh quá khó — giữa Phương Túc Tham và Mộc Chiêu, nếu chỉ chọn một trong hai đội, bất kể vì lý do gì, chọn chắc chắn là Mộc Chiêu.

Mộc Chiêu là dị năng giả song hệ tinh thần và gian, hai năng lực đều tính thể thế mạnh, đồng thời cô còn khả năng chỉ huy, loại nhân tài diện cực kỳ phù hợp với đội ngũ tinh nhuệ quy mô nhỏ.

Phương Túc Tham im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng nuốt cục tức xuống, mới mở miệng hỏi: "Thủ trưởng, thế nào mới đội?"

Sở Tự: "Rất đơn giản, giải quyết mâu thuẫn, đạt sự đồng thuận. Lấy phán đoán của Trung tá Mộc tiêu chuẩn, cô cho rằng thể đội, thì ý kiến."

Phương Túc Tham nhíu mày: "Lấy phán đoán chủ quan của cô chuẩn? Thế chẳng ..."

Sở Tự ngắt lời : "Không thương lượng gì hết, trong chuyện , sự an định của cả đội là hết."

Anh khoanh tay ngực, bình tĩnh Phương Túc Tham: "Tiêu chuẩn với , cần nhiều, tự cân nhắc ."

Phương Túc Tham kìm nén phản bác theo bản năng — thực trong lòng rõ, lời Sở Tự câu nào cũng lý.

Trong tình huống khu nhiễm thể biến dị điều khiển tinh thần tồn tại, tầm quan trọng của dị năng giả hệ tinh thần như Mộc Chiêu đối với nhiệm vụ thể so sánh.

Nghĩ thông suốt, chào Sở Tự kiểu quân đội, rời khỏi văn phòng.

Về chuyện , quả thực là vô lý , lúc đó thái độ với Mộc Chiêu .

Bây giờ, những đồng đội mất tích trong khu nhiễm vẫn đang đợi đến cứu, dù thế nào cũng thể bỏ rơi đồng đội của .

Cho nên dù cầu xin Mộc Chiêu, cũng sẽ c.ắ.n răng mà .

Thế là, ôm quyết tâm như , Phương Túc Tham với vẻ mặt như thù sâu biển lớn, xuất hiện mặt Mộc Chiêu.

Mộc Chiêu cho cạn lời: "Thượng tá Phương, chẳng thuận mắt ? Đã hai hợp như thế, cần thiết cứ chui cùng một đội gì?"

" xin cô." Phương Túc Tham nghiến răng , "Trước đây là đúng, nên vô cớ nhắm cô."

"Được, lời xin nhận, còn việc gì ?" Mộc Chiêu một cái hờ hững, .

Phương Túc Tham sững sờ: "Vậy... cô đồng ý cho đội ?"

Mộc Chiêu: "Anh hiểu nhầm , chấp nhận lời xin của , nghĩa là đồng ý cho đội. rõ ràng, vì sự định của cả đội, sẽ để bất kỳ ai tin tưởng cùng."

Nói trắng , cô Phương Túc Tham thuận mắt, đương nhiên nhiệm vụ cùng .

Huống hồ, kẻ chịu kiểm soát một Liễu Vọng là đủ , thêm một nữa cô thật sự lo xuể.

Vẻ mặt Phương Túc Tham lộ sự bực bội: "Thế nào mới tính là tin tưởng cô?"

Mộc Chiêu trả lời, kỳ quái hỏi ngược : "Rốt cuộc tại nhất định đội? Vào khu nhiễm nguy hiểm như , cho chẳng sướng hơn ?"

Phương Túc Tham: "Đồng đội của vẫn còn ở trong đó, bắt buộc tìm họ."

Mộc Chiêu cam đoan: " đảm bảo với , chúng nhất định sẽ tìm, họ chỉ là đồng đội của , mà còn là thành viên quan trọng của căn cứ, hơn nữa còn mất tích trong khi cống hiến cho căn cứ, bất kể , chúng cũng nhất định sẽ dốc lực tìm họ."

Nghe xong câu , Phương Túc Tham im lặng một lúc lâu.

Mộc Chiêu tưởng cuối cùng cũng nghĩ thông , ngờ bỗng cúi đầu Mộc Chiêu: " hứa với họ nhất định sẽ đích cứu họ về, xin cô hãy cho thế nào mới thể đội."

Có lẽ vì Mộc Chiêu dù thế nào cũng sẽ cứu đồng đội của , nên giọng điệu của chân thành hơn ít.

Mộc Chiêu phiền đến mất kiên nhẫn, thở dài : "Được , cho , lúc đó đầu gặp mặt, tại địch ý lớn với như ?"

Loading...