Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 246
Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:26:08
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Chiêu quan sát tuyến tinh thần của Liễu Vọng, xác định dối — ít nhất là hiện tại .
Còn về việc trong lòng tính toán lâu dài gì thì tạm thời rõ, chỉ đành giữ bên cạnh quan sát một thời gian .
dù thế nào nữa, nếu chỉ mất kiểm soát dị hạch của Liễu Vọng thực sự dễ tăng vọt, thì bất kể tính toán gì, chỉ cần sống, sẽ mãi mãi cầu cạnh cô.
Hắn chắc sẽ ngây thơ cho rằng, cái "bệnh" của thể chữa tận gốc chứ?
Mộc Chiêu nở một nụ bao dung với , đó đưa tay : "Đã như , coi như chúng đạt thỏa thuận, bắt tay cái ?"
Cách cô đưa tay giống kiểu bắt tay bình thường, mà cố ý ngửa lòng bàn tay lên.
Liễu Vọng liếc tay cô, trong lòng chút khó chịu, nhưng vẫn nắm lấy, miệng : "Xin chỉ giáo nhiều hơn." Trong lòng nghĩ: Cứ nhịn cô một thời gian.
Mộc Chiêu nắm tay lắc lắc : "Mong chờ biểu hiện của ." Ẩn ý: Chó ngoan.
Nắm một nửa, cô đột nhiên buông , chỉ cửa sổ bảo hộ hỏng : "Anh hỏng đấy, khôi phục ?"
Liễu Vọng cái lỗ thủng , im lặng một chút : "Không."
Mộc Chiêu: "Vậy ghi nợ cho , món chi phí chế tạo rẻ , tự nghĩ cách kiếm chút điểm tích lũy của khu Lục Bắc mà trả, ?"
Liễu Vọng: "..."
Như , chuyện của Liễu Vọng coi như tạm thời kết thúc.
Mộc Chiêu dùng thiết liên lạc liên hệ với Hứa Trạm Quân, giải thích chuyện giải quyết xong, đó nhờ kiếm giúp một bộ quần áo cho Liễu Vọng mặc.
Hứa Trạm Quân ở đầu bên c.h.ử.i ầm lên: [Mặc cái rắm, bảo ngoài chạy rông hai mươi vòng cho ông đây! Mẹ kiếp, dám càn địa bàn của ông!]
Mộc Chiêu: [Thế lắm , mấy thứ quái gở nhiều sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của .]
Hứa Trạm Quân bên lập tức ngừng chửi: [Ơ... cũng đúng, , sai mang một bộ qua cho cô ngay.]
Liễu Vọng bên cạnh: "..." Nói ai quái gở đấy?
...
Ba mươi phút , Liễu Vọng một bộ đồ tác chiến do Hứa Trạm Quân sai mang đến.
Người giao hàng gì, ngược lúc Mộc Chiêu đưa quần áo thì trực tiếp đòi tiền Liễu Vọng: "Tiền bộ đồ tính cả nợ của đấy nhé, quỵt một xu nào !"
Liễu Vọng nhếch khóe miệng, còn gì để .
Đợi quần áo xong, Mộc Chiêu dẫn và Tiền Đồng về phía nhà ăn.
"Trung tá Mộc, gọi điện cho Đằng Chân và Vệ Tụng Hàn, bảo họ cũng qua đây nhé." Tiền Đồng với Mộc Chiêu, nhưng ánh mắt vẫn chằm chằm Liễu Vọng, vẻ mặt đề phòng.
Tiền Đồng vẫn giữa Liễu Vọng và Mộc Chiêu đạt thỏa thuận hợp tác, nhưng dù , cô cũng thể yên tâm với loại kẻ liều mạng như Liễu Vọng.
"Được thôi, bảo họ đến thẳng nhà ăn , chúng gặp ở đó." Mộc Chiêu gật đầu, ý định của cô là để Liễu Vọng quen với của đội hộ vệ .
Lúc là 9 giờ 20 phút tối, nhà ăn hầu như còn ai, bàn thức ăn cô ăn dở thế mà vẫn dọn .
Nhân viên phục vụ: "Cô thanh toán mà, nên cái tiện dọn." Ý là sợ cô quỵt nợ nên giữ nguyên hiện trường đây mà.
Mộc Chiêu hổ ho nhẹ hai tiếng, phất tay : "Vậy càng , gọi thêm mấy món nữa."
Sau khi gọi thêm món, Mộc Chiêu thanh toán một thể, xuống thì Đằng Chân và Vệ Tụng Hàn đến.
Hai thấy Liễu Vọng, đều lộ vẻ kinh ngạc, dè dặt tiến gần, xuống đối diện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-246.html.]
Vệ Tụng Hàn hỏi: "Trung tá Mộc... thế là tình huống gì?"
Mộc Chiêu giải thích sơ qua về việc Liễu Vọng đồng ý gia nhập khu Lục Bắc, đó : "Sau là đồng đội , các thể quen với một chút."
Vệ Tụng Hàn và Tiền Đồng, những vốn "" Liễu Vọng từ một phía, gì, chỉ cảnh giác chằm chằm .
Đằng Chân thấy họ gì, liền lên tiếng tự giới thiệu : "Xin chào, tên là Đằng Chân, cũng gia nhập khu Lục Bắc lâu."
Nói , đưa tay về phía Liễu Vọng.
Liễu Vọng liếc một cái, bắt tay một cái, vẻ mặt bình thản ôn hòa: "Xin chào."
" tên Vệ Tụng Hàn."
" là Tiền Đồng."
Hai lúc mới lượt tự giới thiệu, nhưng ý định bắt tay với Liễu Vọng.
Liễu Vọng cũng so đo, vẻ mặt quan tâm, chỉ gật đầu : "Chào các cô ."
"Được , ăn cơm thôi." Mộc Chiêu rằng phàm là qua những chiến tích lẫy lừng của Liễu Vọng thì thể nào chỉ dựa một câu của cô mà buông bỏ cảnh giác với , nên cũng cưỡng cầu.
Cứ từ từ, kiểm tra Liễu Vọng cần thời gian.
Ăn xong, Mộc Chiêu liên hệ với Hứa Trạm Quân, nhờ sắp xếp một phòng ngay cạnh phòng cô cho Liễu Vọng ở tạm. Sở dĩ để ở cạnh cô, đương nhiên là để Liễu Vọng trong phạm vi cô thể kiểm soát bất cứ lúc nào.
Hứa Trạm Quân Mộc Chiêu thả , lập tức nghi ngờ: [Cái đồ biến thái sẽ dỡ luôn cái căn cứ của ông đây chứ?]
Mộc Chiêu: [Yên tâm, mà dám phá nhà, đền bù bộ cho . Hai cái dị hạch trong đầu , cái nào cũng là giá trời cả đấy.]
Liễu Vọng bên cạnh: "..." Cứ cảm thấy lời là cố tình cho .
Dù nữa, coi như tạm thời thuyết phục Hứa Trạm Quân, kiếm một phòng cho Liễu Vọng ở cạnh Mộc Chiêu.
Mộc Chiêu dẫn đến cửa phòng, mở cửa cho , : "Nghỉ ngơi cho khỏe, hiện tại mệt mỏi, chỉ cần giữ quy củ, thể đảm bảo ngày nào cũng ngủ ngon."
Thân hình Liễu Vọng khựng — ảo giác, cô đang nhắc nhở , cần thiết diễn kịch mặt cô, cô thể thấu lớp ngụy trang của .
Hắn bỗng một tiếng, ngược cảm thấy nhẹ nhõm ngay tức khắc, khẽ : "Được."
Sau khi an trí cho Liễu Vọng xong, Mộc Chiêu về phòng, mở cảm nhận tinh thần quan sát Liễu Vọng ở phòng bên, xác định quả thực ngủ — khi tuyến tinh thần chuyển sang màu đen, cô khỏi cửa đến sân huấn luyện.
Hôm nay ngủ đủ nhiều , cô buồn ngủ, nên quyết định dành thời gian cho việc huấn luyện.
2 giờ rưỡi sáng, Mộc Chiêu tập luyện sảng khoái, tắm rửa xong liền rời khỏi sân huấn luyện về khu ký túc xá.
Cô dùng dịch chuyển gian đến lầu ký túc xá, bỗng giọng quen thuộc gọi cô , đầu , hóa là Sở Thiệu Vũ và Đinh Phiếm Hải.
Trên cả hai đều đeo vũ khí, lẽ là đỗ xe xong vẫn về phòng.
Sở Thiệu Vũ: "Mộc Chiêu Mộc Chiêu! Sao cô ngủ thế?! Bọn còn tưởng cô ngủ nên gọi điện cho cô."
Đinh Phiếm Hải nhíu mày hỏi: "Sao ngủ, xảy chuyện gì ?"
"Không , ban ngày ngủ nhiều , buồn ngủ, nên tập luyện một lúc." Mộc Chiêu giải thích, "Các đây là... một mạch nghỉ tới đây ?"
Từ căn cứ 19 đến căn cứ 24, xe cũng mất ít nhất 12 tiếng, từ lúc nhận điện thoại của Sở Nhất Ngưng buổi trưa đến giờ, cũng tầm 12, 13 tiếng.
Sở Thiệu Vũ : " , bọn lo cho cô mà."
Đinh Phiếm Hải: "Liễu Vọng ? Không gây chuyện gì chứ?"
Tuyền Lê
Mộc Chiêu gượng hai tiếng, kể sơ lược những chuyện xảy trong hai ngày nay, cũng như sự hợp tác đạt với Liễu Vọng hôm nay cho hai .
Đợi cô xong, biểu cảm của Sở Thiệu Vũ ngây như phỗng, còn mày Đinh Phiếm Hải nhíu càng chặt hơn.