Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:19:14
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có Niên Gia Dạng chỉ đường, dù thiết điện t.ử đều hỏng hóc thì cũng lo lạc.
Thêm đó, giải quyết xong quân đoàn thể biến dị, dọc đường cũng dị thú đe dọa nữa, hành trình trở về thuận lợi hơn nhiều.
Hai tiếng , họ cuối cùng cũng rời khỏi rừng Liên Tinh, thoát khỏi khu vực bao phủ bởi sương mù dày đặc và từ trường quỷ dị.
Mộc Chiêu cảm thấy cả nhẹ nhõm hẳn , cảm giác tức ngực, nặng đầu trong não tan biến ngay lập tức.
Cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời để ý thấy Hạng Đình bên cạnh cũng thở phào, rõ ràng cũng cảm nhận sự tồn tại của từ trường quỷ dị đó.
Sở Thiệu Vũ ghế phụ lái, nhiều cố gắng bắt chuyện với Hạng Đình, hỏi về việc trốn thoát khỏi khu lây nhiễm, tình hình trong đó hiện giờ , những thể biến dị nguy hiểm nào?
Tuy nhiên, câu trả lời của Hạng Đình đều quá năm từ, rõ ràng chuyện nhiều.
Thỉnh thoảng đầu ngoài cửa sổ, vẻ mặt đầy tâm sự, nếu năng lực gì, thể sẽ tưởng đang ngắm cảnh ven đường.
Mộc Chiêu , đang ghi nhớ đường .
Ngồi trong xe, qua khu rừng hoang dã thế , hai bên đường hầu như vật gì mốc, bình thường khó nhớ đường chỉ một .
đối với tiến hóa não bộ sở hữu khả năng siêu trí nhớ như thì dễ như trở bàn tay.
Sở Thiệu Vũ lấy thiết liên lạc , nghịch nghịch một hồi phát hiện hỏng hẳn - Đinh Phiếm Hải đó , sóng điện từ bùng phát ngắt quãng trong rừng phá hủy thiết điện t.ử chứ chỉ đơn giản là gây nhiễu.
"Haizz... Rốt cuộc khu rừng ? Chẳng lẽ thực sự là do khu lây nhiễm mở rộng bên ngoài gây nên?" Sở Thiệu Vũ ném thiết liên lạc hỏng sang một bên, buột miệng hỏi.
Mộc Chiêu liếc bên cạnh, thấy Hạng Đình xoay một chút.
Cô dứt khoát sang Hạng Đình: "Chi bằng hỏi thử từ khu lây nhiễm xem?"
Hạng Đình thấy tránh , đành trả lời thật lòng: "Có khả năng đó, từ trường biến động lâu hơn khi, theo quan sát và phán đoán của và chị , từ trường biến động nghĩa là phạm vi đang mở rộng..."
Sở Thiệu Vũ ngạc nhiên: "Ý là, mỗi lượng lớn thể biến dị chạy ngoài, đều là do phạm vi khu lây nhiễm đang mở rộng?"
Hạng Đình gật đầu: " , từ trường bí ẩn của khu lây nhiễm đa phần thời gian là định, sẽ giam giữ thể biến dị.
Còn mỗi từ trường biến động, thực chất chính là phạm vi từ trường đang mở rộng bên ngoài - cũng thể hiểu là khu lây nhiễm đang mở rộng."
Sở Thiệu Vũ: "Nghe vẻ lắm, nhỡ nó cứ mở rộng mãi, cuối cùng bao trùm cả lục địa thì ?"
Hạng Đình do dự một chút, lắc đầu : "Về lý thuyết thì sẽ , bởi vì cách duy trì từ trường giới hạn, vượt quá phạm vi nhất định, nó sẽ mất tác dụng."
Mộc Chiêu Hạng Đình bừa - đúng là sẽ , chắc mở rộng thêm hai nữa là hết cỡ.
Khu lây nhiễm thực đáng sợ đến thế, ngược chính vì sự tồn tại của khu lây nhiễm, con mới khu vực sinh tồn tương đối an .
Sở Thiệu Vũ Hạng Đình: "Cậu vẻ khá nhiều đấy nhỉ, nghiên cứu ?"
Hạng Đình im lặng.
Đinh Phiếm Hải đang lái xe bỗng lên tiếng hỏi: "Cậu vượt qua phòng tuyến Hẻm núi Sương mù Xám bằng cách nào?"
Phòng tuyến Hẻm núi Sương mù Xám bố trí lượng lớn vũ khí và pháo đài nhắm về hướng khu lây nhiễm phía Bắc.
Bất kỳ sinh vật nào chuyển động thường khó vượt qua tuyến một cách an , trừ khi thời điểm hỗn loạn khi thể biến dị trong khu lây nhiễm tập thể bỏ trốn, tần suất tấn công của vũ khí đáp ứng kịp.
Quả nhiên, Hạng Đình : "Bạn là dị năng giả thú hóa hệ bay, cô cõng , chúng nhân lúc từ trường mở rộng biến động, trộn đám thể biến dị xông ngoài."
Mộc Chiêu lúc hỏi: "Chị tên gì?"
Hạng Đình cô, vẻ mặt lộ rõ sự do dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-217.html.]
Mộc Chiêu khuyên nhủ: "Nếu chúng giúp, thì nên cung cấp thêm thông tin, hơn nữa tin tưởng lẫn cũng là điều cơ bản nhất, nếu lúc nào cũng đề phòng như , việc sẽ khó giải quyết."
Hạng Đình suy nghĩ một lúc, cuối cùng thở dài:
Tuyền Lê
"Xin , quá lâu tiếp xúc với bên ngoài, vẫn quen lắm, sẽ cố gắng phối hợp với , xin hãy nhất định giúp cứu chị gái.
Chị tên là Hạng Vân, chúng là chị em sinh đôi, sống cùng một nhóm bạn trong một cơ sở ngầm ở hướng Đông Bắc bên trong khu lây nhiễm.
Từ khi khu lây nhiễm hình thành, chúng sống ở đó, luôn dựa hệ thống sinh thái tự tuần trong cơ sở để duy trì các nguồn tài nguyên cần thiết cho sự sống.
Mãi cho đến ba tháng , một nhóm dị năng giả sức chiến đấu kinh cố gắng tấn công phá vỡ cơ sở, chúng mới nhận , cơ sở còn an nữa.
Chúng tìm cách gia cố cơ sở, miễn cưỡng chống đỡ , nhưng kế sách lâu dài.
Vì cuối cùng chúng bàn bạc quyết định, chị và những khác ở giữ cơ sở, và một dị năng giả hệ bay cùng trốn khỏi khu lây nhiễm, tìm kiếm sự viện trợ."
Lượng thông tin trong lời kể của Hạng Đình nhỏ, nhưng mạch lạc, thoạt trôi chảy, nhưng nếu suy nghĩ kỹ sẽ phát hiện, rõ ràng bỏ qua và giấu giếm nhiều chi tiết.
Thứ nhất, cơ sở ngầm là cơ sở gì? Có thể cung cấp cho một nhóm sinh sống lòng đất gần ba năm trời.
Thứ hai, kẻ địch mạnh tấn công, tại họ nhất định giữ lấy nơi đó, chẳng tất cả cùng bỏ cơ sở chạy trốn sẽ đơn giản hơn nhiều ?
Đinh Phiếm Hải quả nhiên cũng nhận điểm mấu chốt .
Anh hỏi thẳng: "Trong cơ sở thứ gì quan trọng, đến mức các buộc giữ lấy nơi đó?"
"Không cần thứ gì quan trọng." Hạng Đình lắc đầu chậm rãi , "Bản cơ sở đó, là sự tồn tại giá trị ."
Mộc Chiêu quan sát tuyến tinh thần của , xác định dối.
Với trí tuệ của Hạng Đình, hẳn đang đề phòng các dị năng loại tâm, phát hiện dối, lời dối lợi hại thực sự là bịa đặt, mà là giấu giếm thông tin quan trọng.
Mỗi câu đều là sự thật, nhưng đều cắt xén, nên những gì cần giấu đều giấu .
Đinh Phiếm Hải tạm thời chấp nhận lời giải thích của , truy hỏi thêm.
Mộc Chiêu cũng , cô giá trị của Hạng Đình, lòng tin của thể vội vàng.
Còn về Sở Thiệu Vũ - trực giác mách bảo Hạng Đình ác ý, cũng đủ chân thành, chỉ điểm là đủ .
Anh nở nụ trấn an với Hạng Đình: "Đừng lo, đợi về đến căn cứ, chúng sẽ nghĩ cách giúp , đảm bảo!"
...
Đường về, thoải mái hơn nhiều.
Mệt mỏi mấy ngày liền, Đinh Phiếm Hải cũng ép gấp rút lên đường.
Trời tối, bèn chọn một nơi an để hạ trại.
Họ đông , trong đó thiếu dị năng giả trinh sát, hạ trại ngoài trời cũng đầy cảm giác an .
Thế là, khi ăn đồ hộp, Hải Nhung lôi từ cốp xe một chai rượu, định mời uống.
Mộc Chiêu nhướn mày, sang liếc Đinh Phiếm Hải, ý là: Người em, lãnh đạo của còn lù lù ở đây , thoải mái quá ?
Ai ngờ, Đinh Phiếm Hải trực tiếp cúi đầu nhắm mắt, giả vờ ngủ.
Mộc Chiêu vô cùng kinh ngạc - ngờ nha, Đinh Phiếm Hải mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao mà cũng điều gớm.