Mặc dù gần sáng mới ngủ, nhưng đồng hồ sinh học thúc giục Mộc Chiêu thức dậy rửa mặt lúc 6 giờ 30 phút.
May , là một dị năng giả cấp bốn, hiệu suất phục hồi tinh lực khi ngủ cao hơn nhiều, thời gian ngủ gần sáu tiếng là đủ.
Chưa dậy bao lâu thì nhận cuộc gọi của Tưởng Mi, là sẽ dẫn cô ăn sáng.
Tuyền Lê
Mười phút , hai gặp lầu, cùng đến nhà ăn của căn cứ 24.
Trên đường , Mộc Chiêu mở cảm nhận tinh thần quan sát tình hình đường. Dị năng giả ở căn cứ 24 rõ ràng nhiều như ở căn cứ 7, dù quy mô tổng thể ở đây cũng chỉ bằng một phần ba căn cứ 7.
Mộc Chiêu tiện thể gọi cho Tiền Đồng, báo vị trí nhà ăn, bảo cô dẫn hai thành viên còn đến ăn sáng. Dù điểm tích lũy khu Lục Bắc cũng dùng chung , lo họ tiền ăn cơm.
Tiền Đồng đáng tin cậy, kinh nghiệm đội trưởng trong quân đội chính quy, Mộc Chiêu lo cô quản hai .
Trong lúc ăn, Mộc Chiêu và Tưởng Mi trò chuyện đôi câu, Tưởng Mi vốn là luật sư, hai năm Hứa Trạm Quân cứu, đó đến căn cứ 24, một năm mới thức tỉnh dị năng.
"Dị năng hệ tinh thần, trong một năm mà lên cấp hai, tốc độ thực coi là nhanh ." Mộc Chiêu một cách thực tế.
Dù hệ tinh thần cũng giống các dị năng khác, cấp bốn, đối tượng sử dụng dị năng để luyện tập bắt buộc là con . Tức là, các dị năng khác thể dùng dị thú, thậm chí luyện tập với khí, nhưng hệ tinh thần thì .
Quá trình thăng cấp của hệ tinh thần là một quá trình PvP gian khổ, cần vượt qua muôn vàn khó khăn và còn đồng loại bài xích.
Cứ trải nghiệm của nguyên chủ là — nguyên chủ từ cấp một lên cấp hai, mất thời gian còn lâu hơn Tưởng Mi, hơn nữa còn là sự hỗ trợ tài nguyên của Tô Khinh Thần.
Mộc Chiêu từ cấp ba lên cấp bốn là nhờ gặp Sở Tự, một "đối tượng luyện tập" hiếm .
Anh chỉ là một bài toán khó khổng lồ, mà còn là một túi kinh nghiệm hậu hĩnh, giúp Mộc Chiêu kiếm kha khá kinh nghiệm, nhờ đó mới thể đột phá từ cấp ba lên cấp bốn trong thời gian ngắn.
Tưởng Mi lắc đầu : "Thực thời gian thực sự luyện tập năng lực ít, lẽ chỉ hai ba tháng."
"Ngắn ?" Mộc Chiêu ngạc nhiên: "Vậy thì trong lĩnh vực dị năng của , cô thuộc loại cực kỳ thiên phú ."
Tưởng Mi khổ: " thiên phú ... khiến khá phiền não."
Sự tò mò của Mộc Chiêu khơi gợi : "Năng lực của cô rốt cuộc là gì, càng ngày càng tò mò đấy."
"Đi thôi, giờ , dẫn cô xem nạn nhân tay ." Tưởng Mi bất lực .
Nạn nhân? Nghiêm trọng ?
Ra khỏi nhà ăn, Tưởng Mi gọi một cuộc điện thoại, dường như đang hỏi ai đó đang ở , đó lái chiếc xe điện nhỏ chở Mộc Chiêu đến sân tập của căn cứ.
Nơi cấu trúc giống sân tập của căn cứ 7 — nhỉ, nhiều kiến trúc của căn cứ 24 cấu trúc tương tự căn cứ 7, cứ như xây dựng bằng cùng một bộ bản vẽ thiết kế và kỹ thuật xây dựng .
Hai thang máy, xuống thẳng tầng hầm bốn.
Vừa khỏi thang máy, một nhóm tới. Trong cảm nhận tinh thần, Mộc Chiêu phân biệt đây là một nhóm dị năng giả cấp hai, trông vẻ là của đội đặc nhiệm căn cứ 24.
"Vãi vãi vãi á — đau quá, tên Quách Bình thế nhỉ? Ra tay chẳng nặng nhẹ gì cả."
"Đừng nhắc nữa, nhiệm vụ với , tên cứ như máy , trong đầu ngoài mục tiêu nhiệm vụ thì chẳng gì khác, suýt nữa c.h.ế.t ở ngoài."
"Sao đổi nhiều thế nhỉ? nhớ hồi nhiệm vụ mặt trắng bệch vì sợ, giờ sắp nhận nữa ."
Mấy trông vẻ ai đó dạy cho một bài học nhớ đời trong buổi tập đối kháng, đều vết thương nặng nhẹ khác , qua đa phần là vết đạn bắn. Dường như họ đang bàn tán về cùng một .
"Nạn nhân" mà Tưởng Mi , là cái tên Quách Bình đấy chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-241.html.]
Mộc Chiêu ném ánh mắt nghi hoặc sang, Tưởng Mi gật đầu, : "Cậu đang đợi chúng ở sân tập phía ."
Hai đến một phòng tập ở cuối hành lang, cấu trúc phòng tập quen mắt, khiến Mộc Chiêu nhớ vài ký ức mấy .
Bước trong, phòng tập rộng lớn nồng nặc mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g tan, rõ ràng trải qua một trận đấu súng.
Trên tường phòng tập chi chít vết đạn, vì tường ở đây dùng vật liệu bảo vệ nên vết tích nghiêm trọng, nhưng lượng kinh , như thể vết tích do mười mấy đấu s.ú.n.g tạo .
Giữa sân tập, một đàn ông mặc đồ chiến thuật, ướt đẫm mồ hôi, còn ít vết thương mới đang sàn, xung quanh vương vãi đầy s.ú.n.g ống vỏ đạn, cơ bản đều là s.ú.n.g tiểu liên, s.ú.n.g trường.
Mộc Chiêu mở rộng cảm nhận tinh thần, quan sát tuyến tinh thần của đối phương — một dị năng giả cấp ba.
lạ là, tuyến tinh thần của một vết khuyết rõ ràng, đây là tình trạng cô từng gặp đây.
Trong lòng cô thấy khó hiểu, nhưng hỏi miệng.
Lúc Tưởng Mi nhỏ với cô: "Năng lực của Quách Bình là điều khiển máy móc, sở trường nhất là điều khiển cùng lúc nhiều vũ khí để chiến đấu."
Nói xong, Tưởng Mi về phía Quách Bình, gọi tên đối phương.
Quách Bình đầu , thấy là Tưởng Mi liền bật dậy, nghiêm chào Tưởng Mi: "Chào Thượng úy Tưởng!"
"Ừ, phiền tập luyện chứ?" Tưởng Mi với .
Quách Bình lắc đầu: "Không , tập xong, ngài tìm việc gì ?"
Tưởng Mi: "Không gì, chỉ là đến xem tình hình gần đây của thôi."
Quách Bình vẻ mặt nghiêm túc: "Không cần lo lắng, gần đây thứ đều ."
Tưởng Mi: "Nghe gần đây nhiệm vụ gặp nguy hiểm, thương chứ?"
Quách Bình thản nhiên : " là dị năng giả, vết thương c.h.ế.t thì cả, thành nhiệm vụ là . Những kẻ lúc nào cũng than khổ than mệt mới cần xem bản ."
Mộc Chiêu xong cau mày: Có cực đoan quá nhỉ? Cái cảm giác c.h.ế.t chóc nhàn nhạt như máy là đây?
Tưởng Mi bất lực : "Không thể như , dù là dị năng giả thì cũng đau mệt mà."
Quách Bình xong cũng phản bác, chỉ chào cô : "Thượng úy Tưởng, tối nay còn buổi tập, xin phép , hẹn gặp ."
Nói xong, rời khỏi phòng tập.
Từ đầu đến cuối, hề quan tâm hỏi han Mộc Chiêu - một gương mặt lạ hoắc, giống như con robot lập trình sẵn, chỉ quan tâm đến những việc trong phạm vi chương trình.
Sau khi Quách Bình , Tưởng Mi Mộc Chiêu, hỏi: "Cô thấy Quách Bình là thế nào?"
Mộc Chiêu ngẫm nghĩ một chút, : "Không thể kết luận , nhưng qua biểu hiện ... trông khá giống một con robot (NPC)."
Tưởng Mi thở dài: " , một con robot sợ hãi, cảm xúc thừa thãi, càng quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của khác thậm chí là của chính ."
Mộc Chiêu hỏi: "Cô là nạn nhân tay cô... ý là, đây như thế ?"
Tưởng Mi: "Đương nhiên . Quách Bình đây — thực cũng chỉ nửa năm thôi — vẫn là một nhút nhát và nhạy cảm. Lúc đó mới thức tỉnh dị năng, vẫn là dị năng giả cấp một, vì năng lực thích hợp chiến đấu nên tuyển đội đặc nhiệm.
Tuy nhiên do tính cách, mỗi nhiệm vụ, Quách Bình đều để chấn thương tâm lý lớn. Cậu mãi vượt qua rào cản , nên Thượng tá Hứa đưa đến gặp .
với Quách Bình về tác dụng phụ, nhưng lúc đó cực kỳ khao khát thoát khỏi mặt nhút nhát yếu đuối trong tính cách của , nên kiên quyết giúp.
Đã là do tự yêu cầu, bèn giúp . Ban đầu tháng thứ nhất cũng khá , cả trở nên dũng cảm tự tin hơn nhiều, nhưng theo thời gian, tác dụng phụ bắt đầu lộ rõ."