Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-11-27 15:31:57
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai giờ , ba thảo luận xong một cách hiệu quả, kết luận là:

Một, máy xua đuổi thể biến dị và máy xoa dịu tinh thần chia thành hai nhóm nghiên cứu tiến hành đồng thời, một nhóm do Sở Phồn chủ trì, một nhóm do Trì Nhân chủ trì, Mộc Chiêu quyền cao nhất;

Hai, hiện tại chỉ tổng cộng 12 viên dị hạch của dị não hầu quái, tiên trích một nửa để nghiên cứu (ngoại trừ viên của con đầu đàn), đồng thời yêu cầu đội đặc nhiệm đưa việc tìm kiếm dị hạch của dị thú hệ tinh thần lịch trình;

Ba, khoa chuyên trách hệ tinh thần sẽ một phòng khám chuyên biệt tại bộ phận y tế, vị trí do Trì Nhân sắp xếp, đó thông báo cho Mộc Chiêu.

Đối với ý tưởng của Mộc Chiêu, Trì Nhân tất nhiên lý do gì để phản đối, đây cô từng thấy thiết tương tự ở căn cứ 12, lúc đó hiệu quả cao, chỉ tác dụng xoa dịu trấn an hàng ngày, nhưng nếu kết hợp với dị hạch của dị não hầu quái, thể phát huy 30% năng lực của chúng, hiệu quả sẽ bước nhảy vọt về chất.

Bàn xong việc , ba liền tan họp, khi , Sở Phồn với Mộc Chiêu rằng chuẩn sẵn văn phòng riêng cho cô, ở ngay phòng 916 tầng 9 bộ phận nghiên cứu, cô thể sử dụng bất cứ lúc nào.

Mộc Chiêu bày tỏ lòng cảm ơn, chào tạm biệt Sở Phồn.

……

Ra khỏi bộ phận y tế, Mộc Chiêu đang định đến thao trường luyện tập một lát thì nhận cuộc gọi từ Sở Nhất Ngưng, bảo cô đến trung tâm chỉ huy nhận huy hiệu quân hàm.

Khi đến phòng nhận đồ ở tầng một, cô tình cờ gặp Sở Thiệu Vũ cũng đến nhận huy hiệu.

Hai nhận huy hiệu xong, liền cùng đến thao trường bắt đầu buổi tập luyện hôm nay.

Trên đường lái xe đến đó, Mộc Chiêu cứ cầm huy hiệu quân hàm trong tay mân mê mãi, chất liệu rõ, nhưng cảm giác cầm thích tay, độ nặng nhất định.

Sở Thiệu Vũ bảo cô cài huy hiệu lớp trong của bộ đồ tác chiến, thứ cái huy hiệu bên ngoài chỉ tác dụng trang trí, thứ thực sự hữu dụng là con chip gắn bên trong, kết hợp với vòng tay định danh, thể quẹt mở nhiều khu vực quyền hạn cao.

Mộc Chiêu đến quyền hạn, bỗng nhớ một chuyện – từ tầng âm bảy của thao trường trở xuống, đây là quyền hạn cao, cô bao giờ xuống xem, giờ quyền hạn , chắc là nhỉ?

Cô hỏi Sở Thiệu Vũ, lập tức gật đầu: “Được chứ, hôm nay chúng xuống xem thử .”

Đến thao trường, hai thang máy, xuống tầng âm một, đồ tập, đó Sở Thiệu Vũ dẫn cô rẽ vài ngã rẽ, quẹt thẻ mở một cánh cửa phụ mấy bắt mắt, qua một hành lang hẹp, đến một buồng thang máy từng thấy bao giờ.

Mộc Chiêu kinh ngạc: “Thần bí… thế ? Từ tầng âm bảy trở xuống rốt cuộc cái gì?”

Sở Thiệu Vũ nhún vai: “Thực bản nơi tập luyện chẳng gì đặc biệt, nhưng dị năng của sử dụng khá nguy hiểm, hơn nữa nội dung tập luyện liên quan đến một thông tin mật, nên thường .”

Mộc Chiêu hiểu : “Ồ, ví dụ như… Thiếu tướng Sở?”

“Thực A Hải nếu luyện tập dị năng, cũng sẽ xuống tầng âm bảy trở xuống.” Sở Thiệu Vũ gật đầu, “Nếu cô nhu cầu, chúng thể đều xuống đây tập luyện.”

Đang chuyện thì thang máy đến tầng âm bảy, hai bước .

Mộc Chiêu quan sát cấu trúc của tầng , so với sáu tầng , chiều cao của tầng lớn, gần như bằng hai đến ba tầng cộng .

Mỗi phòng tập – dùng từ “nhà thi đấu” để hình dung thì hợp lý hơn – diện tích chiếm đất cực lớn, to gấp đôi sân đấu dị năng ở tầng âm sáu.

kỳ lạ là, trong nhà thi đấu chẳng gì cả, trống rỗng.

Mộc Chiêu bên ngoài một nhà thi đấu trống, qua kính trong hồi lâu cũng chẳng manh mối gì.

Sở Thiệu Vũ giải thích: “Phương thức tập luyện ở đây khác với bên , là tập luyện cảnh trong não, đội một loại mũ bảo hiểm đặc biệt, cảnh chiến đấu và đối thủ đều là ảo.”

Mộc Chiêu hiểu: “Đã là ảo thì tại còn cần nhà thi đấu lớn thế ?”

Sở Thiệu Vũ : “Vì dùng dị năng đ.á.n.h thật mà, nếu đạt mục đích tập luyện?”

Mộc Chiêu hiểu – chính là một phương thức thông qua cảnh chiến đấu ảo để rèn luyện độ linh hoạt của dị hạch, cách hiệu quả hơn nhiều so với việc đ.á.n.h khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-223.html.]

Lúc , hai bỗng cảm thấy chân truyền đến một rung động nhẹ.

Lần theo hướng rung động truyền đến, trong nhà thi đấu ở cuối hành lang, họ thấy Sở Tự đang tập luyện.

Nhìn từ bên ngoài thì hiểu đang gì, chỉ thấy mặc đồ tập, đầu đội một vòng kim loại hợp kim che kín mắt, lúc thì hóa khí, lúc thì hiện nguyên hình, lúc thì tốc biến từ trái sang , lúc thì lơ lửng giữa trung…

Ngay đó, trong nhà thi đấu bỗng nhiên đóng băng diện rộng, kéo theo cả bên ngoài cũng ảnh hưởng, mặc dù cách một lớp bảo vệ đặc biệt dày, hai bên ngoài vẫn cảm nhận lạnh.

Mộc Chiêu tò mò: “Anh đang đ.á.n.h với ai ?”

Sở Thiệu Vũ suy đoán: “Chắc là loại dị thú cấp cao nào đó trong khu nhiễm bệnh, tất cả các trận chiến ảo từ tầng âm bảy trở xuống đều sử dụng thông tin dị thú thu thập trong khu nhiễm bệnh, đó thông qua việc mô phỏng mức độ biến dị của những dị thú , phái sinh thêm nhiều chủng loại khả năng xuất hiện.”

Mộc Chiêu lộ vẻ kinh ngạc: Hóa đây chính là phần liên quan đến thông tin mật?

Mười phút , Sở Tự tạm dừng tập luyện, khôi phục trạng thái cơ thể, từ từ đáp xuống đất, đưa tay tháo vòng đầu xuống.

Vừa mở mắt, đầu chính xác về phía hai bên ngoài, rõ ràng là sớm nhận sự hiện diện của họ.

Mộc Chiêu nhạy bén nhận chút bất thường, bệnh nghề nghiệp lập tức tái phát, triển khai cảm nhận tinh thần, bắt đầu bắt mạch cho .

Vừa , quả nhiên thấy vấn đề: Tuyến tinh thần của đang ở trạng thái xao động tự nhiên.

Điều khác với tình trạng tuyến tinh thần vật bám bất thường bao phủ khi chỉ mất kiểm soát dị năng tăng cao.

Tuyến tinh thần của Sở Tự lúc vật bám bất thường nghiêm trọng, nhưng đang run rẩy nhẹ, đây là triệu chứng sắp đột phá.

Vì thế, khi Sở Tự ấn mở cửa bước , Mộc Chiêu thẳng tới, hỏi: “Thiếu tướng Sở, chuyện chút ?”

Sở Tự liếc mắt qua, ánh mắt hai giao giữa trung, một qua , hiểu ý .

Anh gật đầu : “Vào trong .” Rồi nhà thi đấu.

“Cậu đợi ở đây chút nhé.” Mộc Chiêu dặn dò Sở Thiệu Vũ một câu, theo .

Sở Thiệu Vũ hiểu gì, nhưng ngại Sở Tự ở đó nên dám ho he, đành trơ mắt hai nhà thi đấu, cánh cửa dày nặng đóng mắt .

Cậu qua kính, thấy hai đang chuyện, nhưng khổ nỗi kính bảo vệ cách âm cực , chẳng thấy gì cả…

Tuyền Lê

Trong nhà thi đấu, Mộc Chiêu và Sở Tự coi như thẳng vấn đề.

Mộc Chiêu hỏi: “Thiếu tướng Sở – ồ , bây giờ hình như nên gọi một tiếng Thủ trưởng, Thủ trưởng, thứ cho mạo , sắp đột phá ?”

Sở Tự kéo một chiếc khăn treo tường xuống, lau mồ hôi bên cổ, khỏi ngạc nhiên hỏi: “Cô cả cái ?”

“Ừm, coi là ,” Mộc Chiêu gật đầu, “Không chỉ hoạt động dị hạch cụ thể của là bao nhiêu, nhưng trạng thái. Anh là dị năng giả song hệ, là dị năng nào sắp đột phá?”

Sở Tự vắt khăn lên vai, cúi nhặt chai nước đất lên, uống hai ngụm, ngắn gọn : “Cả hai.”

Mộc Chiêu xong, ngẩn một lúc, hỏi: “Cả hai nghĩa là… hai dị năng của đều đạt đến đỉnh phong cấp bốn ?”

Sở Tự gật đầu, lập tức hỏi ngược : “Đến cả cấp mấy cô cũng ?”

Mộc Chiêu khan hai tiếng, tiếp lời.

Trong lòng kinh hãi: Hai dị năng của Sở Tự đều là đỉnh phong cấp bốn, cách khác, ngay từ đầu thức tỉnh song hệ dị năng…

Trường hợp hiếm gặp, trong nguyên tác cô chỉ nhớ Tô Khinh Thần là trường hợp như .

Bởi vì tuyệt đại đa đều thức tỉnh thêm dị năng thứ hai, thứ ba trong quá trình đột phá dị năng đầu tiên hoặc thông qua việc nuốt dị hạch của dị năng giả khác.

Sở Tự và Tô Khinh Thần, rốt cuộc tại nhiều điểm chung về trình độ dị năng đến thế?

Loading...