Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:57:49
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhân viên A lúc mới hồn nhận mặt là ai, lập tức gật đầu theo: "Vâng, , xin ."

Mộc Chiêu mỉm : "Không ." Vẻ mặt dễ chuyện.

Sau khi dỡ xong chiến lợi phẩm, Quản Nhiêu nhờ nhân viên đó tạm lưu giữ t.h.i t.h.ể Hách Nhị trong nhà xác.

Nói là Hách Nhị một cô, cô để mặt Hách Nhị cuối.

Mộc Chiêu thể thấy cảm xúc của con , đương nhiên dọc đường tâm trạng Quản Nhiêu tệ, cô vô cùng tự trách về cái c.h.ế.t của Hách Nhị.

Về việc , cô an ủi thế nào, chỉ vỗ vỗ lưng Quản Nhiêu: "Nén bi thương."

Quản Nhiêu "Ừ" một tiếng : "Hy vọng cô của cô ... đừng quá đau lòng."

Mọi im lặng, ngay cả hai nhân viên đăng ký vật phẩm cũng lộ vẻ đau thương nhàn nhạt.

...

Đoàn xe tiếp tục đến trung tâm chỉ huy báo cáo nhiệm vụ, vẫn theo làn đường ngầm - xem , làn đường ngầm xuyên suốt và kết nối bộ quân khu.

Đinh Phiếm Hải bỗng nhiên trêu chọc Mộc Chiêu một câu: "Không ngờ cô lên chức trung tá lâu mà cũng dáng phết."

Mộc Chiêu nhún vai: "Mục đích của quân hàm chẳng là thế ? Bảo họ đương nhiên là lý do của , xưng tên tác dụng, đỡ tốn nước bọt giải thích với họ."

Trong đội đặc nhiệm quá nhiều "yêu ma quỷ quái" năng lực cá nhân xuất chúng, chính kiến riêng, khó tránh khỏi phục cô.

chung cả căn cứ 7, bình thường tuân thủ quy tắc vẫn chiếm đa , chỉ cần qua tên tuổi và sự tích của cô, bất kể trong lòng nghĩ gì, ngoài mặt đều gọi một tiếng Trung tá Mộc.

Đinh Phiếm Hải khẽ: "Ừ, hợp lý."

Mộc Chiêu chợt nhớ điều gì: " , huy hiệu quân đội của mãi phát xuống ?"

Đinh Phiếm Hải: "Sắp , lát nữa đến trung tâm chỉ huy cô tiện thể hỏi luôn."

...

Bốn đội trưởng cùng Mộc Chiêu, cả nhóm thang máy từ tầng hầm 1 lên thẳng phòng tổng chỉ huy ở tầng 3.

Lính gác cửa thấy Đinh Phiếm Hải, giơ tay chào mở cửa cho họ.

Đây là đầu tiên Mộc Chiêu đến phòng tổng chỉ huy, khỏi tò mò quan sát cấu trúc căn phòng.

Đối diện cửa , tường gắn một màn hình cong khổng lồ, hiển thị hình ảnh từ cao xuống của bộ căn cứ 7 theo tỷ lệ thực.

Ngoài , khắp phòng đều trang đủ loại thiết và màn hình kích thước khác , màn hình chiếu các loại hình ảnh giám sát, vài nhân viên vận hành ở các vị trí khác trong phòng.

Giữa phòng một máy chiếu 3D, Sở Nhất Ngưng đang cạnh máy chiếu, hai tay khoanh ngực, nghiêm túc nội dung trong máy chiếu.

Đây chắc là công việc thường ngày của cô .

"Báo cáo!" Đinh Phiếm Hải nghiêm chào theo kiểu quân đội.

Sở Nhất Ngưng đầu , thấy họ ánh mắt lộ tia vui mừng, dường như thở phào nhẹ nhõm.

Có thể hiểu , dù từ khi họ rừng Liên Tinh đến giờ, gần như mất liên lạc .

Chắc cô đang cân nhắc xem nên cử thêm một nhóm tìm họ - nếu thì đúng là thành hồ lô biến cứu ông nội .

"Vào văn phòng chuyện." Sở Nhất Ngưng dẫn họ về phía cửa hông, cánh cửa thông thẳng đến văn phòng của cô .

Vào văn phòng, đóng cửa .

Mấy đội trưởng lượt báo cáo quá trình hành động nhiệm vụ , bao gồm nguyên nhân khiến họ mất liên lạc tập thể, cũng như việc đưa Hạng Đình về.

"Các giải quyết ." Nghe xong, Sở Nhất Ngưng gật đầu tán thưởng, "Đặc biệt là Mộc... Trung tá."

dường như vẫn quen gọi Mộc Chiêu như , giọng điệu khựng .

"Đợi báo cáo đ.á.n.h giá kết quả, sẽ thông báo các đến nhận thưởng nhiệm vụ, về nghỉ ngơi , vất vả ."

Nói xong, Sở Nhất Ngưng gọi Mộc Chiêu và Đinh Phiếm Hải : "Mời Thượng tá Đinh và Trung tá Mộc ở một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-219.html.]

Các đội trưởng khác chào theo kiểu quân đội rời .

Trong văn phòng giờ quen, thể chuyện thoải mái.

Đinh Phiếm Hải thẳng: "Rừng Liên Tinh xuất hiện tình trạng bất thường, sinh từ trường hỗn loạn giống khu lây nhiễm, chúng suy đoán thể là khu lây nhiễm đang mở rộng bên ngoài."

Họ tưởng Sở Nhất Ngưng sẽ ngạc nhiên, kết quả cô chỉ cau mày, : "Quả nhiên là ."

Mộc Chiêu: "Cô ?"

Sở Nhất Ngưng : "Sau khi các mất liên lạc, trung tâm chỉ huy nhận tin từ căn cứ 19, họ gần đây cũng cử vài đội đặc nhiệm tiêu diệt sào huyệt dị thú xung quanh.

Theo báo cáo của họ, đội tiêu diệt ở khu vực rừng, núi, hẻm núi gần tuyến Bắc đều gặp tình trạng giống các ."

Mộc Chiêu và Đinh Phiếm Hải - xem suy luận khu lây nhiễm mở rộng cơ bản xác nhận.

Đinh Phiếm Hải hỏi: "Có đối sách gì ?"

Sở Nhất Ngưng: " báo cáo cho chú nhỏ , chú bảo liên hệ với căn cứ 19 , bảo họ gần đây chú ý kỹ tình hình gần tuyến Bắc.

Sau khi xác định ranh giới mở rộng thêm nữa, thì xây dựng vật đ.á.n.h dấu ranh giới, cố gắng ngăn chặn việc nhầm ."

Mộc Chiêu hiểu ý - nghĩa là tạm thời cách nào, khu vực mở rộng một bước, họ chỉ thể lùi một bước.

Cô ngược lo lắng lắm, đúng như Hạng Đình , mức độ mở rộng của khu lây nhiễm giới hạn.

Theo thông tin cô tìm hiểu từ Quan Tình đó, nhà họ Sở vẫn luôn tìm cách khám phá khu lây nhiễm.

Hơn nữa Đinh Phiếm Hải và Sở Thiệu Vũ quen thuộc với từ trường khu lây nhiễm như , chắc chắn cũng khu lây nhiễm ít - khả năng cao đều là theo đội ngũ của nhà họ Sở.

Cho nên, việc ranh giới mở rộng , kích thích họ đẩy nhanh tốc độ khám phá cũng nên.

Lúc , thiết liên lạc của Sở Nhất Ngưng vang lên, cô xong hai giây thì nhướn mày, : "Được, họ đều ở đây, em qua đây ."

Nghe là Sở Thiệu Vũ.

Quả nhiên, một lát , Sở Thiệu Vũ dẫn Hạng Đình tới, điều bất ngờ là, Trì Nhân cũng theo.

May là văn phòng Sở Nhất Ngưng đủ rộng nên thấy chật chội.

Sở Nhất Ngưng thấy Hạng Đình phản ứng đầu tiên là kinh ngạc - trông quá trẻ, quá gầy gò.

Ánh mắt cũng trầm tĩnh, vẻ điên cuồng nên trong mắt những sống quanh năm trong khu lây nhiễm mà cô từng gặp.

Thực sự giống dáng vẻ nên của sống trong khu lây nhiễm suốt ba năm.

Thấy Hạng Đình mặt, Đinh Phiếm Hải tóm tắt nhu cầu của Hạng Đình cho Sở Nhất Ngưng .

Hạng Đình lập tức nhận Sở Nhất Ngưng là quyền điều động, khỏi với vẻ căng thẳng.

"Vào khu lây nhiễm cứu ?" Sở Nhất Ngưng suy nghĩ giây lát, thẳng: "Đã là cứu chị ruột , chắc hẳn sốt ruột.

tình hình rõ với , khu lây nhiễm chuyện đơn giản, mạo hiểm những cứu , khi của chúng cũng bỏ mạng trong đó.

Tuyền Lê

Đưa về là đội đặc nhiệm của căn cứ chúng , thường ngày họ còn nhiệm vụ khác cần thành.

Cho ba tuần để sắp xếp, sẽ cố gắng sắp xếp đội ngũ đủ thực lực và đáng tin cậy giúp , thấy thế nào?"

Hạng Đình xong trầm ngâm một hồi lâu, dường như đang cân nhắc lựa chọn.

Cuối cùng gật đầu : "Được, thể đợi ba tuần, cảm ơn."

Trong lòng rõ, tìm một đội ngũ đáng tin cậy năng lực sinh tồn trong khu lây nhiễm hề đơn giản.

Tuy nhiên, ngoài mặt tuy đồng ý, trong lòng thực chỉ coi nhà họ Sở là một lựa chọn lý tưởng nhất, chứ từ bỏ việc tìm kiếm khả năng khác.

Sở Nhất Ngưng : "Được, đồng ý , chúng về sự sắp xếp cho trong nửa tháng , chúng sẽ cung cấp ăn ở cần thiết cho , nhưng căn cứ 7 một quy tắc, đó là nuôi rảnh rỗi, để trao đổi, hy vọng thể giúp bộ phận y tế một việc."

Nói đến đây, cô chỉ Trì Nhân: "Vị bác sĩ Trì phụ trách bộ phận y tế, cô sẽ sắp xếp một công việc cho , bằng lòng phối hợp ?"

Mộc Chiêu đến đây thì nhướn mày - ồ, cô cứ thắc mắc Sở Nhất Ngưng đồng ý sảng khoái thế, hóa là chờ ở chỗ .

 

Loading...