Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-11-28 08:48:13
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mời ." Mộc Chiêu xoay , về phía cửa.
Người đến là Lâm Lãng, vẫn mang vẻ mặt căng thẳng như trong ký ức, nhưng ánh mắt Mộc Chiêu lúc ánh lên một tia sáng gần như sùng bái.
Nói thế nào nhỉ, trông giống biểu cảm gương mặt lúc Mộc Chiêu c.h.é.m gió tưng bừng về việc trị liệu tinh thần cho Sở Tự mặt .
Lâm · mắt lấp lánh e thẹn · Lãng căng thẳng : "Mộc... Trung tá Mộc, đến tìm ngài để báo danh."
"Ồ, là , ." Mộc Chiêu mời xuống ghế sô pha. "Tình hình bên , Thượng tá Sở Phồn chắc sơ qua với nhỉ?"
Lâm Lãng gật đầu nhanh như gà mổ thóc: ", đúng , ạ."
Mộc Chiêu: "Vậy, ý tưởng gì ?"
Lâm Lãng lẽ ngờ sẽ hỏi như , ngẩn , đó vội vàng : "... theo sự phân phó của Trung tá Mộc, đảm bảo thành nhiệm vụ!"
"Đừng căng thẳng, hỏi suy nghĩ gì về việc thành lập khoa , định hướng tương lai, cũng như việc phát triển năng lực của chính ."
Mộc Chiêu nở một nụ cố gắng dịu dàng nhất thể với : "Cứ yên tâm , hiện tại là thành viên đầu tiên, cũng giống , đều đang trong giai đoạn tìm tòi, cần áp lực."
Lâm Lãng mím môi, rơi trầm tư và lo lắng, một lúc mới dè dặt :
" thấy khoa , nhưng ... tuy là dị năng giả hệ tinh thần, nhưng sự hiểu về dị năng hệ tinh thần hạn chế, nếu thể thêm nhiều dị năng giả hệ tinh thần mẫu vật nghiên cứu..."
Cậu khá nhiều, tuy giọng điệu thận trọng nhưng ý tứ diễn đạt tương đối rõ ràng mạch lạc, cơ bản cũng cùng tần với suy nghĩ của Mộc Chiêu.
Nghe đến đây, Mộc Chiêu tỏ vẻ tán đồng, đồng thời mục đích của câu hỏi : "Rất , xem đủ tính chủ động. Đã , cũng yên tâm giao những hạng mục nghiên cứu cho theo dõi giúp ."
Lâm Lãng lập tức cảm thấy ưu ái mà lo sợ: ", một thôi ?"
Mộc Chiêu giải thích: "Đừng căng thẳng, mấy dự án đều là dự án trọng điểm cấp S, Thượng tá Sở Phồn và Trung tá Trì Nhân đều sẽ đích tham gia, chỉ cần tham gia nghiên cứu, đó báo cáo trung thực tiến độ cho là ."
Lâm Lãng nghiêm chào: "Rõ! nhất định sẽ thật !"
Mộc Chiêu một cái, vỗ vỗ vai : "Thả lỏng chút , còn thường xuyên việc với , nào cũng căng thẳng thế , sợ sơ ý một cái là ngất xỉu mất."
Lâm Lãng cách của cô chọc , cuối cùng cũng thả lỏng hơn một chút, gật đầu : "Vâng, sẽ cố gắng quen sớm."
"Ừm, lát nữa sẽ bảo Trần Miễn sắp xếp cho một văn phòng ở tầng ." Mộc Chiêu , "Ngoài , còn giao cho một nhiệm vụ."
Lâm Lãng thẳng lưng, nghiêm túc Mộc Chiêu: "Mời ngài ."
Mộc Chiêu tiên hỏi một câu: "Cậu qua khái niệm "điều khiển bộ não" và "điều khiển vùng não đơn lẻ" ?"
Lâm Lãng lộ vẻ mặt mờ mịt, lắc đầu.
Xem , dị năng giả hệ tinh thần ở Khu Lục Bắc so với những ở "Bến Cảng" vẫn còn tồn tại sự đứt gãy thông tin nghiêm trọng.
Mộc Chiêu giải thích: "Hiểu thế nhé, 'điều khiển bộ não' là thể điều khiển tất cả các khu vực của bộ não, còn 'Điều khiển vùng não đơn lẻ' thì chỉ thể điều khiển một khu vực riêng biệt."
Lâm Lãng "A" lên một tiếng: " mà... nếu phân chia như , hình như tồn tại hệ tinh thần 'điều khiển não' ạ, những từng gặp đều..."
Nói đến đây, khựng , đôi mắt từ từ mở to, khiếp sợ Mộc Chiêu: "Ngài, ngài chính là..."
Mộc Chiêu nhạt gật đầu.
Lâm Lãng trong nháy mắt thẳng tắp như cây bút chì, hiểu ảo giác rằng mặt đang là một vị đại thần thể chạm tới.
Khoảnh khắc , dường như thấy "trần nhà" của cái ngành .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-226.html.]
Mộc Chiêu tiếp tục : "Hiện tại, đa dị năng giả hệ tinh thần đều thuộc loại 'Điều khiển đơn não', cần cảm thấy chán nản, điều khiển đơn não nghĩa là thể đào sâu theo chiều dọc một năng lực cụ thể. Ví dụ như rào chắn tinh thần của , bao giờ thử phát triển nó thành một kỹ năng phạm vi diện rộng ?"
Dù rào chắn một chọi một vẫn tác dụng quá nhỏ.
Lâm Lãng gật đầu: "Đương nhiên là , nhưng... thể do quá ngu dốt, mãi vẫn tìm phương pháp."
Mộc Chiêu: "Lần chúng mang về dị hạch của dị não hầu quái, hãy tham gia nhiều hơn quá trình nghiên cứu, lẽ thể từ đó tìm chút gợi ý."
Lâm Lãng hiểu lắm: "Ý ngài là?"
Mộc Chiêu : "Lũ dị não hầu quái mà chúng gặp sử dụng một phương thức khuếch tán sóng não để điều khiển mục tiêu. Cậu thể nghiên cứu cơ chế đó, tìm tinh túy và chuyển hóa thành cái của dùng. Còn một thiết quan trọng, cũng liên quan đến năng lực của , đang để ở kho vũ khí, lát nữa sẽ bảo Trần Miễn lấy đưa cho ."
Lâm Lãng nghi hoặc hỏi: "Thiết gì ạ?"
Mộc Chiêu: "Một loại mũ bảo hiểm tác dụng chắn sóng não, thể coi như nó là thứ tạo rào chắn tinh thần."
Lâm Lãng vô cùng kinh ngạc: "Lại còn thiết như ? Chẳng lẽ... là thiết của 'Bến Cảng'?"
" , hiện nay chúng phát hiện các thể biến dị loại điều khiển tinh thần, cho nên trong tương lai, năng lực rào chắn tinh thần sẽ là sự tồn tại cực kỳ then chốt."
Mộc Chiêu chăm chú Lâm Lãng: "Năng lực của chính là điểm đột phá, tin thể đưa những tiến triển khiến hài lòng."
Lâm Lãng căng thẳng nắm chặt lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, trầm tư một lúc lâu trịnh trọng gật đầu : "Vâng, sẽ cố gắng hết sức để việc , ngài yên tâm!"
...
Sau khi Lâm Lãng rời , Mộc Chiêu trong văn phòng yên, bèn gọi điện hẹn Sở Thiệu Vũ và Đinh Phiếm Hải đến sân huấn luyện, định bụng luyện tập một trận trò.
Kể từ hôm qua tiếp xúc với mô phỏng chiến đấu cảnh, việc huấn luyện trở nên thú vị hơn nhiều.
Cộng thêm hiện tại độ linh hoạt dị hạch của dị năng thứ hai - Dịch chuyển gian của cô đạt đến 80%, luyện thêm chút nữa là thể đột phá lên cấp hai, nên gần đây cô đặc biệt để tâm đến việc huấn luyện.
Kết quả, nửa đường đến sân huấn luyện thì đột nhiên nhận cuộc gọi của Trần Miễn.
Trần Miễn: "Trung tá Mộc, một cuộc gọi video call từ xa tìm ngài."
Mộc Chiêu cạn lời: "... Là ai?"
Trần Miễn: "Thượng tá Hứa Trạm Quân."
Mộc Chiêu nhướng mày, ký ức liền mạch với chuyện Hứa Trạm Quân từng đó, đó khẩu "Cú mèo Tuyết" đặt ở bên cạnh — vốn định hôm nay luyện b.ắ.n súng.
Cô thở dài: "Được , , về ngay đây."
Cô báo một tiếng cho Đinh Phiếm Hải và Sở Thiệu Vũ bảo họ cứ luyện , đó đ.á.n.h tay lái, đầu xe trở về.
...
Về đến văn phòng, cuộc gọi vẫn đang ở trạng thái kết nối.
Cô bước liền thấy hình ảnh cảnh chiếu từ đầu bên , Hứa Trạm Quân đang trong văn phòng của , vẻ mặt chút bực bội, hút t.h.u.ố.c liên tục.
Mộc Chiêu bước phạm vi nhận diện hình chiếu, đặt "Cú mèo Tuyết" sang một bên.
Hứa Trạm Quân cũng thấy cô, ngừng hút thuốc, dập đầu lọc t.h.u.ố.c gạt tàn bên cạnh.
Tuyền Lê
Mộc Chiêu: "Thượng tá Hứa hút nhiều t.h.u.ố.c thế, chẳng lẽ giá trị mất kiểm soát dị năng tăng cao ?"
"Nói bậy, khỏe re, đừng trù ." Hứa Trạm Quân vẫn dùng giọng điệu quen thuộc đó, "Chuyện với cô, còn nhớ đấy?"
Mộc Chiêu cố ý trêu ông : "Hả? Chuyện gì cơ? Chẳng nhớ gì cả nà!"
Hứa Trạm Quân tức đến râu tóc dựng ngược, chỉ khẩu s.ú.n.g ở góc bên cạnh cô : "Mẹ kiếp, s.ú.n.g tặng cô thì cô còn đeo lưng kìa, thế mà còn dám quỵt nợ hả?"