Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 262
Cập nhật lúc: 2025-12-01 07:16:21
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Phồn việc đổi chủ đề bất ngờ cho ngẩn , kìm nở nụ bất lực, nhưng vẫn gật đầu đồng ý: "Đương nhiên, là việc dùng cho lợi ích chung của cả căn cứ, căn cứ chi khoản cũng là hợp lý."
Mộc Chiêu gật đầu hài lòng: "Vậy thì , sẽ bảo Trần Miễn ghi hết sổ sách của bộ phận nghiên cứu."
Tâm trạng cô , xuống máy bán hàng tự động ở tầng hầm 1 mua vài lon nước tăng lực mời Sở Phồn và Trì Nhân, ba ghế dài uống tán gẫu.
Một lúc , Sở Nhất Ngưng, Sở Thiệu Vũ và Đinh Phiếm Hải cũng chạy đến.
Mấy tiên hỏi han tình hình, Sở Cạnh Kiêu dùng gian tạm thời khống chế Sở Tự, ai nấy đều lộ vẻ yên tâm, đó gia nhập nhóm uống nước tán gẫu của ba Mộc Chiêu.
Sở Cạnh Kiêu vẫn đang căng duy trì gian tạm thời dám lơ là, lộ vẻ mặt kinh ngạc: "??" Hóa chỉ ở đây hì hục chịu khổ thôi ?!!
Ba mươi phút —
Ngay khi Sở Cạnh Kiêu sắp cầm cự nổi nữa, cảm thấy áp lực gió trong gian tạm thời dần yếu , nhiệt độ cũng giảm xuống, trở về mức bình thường.
Xem , Sở Tự khống chế dị năng .
Thế là, giải trừ gian tạm thời, để Sở Tự trở về gian thực tại.
Sở Tự ướt đẫm mồ hôi, quần áo sớm xé nát khi hóa thành lốc xoáy, lúc trần như nhộng.
Sở Phồn cầm bộ quần áo chuẩn sẵn, bảo Sở Cạnh Kiêu mang cho Sở Tự mặc.
Mấy lượt bước sân tập, thấy một vật trang trí trong sân tập gió cuốn xuống chất đống ở góc tường.
Trì Nhân hỏi: "Thiếu tướng Sở, giờ ngài cảm thấy thế nào?"
Sở Tự giơ tay , chỉ thấy trong lòng bàn tay bỗng bùng lên một ngọn lửa nhỏ, nắm tay , dập tắt ngọn lửa, thử thử vài : "Ổn định ."
Sở Phồn : "Để cho chắc chắn, nhớ đến bộ phận y tế kiểm tra."
"Ừm." Sở Tự gật đầu, đó sang Mộc Chiêu, "Mọi , chuyện riêng với Mộc Chiêu một chút."
Đợi những khác hết, Mộc Chiêu Sở Tự hỏi: "Thủ trưởng, chuyện gì ?"
Sở Tự: "Lần , cô thấy gì?"
Mộc Chiêu ngẩn : "Ngài trong ảo cảnh tinh thần của ngài ?"
Sở Tự gật đầu.
Mộc Chiêu giấu giếm, kể sơ qua tình hình một lượt.
Sở Tự xong, im lặng một lát : "Chuyện , hy vọng cô cho ai ."
Mộc Chiêu ngạc nhiên hỏi ngược : "Chuyện của ngài, nhà họ Sở đều ?"
Sở Tự : "Họ chi tiết."
Thế hệ trẻ nhà họ Sở chỉ , Sở Tự là lứa dị năng giả đầu tiên, nguồn gốc dị năng của khác với những khác, và chuyện đối với Sở Tự là ký ức vô cùng đau khổ, nên nhắc đến mặt .
diễn biến cụ thể và bộ sự việc, thế hệ trẻ — bao gồm Sở Nhất Ngưng, Sở Thiệu Vũ, Sở Cạnh Kiêu v.v. đều hiểu rõ, chuyện chỉ Sở Phồn và ba , chị em mất.
Bây giờ, thêm một Mộc Chiêu.
Thực Mộc Chiêu cũng chỉ thấy một đoạn ngắn, cụ thể đầu đuôi câu chuyện cô rõ, dù đó cũng là ảo cảnh tinh thần, chỉ là sự phản chiếu của những tổn thương tâm lý và nỗi đau nào đó, chi tiết và logic như ký ức.
Mộc Chiêu : "Yên tâm, chuyện đương nhiên sẽ giữ bí mật."
Sở Tự bình tĩnh cô: " tin cô, ngoài , bất kể cô thấy gì trong não nữa, cũng cần quá ngạc nhiên, nếu cô sự việc diễn thế nào, cứ hỏi thẳng , đừng hỏi bóng gió, cũng đừng hỏi thăm khác."
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-262.html.]
Lời khiến Mộc Chiêu sững sờ — chẳng lẽ bí mật của còn nhiều hơn việc từng coi là vật thí nghiệm ?
Tuy là chuyện gì, nhưng Sở Tự , chắc hẳn là chuyện nghiêm trọng.
Mộc Chiêu vẻ mặt phức tạp gật đầu, đồng ý yêu cầu .
Lời của Sở Tự gợi cho cô nhiều suy nghĩ:
Thứ nhất, thể khẳng định là, dị năng của Sở Tự khả năng thông qua thí nghiệm, chứ trực tiếp nuốt dị hạch mà , địa điểm là một căn cứ thí nghiệm lòng đất, giống như kiến trúc thời kỳ Đế quốc.
Thứ hai, quá trình thí nghiệm và những chuyện xảy đó, phủ bóng đen tâm lý cực lớn lên Sở Tự, trở thành nguồn gốc của khúc mắc trong lòng .
Căn cứ thí nghiệm rốt cuộc ở , hiện tại còn tồn tại ?
Một điểm kỳ lạ khác là — tại cô cũng để tâm đến nơi ?
Đặc biệt là những khoang thí nghiệm đó, mang cảm giác từng gặp qua quỷ dị, khiến cô rùng , nhưng kìm tìm hiểu sâu hơn.
Cô lắc đầu, xua cảm giác khó giải thích khỏi tâm trí, kéo sự chú ý trở việc chính mắt.
...
Ba ngày tiếp theo, Mộc Chiêu tập trung mày mò năng lực gian tùy của , qua những ngày luyện tập , cô thể duy trì kích thước gian ở mức 333.
Mức tiêu hao hiện tại gần bằng 0, mỗi ngày chỉ cần tiêu hao thêm tinh lực quá độ, sinh hoạt bình thường, thì gần như gây gánh nặng cho cô.
thế vẫn đủ, nếu giảm về , thì sự tồn tại của nó giá trị lớn, thế là cô điều chỉnh phương pháp, bỏ vật sống — một con chuột biến dị — , thông qua việc tăng mức tiêu hao để ép bản thích nghi.
Điều giống tập tạ, tập tạ nặng nhiều , tập tạ nhẹ sẽ cảm giác nữa.
Trong hai ngày , Mộc Chiêu đồng thời cũng quan tâm đến tiến độ của Lâm Lãng, khi đang gặp nút thắt cổ chai, cô nghĩ đến một phương pháp dạy học, đó là bắt chước.
Lâm Lãng , từng thấy hầu quái sử dụng năng lực như thế nào, cho nên dù nguyên lý đại khái, nhưng khi luôn thiếu chút tinh túy.
Cô lập tức nghĩ một cách tuyệt vời — để Sở Thiệu Vũ uống m.á.u của dị não hầu quái, đó dạy cách sử dụng loại điều khiển tinh thần kiểu "phát sóng" đó.
Nói là , Mộc Chiêu lập tức đến bộ phận nghiên cứu, lấy 20ml m.á.u thủ lĩnh dị não hầu quái gửi đó, đó gọi Lâm Lãng và Sở Thiệu Vũ đến sân huấn luyện.
Cô giải thích ý tưởng của cho hai , Lâm Lãng hiểu lắm, Sở Thiệu Vũ lập tức hào hứng, giơ ngón tay cái với Mộc Chiêu: "Mộc Chiêu cách của cô thật đấy! Cảm giác sẽ thành công, thử ngay đây!"
Mộc Chiêu đưa cho cái lọ đựng m.á.u hầu quái, đó lưng , đợi Sở Thiệu Vũ uống m.á.u biến .
Kích thước hầu quái lớn lắm, nhưng để cho an , Sở Thiệu Vũ vẫn cởi quần áo , chỉ mặc bộ áo giáp loại C bó sát .
Sau khi biến xong, phấn khích chạy hai vòng quanh sân tập hình dạng hầu quái, mới bắt đầu mày mò năng lực điều khiển tinh thần.
Điều khiển tinh thần của hầu quái cần kết nối não bộ, mà truyền tín hiệu điều khiển qua sóng não một cách bừa bãi, đối với Sở Thiệu Vũ mà , dễ nắm bắt hơn nhiều.
Rất nhanh, học cách thao tác, truyền ám thị tinh thần đầu tiên.
Lâm Lãng hiện tại vẫn là cấp hai, nên nhanh trúng chiêu, bật dậy, miệng lẩm bẩm " ăn bánh rau của tiệm Chung Ký" định ngoài.
Mộc Chiêu vội vàng kéo , thở dài : "Bánh rau tiệm Chung Ký rốt cuộc ngon đến mức nào ?"
Sở Thiệu Vũ hì hì: "Chủ yếu là đói, nên nghĩ đến đồ ăn."
Vừa dứt lời, thấy bên ngoài sân tập một đám xếp hàng qua, thần sắc đờ đẫn, rõ ràng đều trúng ám thị tinh thần, đang vội ăn bánh rau tiệm Chung Ký đây mà.
Mộc Chiêu: "Cậu nhanh lên, dùng năng lực nữa gọi !"
Sở Thiệu Vũ tung một ám thị, kết quả 5 phút , cả tầng mấy đẳng cấp thấp hơn đều trúng chiêu, chen chúc trong sân huấn luyện của họ.