Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 193
Cập nhật lúc: 2025-11-22 16:41:24
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba ăn nửa bữa, bắt đầu về lý do Sở Nhất Ngưng gọi Đinh Phiếm Hải đến phòng tổng chỉ huy.
Đinh Phiếm Hải : “Có một nhiệm vụ khẩn cấp, xuất phát ngày mai.”
“Ngày mai?” Mộc Chiêu ngạc nhiên, “Nhiệm vụ gì? Đánh giá độ nguy hiểm là bao nhiêu?”
“Đánh giá nguy hiểm cấp A.” Đinh Phiếm Hải : “Có ít thể biến dị chạy từ khu vực lây nhiễm D1 tổ trong khu rừng gần phòng tuyến hẻm núi Sương Khói ở phía Bắc, mấy ngày phái đội đặc nhiệm 13, 16 tiêu diệt ổ thể biến dị bên đó. Tối qua đội 13 mất liên lạc, trung tâm chỉ huy phái đội 16 đến vị trí phát tín hiệu cuối cùng để xem tình hình thế nào…”
Mộc Chiêu tiếp lời: “Rồi đội 16 cũng mất liên lạc?”
“ ,” Đinh Phiếm Hải gật đầu, “Liên tiếp mất liên lạc hai đội, mặc dù tình hình rõ, nhưng trung tâm chỉ huy đ.á.n.h giá mức độ nguy hiểm khá cao, nên phái chúng xem xét tình hình.”
“Tại liên hệ trực tiếp căn cứ 19?” Mộc Chiêu thắc mắc, “Họ gần hơn, từ chỗ chúng qua, quãng đường quá dài. Nếu thực sự chuyện gì, e rằng đến nơi cũng quá muộn.”
Đinh Phiếm Hải : “Lực lượng chủ lực của căn cứ 19 đều dùng việc tiêu diệt ổ của thể biến dị, còn đủ khả năng điều tra việc nữa.”
Mộc Chiêu suy ngẫm: “ ý kiến, nhưng lo lắng cho tình hình của . Anh gần đến ngưỡng đột phá , mạo hiểm ngoài, rủi ro quá lớn.”
Đinh Phiếm Hải im lặng một lúc, : “ , vì , quyết định đột phá thời hạn.”
Lần ngay cả Sở Thiệu Vũ cũng chút kinh ngạc: “ độ hoạt động tinh hạch của , hôm qua mới chỉ đạt 97% ?”
Đừng thấy 97% và 100% chỉ chênh lệch 3% điểm, nhưng đột phá khi đạt ngưỡng, rủi ro gánh chịu chỉ là 3% .
Đinh Phiếm Hải giống sẽ nóng đầu mà đưa quyết định, Mộc Chiêu hỏi : “Anh tính toán gì?”
Đinh Phiếm Hải : “Dị năng của sức phá hoại mạnh, nếu đột phá đường , chỉ là hai , mà thể liên lụy đến nhiều hơn…”
Mộc Chiêu và Sở Nhất Ngưng, đều thuộc loại dù dị năng định mà mất mặt, nhưng dù cũng chỉ là mất mặt.
Còn Đinh Phiếm Hải thì khác, lúc đó thể sẽ mất mạng, hơn nữa còn kéo theo mạng của khác.
Anh Mộc Chiêu : “Ở đây, thể phòng biệt giam để thành đột phá. Có sự bảo vệ của trang thiết phòng biệt giam, cô mới thể giúp an , nếu … trong phạm vi 200 mét xung quanh , cô đều an .”
Để để khác gánh chịu rủi ro , nên chọn tự gánh chịu thêm một chút rủi ro.
Mặc dù lý… nhưng Mộc Chiêu vẫn cảm thấy thoải mái – cô là ý thức lãnh thổ mạnh, Đinh Phiếm Hải bây giờ trong lòng cô là nhà, cô thấy nhà chịu thiệt.
“Không còn giải pháp nào khác ?” Mộc Chiêu , “Luôn đội khác thể thành nhiệm vụ chứ, Phương Túc Tham ? thấy khá rảnh rỗi.”
Lời cô rõ ràng là nhắm , nhưng còn cách nào, cô mắt, cô cũng mắt, đó là tác dụng của lực là tương hỗ.
Đinh Phiếm Hải lắc đầu : “Đội đặc nhiệm 9 ngoài thực hiện một nhiệm vụ mật kéo dài từ hôm qua , hầu hết các đội chủ lực khác cũng điều các căn cứ khác.”
Mộc Chiêu bĩu môi, phát biểu ý kiến nữa, vùi đầu ăn cơm.
“Lần ngoài chúng , còn đội nào cùng ?” Sở Thiệu Vũ nuốt một ngụm canh thịt, hỏi.
Đinh Phiếm Hải : “Đội 25.”
Sở Thiệu Vũ đề nghị: “Hay là dẫn họ , hai ở , đợi A Hải đột phá thành công hai theo . dẫn họ trinh sát tình hình , chúng hội quân ở lối rừng Sương Khói?”
“Không , bây giờ còn rõ hai đội mất tích gặp tình huống gì, phân tán nhân lực sẽ khiến rủi ro tăng gấp đôi.” Đinh Phiếm Hải lập tức phản đối.
Điểm Mộc Chiêu cùng suy nghĩ với Đinh Phiếm Hải – bất kể gặp tình huống gì, tuyệt đối đứa cứu đứa , cứ lượt chịu c.h.ế.t.
Đinh Phiếm Hải đầu Mộc Chiêu, kiên quyết : “Tiến độ 3% ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa cô giúp đỡ, tự tin.”
Mộc Chiêu im lặng ăn thêm vài miếng cơm, cuối cùng bưng bát lên thở dài: “Được , sẽ cố gắng giúp , nhưng rõ , tin tưởng , nếu sẽ khó , ?”
“ .” Đinh Phiếm Hải Mộc Chiêu chăm chú, ánh mắt hề d.a.o động, “ tin tưởng cô.”
Vị Thượng tá Đinh từng nghi ngờ cô ngày nào, hơn một tháng cùng chiến đấu, cuối cùng trở thành một đồng đội đáng tin cậy và tin tưởng cô đến ,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-193.html.]
Mộc Chiêu trong lòng ít nhiều cũng chút cảm động.
Sở Thiệu Vũ bên cạnh , hiểu rõ, cũng bất chấp đúng sai, lập tức bày tỏ với Mộc Chiêu: “ cũng tin tưởng cô!”
Mộc Chiêu bất ngờ hai chọc , một tiếng : “Mau ăn cơm , ăn nhiều , tích trữ năng lượng quan trọng hơn bất cứ điều gì!”
…
Ăn xong cơm, ba đến Bộ phận nghiên cứu, tìm mượn phòng biệt giam gia cố đặc biệt tầng bốn – chính là căn phòng từng giam Hứa Trạm Quân.
Đến phòng biệt giam tầng hầm bốn, Đinh Phiếm Hải một bước , đóng cửa .
Mộc Chiêu và Sở Thiệu Vũ bên ngoài, thể thấy tình hình bên trong qua một tấm kính một chiều 2mx4m.
Chỉ thấy Đinh Phiếm Hải đến chính giữa phòng biệt giam, cũng kéo chiếc ghế bên cạnh, trực tiếp khoanh chân xuống sàn, hai tay ngửa lên đặt chồng lên , bắt đầu tọa thiền.
Mộc Chiêu cảm thán một câu tùy ý: “Hô – tư thế còn khá chuẩn mực đấy.”
Sở Thiệu Vũ : “Nghe A Hải từng tu ở chùa một thời gian.”
“Hả?” Mộc Chiêu kinh ngạc, “Anh … đặc vụ Đế Quốc ?”
Sở Thiệu Vũ suy nghĩ một chút : “Là khi Sở Tình Báo Đế Quốc giải thể, năm ngoái thì .”
Ý gì đây… đây trải qua quá nhiều sự đen tối ở Sở Tình Báo, sợ bản sa ngã, nên chạy tĩnh tâm ?
Mộc Chiêu ngờ Đinh Phiếm Hải còn kinh nghiệm , nhất thời biểu cảm chút kiểm soát .
Tuyền Lê
Trên bức tường ngoài phòng biệt giam một bảng điều khiển, một bên bảng treo một thiết truyền âm, thể đối thoại với bên trong phòng biệt giam.
Mộc Chiêu cầm thiết truyền âm lên, hỏi Đinh Phiếm Hải: “Cảm thấy thế nào?”
Đinh Phiếm Hải im lặng một lúc, lấy dị hạch cấp bốn chuẩn sẵn, : “ chuẩn xong .”
Mộc Chiêu dặn dò cuối: “Nhớ kỹ, lát nữa dù cảm nhận gì, đừng bài xích , hãy theo sự dẫn dắt của .”
…
Quá trình xúc tu tinh thần sâu não bộ, thuận lợi hơn Mộc Chiêu tưởng tượng nhiều.
Phòng ngự tinh thần của Đinh Phiếm Hải, trong những cô từng gặp, cường độ chỉ Sở Tự.
thời thế khác, bây giờ cô thăng lên cấp bốn, vươn lên hàng ngũ dẫn đầu, tuy thể là ngang hàng với trình độ của Tô Khinh Thần, Sở Tự, nhưng cũng còn xa.
Vì , cô chỉ tốn một chút sức lực, kết nối giao diện 【Cộng hưởng Tinh thần】.
Giây tiếp theo, cô cuốn một sa mạc thấy điểm cuối.
Cát vàng bay lượn khắp trời, Gobi nối thành từng mạch nhấp nhô, thấy điểm khởi đầu, cũng như thấy kết thúc.
Cô thấy gì, cúi đầu, mặt cát dày cộp thấy một chuỗi dấu chân động vật.
Cô theo hướng dấu chân tiến lên, bao lâu, cuối cùng cũng thấy chủ nhân của dấu chân – là một con ngựa hoang đen thuần chủng, cường tráng.
Cô đến lưng con ngựa đen, hỏi: “Chào mày, mày đang ?”
Nó dừng bước, chỉ linh hoạt vặn cổ, đầu cô một cái.
Mặc dù ngôn ngữ, nhưng Mộc Chiêu lập tức hiểu ý nó – bảo cô cưỡi lên nó.
Mộc Chiêu khách khí, trèo lên lưng nó.
Ngẩng đầu , cô thấy nơi chân trời xa xăm lơ lửng một ốc đảo xanh tươi, cỏ cây sum suê, nước ngọt phong phú – là ảo ảnh.