Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 244

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 14:05:01
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong cuộc đối đầu với kẻ mạnh, khinh địch thường là khúc dạo đầu của sự thất bại. Liễu Vọng tự nhận thua trong tay Mộc Chiêu là hợp lý.

Không cả, điều cực kỳ trùng khớp với kết cục mà dự liệu cho bản — Mộc Chiêu tuy kiểu kẻ mạnh như tưởng tượng, nhưng cô thực sự đủ mạnh, mạnh đến mức dễ dàng điều khiển cơ thể , tốn chút sức lực nào, như thể chỉ đang xách một con rối dây.

Cảm giác khác kiểm soát quá kỳ lạ, dù cũng là một con ch.ó điên, một con ch.ó điên mà ngay cả bản cũng kiểm soát nổi.

C.h.ế.t trong tay một thể kiểm soát , dù thế nào cũng tính là oan uổng.

A... cảm giác cuồng nộ đó đến .

Hắn phá hoại, hủy diệt, c.h.é.m g.i.ế.c, thế nào cũng , chỉ cầu xin... thể khiến sự xao động trong đầu yên tĩnh một lát.

Làm ơn... chỉ một lát thôi.

Mộc Chiêu bay lượn bầu trời một lúc lâu.

Tuyền Lê

Cô cũng hiện tại là cái gì. Sau khi tiến ảo cảnh tinh thần của Liễu Vọng, cô lơ lửng trung. Để rơi xuống, cô tự thôi miên bay, thể bay, bay cao.

Ảo cảnh tinh thần của Liễu Vọng quá quái đản, điểm đáp, cô giống như một cơn gió, một con chim bay lượn giữa tầng mây.

Bỗng nhiên, vô chướng ngại vật bay tới mặt, cô còn kịp rõ là cái gì thì đ.â.m cho choáng váng đầu óc, suýt rơi xuống.

Chưa kịp định cơ thể, thêm nhiều chướng ngại vật bay tới.

Mộc Chiêu nổi giận — Mẹ kiếp, xem bà đây húc bay tất cả bọn mày!

Tiếp theo, cô hóa thành xe đụng, lao thẳng những chướng ngại vật đó.

khi đến gần kỹ, cô kinh hãi, đó chướng ngại vật bình thường, mà là từng cái xác c.h.ế.t!

Quỷ dị hơn là, trạng thái của những cái xác đều dừng ở khoảnh khắc t.ử vong, tư thế muôn hình vạn trạng, nhưng ngũ quan y hệt , và đều mang nụ gằn khiến rợn tóc gáy, như đang châm biếm điều gì.

Xác c.h.ế.t bay tới ngày càng nhiều, gần như khiến cô tránh kịp.

Lúc , một luồng ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên, cô thấy vùng trời phía mây đen vần vũ, sấm chớp rền vang, sắp xảy một trận bão sấm sét cực lớn.

Ầm ầm ầm — tiếng sấm sét kinh nổ vang, ánh sáng lạnh chói mắt lóe lên mặt cô.

Không chỉ sấm sét, đợi ở phía còn những đống xác c.h.ế.t dày đặc, chuẩn đ.â.m nát và b.ắ.n rơi cô.

Thấy thể tránh , Mộc Chiêu quyết định mượn lực đ.á.n.h lực. Cô ôm lấy cái xác đang bay tới, tưởng tượng là một cột thu lôi, mượn cơ thể dẫn sấm sét đ.á.n.h tan nát những cái xác .

Sấm sét điện áp cao xuyên qua cơ thể cô, dẫn điện dây chuyền thiêu rụi và rơi rụng cả một mảng lớn "xác c.h.ế.t bay" xung quanh cô.

Đây vốn là kế sách "thương địch một ngàn tự tổn tám trăm", nhưng ngờ Mộc Chiêu tự ám thị quá triệt để, tin rằng là cột thu lôi, nên cảm thấy đau đớn chút nào.

Tiếng sấm nhỏ dần, ánh sáng lạnh lóe lên trong mây biến mất, cuối cùng cô cũng vượt qua vùng bão sấm sét.

Mở mắt , trời quang mây tạnh, những cái xác đáng sợ đều biến mất, mắt là bầu trời xanh biếc bao la, gió mát phả mặt...

Mộc Chiêu nhắm mắt , trở về thực tại.

...

Ác quỷ trong địa ngục, sâu thẳm trong lòng hướng về bầu trời thuần khiết bao la, điều thật mỉa mai và cũng thật đáng thương.

Mộc Chiêu mở mắt với vẻ mặt phức tạp, Liễu Vọng trong phòng giam.

Hắn sàn phòng giam, đầu cúi xuống, sàn nhà và tường xung quanh khôi phục trạng thái ban đầu — rõ ràng, ảnh hưởng của dị năng lên môi trường xung quanh chỉ là tạm thời chứ vĩnh viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-244.html.]

Dường như cảm nhận ánh mắt của Mộc Chiêu, ngẩng đầu về phía một cái, sững sờ, đó nở một nụ .

Nụ đó quá thuần khiết, đến mức giống "Liễu Vọng".

Mộc Chiêu mà da đầu tê dại, kịp phản ứng thì Hứa Trạm Quân bên cạnh c.h.ử.i đổng lên : "Vãi chưởng cái quần què gì thế? Lại phá hoại ? Trung tá Mộc, điều trị coi như thành công , là để bảo tiêm cho thêm mấy mũi an thần mạnh nữa?"

Trong cảm nhận tinh thần của Mộc Chiêu, tuyến tinh thần của Liễu Vọng trở bình thường. Không chỉ , bộ trạng thái thể da đổi thịt, cảm xúc thậm chí còn bình hòa hơn cả Hứa Trạm Quân đang kích động bên cạnh.

Về lý thuyết, vẻ cần t.h.u.ố.c an thần trấn tĩnh gì nữa.

rằng, biến thái sở dĩ là biến thái, là vì tố chất tâm lý và nhận thức cảm xúc vượt xa lẽ thường.

Thế là Mộc Chiêu gật đầu nghiêm túc : "Cần chứ, cứ cho liều gấp năm , để ngủ thêm 24 tiếng nữa."

Liễu Vọng trong phòng giam bỗng nhiên tươi hơn.

Nửa tiếng , sự giúp đỡ của Mộc Chiêu, nhân viên y tế tiêm t.h.u.ố.c ngủ an cho Liễu Vọng, để ngủ tiếp.

Điều khiến Mộc Chiêu để tâm là, khi sử dụng chế độ [Chiếm đoạt cơ thể] đối với Liễu Vọng khó khăn hơn một chút.

Một là vì Liễu Vọng sự đề phòng, hai là dường như đang ý thức thử phản kháng phương diện tinh thần, như tìm hiểu xem cần bao nhiêu sức lực mới thể thoát khỏi sự kiểm soát của cô.

Không nên thế chứ... cảm xúc của rõ ràng tiêu cực, thể là do chán ghét cảnh hiện tại nên phản kháng, ngược còn chút hứng thú bừng bừng.

Mộc Chiêu hiểu nổi mạch suy nghĩ của kẻ biến thái, nhưng cứ cảm thấy phản ứng của Liễu Vọng đáng sợ.

Sau khi giải quyết xong Liễu Vọng, Mộc Chiêu thở phào nhẹ nhõm, bỗng cảm thấy đầu căng tức khó chịu, quyết định về phòng ngủ một giấc.

Ba Tiền Đồng, Đằng Chân, Vệ Tụng Hàn đều tỏ ý hộ tống cô, Mộc Chiêu xua tay: "Không cần các đưa."

Nói xong, một khe nứt gian mở mặt cô, cô tạm biệt bước trong.

Tòa nhà cô ở cách trung tâm chỉ huy hai cây đường chim bay, mà hiện tại cô chỉ thể sử dụng dịch chuyển cự ly ngắn, nên sử dụng liên tiếp năm lối gian mới đến nơi.

Về đến phòng, Mộc Chiêu tắm rửa qua loa lên giường ngủ .

...

Tỉnh dậy thì trời tối, đồng hồ là 7 giờ 30 tối.

Giấc ngủ trưa cô ngủ hơn 5 tiếng, về lý thuyết thì bổ sung đầy đủ tinh lực, nhưng hiểu đầu vẫn căng tức, một cảm giác xao động quen thuộc ẩn hiện — giống triệu chứng khi đột phá thăng cấp .

Không chứ? Nhanh thế thăng cấp ?

Dị năng hệ tinh thần cấp bốn thể nào thăng cấp nhanh như , thì chỉ thể là hệ gian.

May mà cảm giác xao động vẫn mãnh liệt lắm, cô thể cầm cự đến khi về căn cứ 7 mới tính chuyện đột phá.

Rửa mặt qua loa một chút, Mộc Chiêu cảm thấy đói cồn cào, bèn lập tức đến nhà ăn ăn cơm.

Cô gọi một bàn đầy ắp thức ăn, điểm tích lũy dùng chung thật tiện lợi, sở hữu vài triệu điểm tích lũy như cô hiện tại lo chuyện ăn mặc.

Có lẽ do lượng thức ăn quá kinh , mấy bàn bên cạnh và qua đều vô thức thêm vài .

Ăn một nửa, bỗng nhận điện thoại của Tiền Đồng.

Tiền Đồng giọng căng thẳng: [Trung tá Mộc, Liễu Vọng tỉnh .]

Động tác gắp thức ăn của Mộc Chiêu khựng , mất hai giây phản ứng: [Cái gì?]

Đầu bên Tiền Đồng bỗng im bặt, ngay đó truyền đến một tiếng như tiếng thốt lên kinh ngạc.

Mộc Chiêu đặt đũa xuống, dậy: [Tiền Đồng, chuyện gì? Nói !]

Loading...