Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-11-17 09:29:31
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Chiêu thầm than phiền trong lòng, về phía tòa nhà bộ phận y tế. Việc cấp bách mắt là nhanh chóng kiểm tra , xem cô .

Cô sờ túi áo và thắt lưng, lúc mới phát hiện mang theo máy liên lạc, lẽ rơi trong phòng bệnh.

Đột nhiên, một luồng khí ấm áp ập đến, tạo thành sự tương phản rõ rệt với cơn gió lạnh bất thường của đêm tối.

Mộc Chiêu ngẩng đầu lên, thấy Sở Tự đột ngột xuất hiện ở vị trí vài mét đầu cô, như thể bay đến đây.

Giây tiếp theo, nhảy xuống từ giữa trung, nhẹ nhàng đáp xuống mặt cô.

Ngay khi chạm đất, lớp băng trong phạm vi bán kính 10 mét xung quanh , ngay lập tức tan chảy , Mộc Chiêu cảm thấy đêm lạnh cũng ấm áp hơn nhiều.

Sở Tự tiên quét mắt Mộc Chiêu một lượt, xác nhận cô thương, đó đưa cho cô một ống t.h.u.ố.c tiêm mà Mộc Chiêu từng thấy. Màu sắc và chất liệu của ống t.h.u.ố.c , giống t.h.u.ố.c X, cũng giống t.h.u.ố.c E.

Mộc Chiêu khó hiểu : "Đây là gì?"

Sở Tự ngắn gọn: "Thuốc định dị năng."

Mộc Chiêu như thấy t.h.u.ố.c cứu mạng, lập tức nhận lấy, lời nào định tiêm động mạch cảnh.

Sở Tự nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, "Chậc" một tiếng : "Tiêm tĩnh mạch thôi, sống nữa ?"

Mộc Chiêu "ồ" một tiếng, vẻ mặt hổ tiêm t.h.u.ố.c tĩnh mạch cánh tay.

Một lát , cô cảm thấy cơ thể một chút đổi. Không thể rõ cảm giác cụ thể là gì, tóm là chân vững hơn, còn cảm giác bồng bềnh, đầu óc cũng còn mơ hồ nữa.

Cơ thể cô, dường như quả thực trở nên " định" hơn một chút.

"Đi thôi, đến bộ phận y tế." Sở Tự dẫn đường.

Hai bước tòa nhà bộ phận y tế, đối diện là Sở Nhất Ngưng với vẻ mặt lo lắng, cô thấy Sở Tự và Mộc Chiêu, sững sờ một chút, đó bước nhanh tới, kiểm soát nắm lấy vai Mộc Chiêu, lo lắng hỏi: "Mộc Chiêu cô chứ?"

Mộc Chiêu gãi đầu : "Ưm... , chỉ là... vô tình mở vết nứt gian, đến..."

Nói đến đây, cô lúng túng liếc Sở Tự, "Đi đến văn phòng Thiếu tướng Sở."

Phần vì quá mất mặt, cô chọn bỏ qua luôn.

"Vết nứt gian?" Sở Nhất Ngưng lộ vẻ ngạc nhiên, theo bản năng Sở Tự một cái.

Thấy Sở Tự gật đầu, Sở Nhất Ngưng thầm hiểu— lẽ Mộc Chiêu dùng điều kiện trao đổi nào đó, thuyết phục Hứa Trạm Quân, đưa dị hạch cho cô .

Sở Nhất Ngưng thở phào : "Thì , chúng đến phòng bệnh thì cô thấy nữa, kiểm tra camera thấy cô khỏi phòng, máy liên lạc cũng rơi trong phòng, chúng còn tưởng cô dị năng giả nào đó bắt ."

Nói xong, cô lấy máy liên lạc, gọi cho những khác, thông báo Mộc Chiêu về bộ phận y tế. Ngoài Sở Nhất Ngưng canh giữ ở bộ phận y tế, Sở Thiệu Vũ, Đinh Phiếm Hải, Sở Cạnh Kiêu, và các thành viên khác của đội Đặc nhiệm 11, cùng với vài phân của Sở Nhất Ngưng, đều khắp nơi trong căn cứ để tìm .

Mộc Chiêu im lặng, tuy trong lòng cảm động, nhưng đồng thời cũng cảm thấy hổ.

Nhiều như cùng chứng kiến cảnh cô mất mặt như , thể hổ chứ?

...

Hai mươi phút , phòng kiểm tra tầng ba bộ phận y tế. Tạ Đồ Xuyên đến, kiểm tra cho Mộc Chiêu, là Trì Ưng, mà cô danh từ lâu nhưng từng gặp mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-172.html.]

Thành thật mà , hình tượng cô giống như Mộc Chiêu tưởng tượng, Mộc Chiêu nghĩ cô sẽ là phụ nữ khí chất tương tự Sở Phồn, nhưng chỉ một ánh , khẳng định hai cùng phong cách.

Trì Ưng mặc quần jean, áo T-shirt dài tay rộng thùng thình, áo blouse trắng cùng kiểu với Tạ Đồ Xuyên, cô mặc trông như áo ngủ, lẽ là do mái tóc ngắn rối bù của cô tạo cảm giác ... Tóm , cô mang cảm giác mấy chăm chút ngoại hình.

Khi chuyện với Mộc Chiêu, giọng cô cũng lười nhác, như thể ngủ dậy. Khi ngáp cô với Mộc Chiêu một câu xin : "Xin nhé, tối qua thức khuya thí nghiệm, thực sự quá mệt."

Mộc Chiêu gì, chỉ trong đầu hồi tưởng , trong nguyên tác Sách Thiết Lập [Dị Thú] xuất hiện nhân vật . Câu trả lời là —ít nhất là nửa đầu xuất hiện. Cô hoặc là cũng sẽ c.h.ế.t trong trận chiến một năm —và đóng vai trò then chốt nào, hoặc là sẽ xuất hiện ở nửa nguyên tác.

Mộc Chiêu mở rộng cảm nhận tinh thần, quan sát trạng thái tuyến tinh thần của Trì Ưng. Từ tuyến tinh thần của đối phương thể thấy, cô tuyệt đối là một dị năng giả, và cấp độ thấp hơn cấp 3.

Theo Mộc Chiêu , trách nhiệm của bộ phận y tế ngoài chữa bệnh, còn phụ trách nghiên cứu về cơ thể và dị năng giả. Về mặt trách nhiệm, sự trùng lặp nhất định với bộ phận nghiên cứu, đây cũng là lý do tại bộ phận đặc biệt của Mộc Chiêu, thể thuộc bộ phận nghiên cứu, thể thuộc bộ phận y tế.

Chức vụ của Trì Ưng thấp, từ cuộc đối thoại của Sở Nhất Ngưng và Đinh Phiếm Hải hôm đó mà xem, cô là một sự tồn tại thậm chí thể thế vị trí của Tạ Đồ Xuyên... Mộc Chiêu mạnh dạn suy đoán, cô hoặc là dị năng giả hệ y tế, hoặc là khả năng về não bộ. Bởi vì trong thời đại dị năng giả tràn lan , thể ở vị trí như , khả năng kiến thức chuyên môn, thức tỉnh dị năng liên quan đến lĩnh vực đó.

Mười phút , báo cáo kiểm tra đưa , Trì Ưng một lượt, đột nhiên như bừng tỉnh, hai mắt lập tức rạng ngời, ngay cả mái tóc rối bù cũng dựng lên.

"Nếu nhầm, cô là dị năng giả hệ tinh thần ?" Trì Ưng xem báo cáo, Mộc Chiêu, dường như đang lặp lặp việc xác nhận điều gì đó.

"Sao ?" Mộc Chiêu trong lòng lạnh , chút căng thẳng . Bị một bác sĩ dùng ánh mắt nghiên cứu , luôn cảm thấy chuyện .

"Trong đầu cô phát hiện hai dải sóng dị hạch, vì , cô khả năng là dị năng giả dị năng song hệ." Trì Ưng , "Dị năng giả hệ tinh thần, nhưng sở hữu song hệ dị năng. Chưa từng thấy, đây là đầu tiên trong đời thấy!"

Nói , Trì Ưng kích động nắm lấy vai Mộc Chiêu, "Thêm liên lạc , bất kỳ vấn đề gì cứ đến tìm , nhất định sẽ cố gắng hết sức giải quyết cho cô!"

Mộc Chiêu: "..." Này, mấy nghiên cứu đều phong cách đột ngột như ?

Mặc dù chút bất lực, nhưng Mộc Chiêu vẫn trao đổi liên lạc với Trì Ưng, dù thể sẽ nhiều việc cần hợp tác với cô .

Trì Ưng kê cho Mộc Chiêu hai ống t.h.u.ố.c định dị năng và vài lọ vitamin, cơ thể cô khỏe mạnh vấn đề gì, dặn dò cô nghỉ ngơi thật ăn uống đầy đủ, tình trạng định sẽ nhanh chóng biến mất, nếu xảy tình huống khẩn cấp, dùng t.h.u.ố.c định để đối phó.

Mộc Chiêu cầm đơn t.h.u.ố.c bước khỏi phòng kiểm tra, hành lang nhiều , thậm chí cả bận rộn như Sở Tự cũng mặt. Thấy cô , đều cô với ánh mắt quan tâm thăm hỏi.

"Không , cảm ơn giúp đỡ." Mộc Chiêu mỉm chân thành cảm ơn.

Mặc dù quá trình mất mặt, và nhiều đến, nhưng kết quả thật bất ngờ. Tâm trạng Mộc Chiêu lúc thể là trời quang mây tạnh, cảm thấy thấy tương lai tươi sáng của , thời gian gần đây, cô sẽ đối xử với tất cả .

Sở Tự và Mộc Chiêu , khẽ gật đầu, .

Các thành viên đội Đặc nhiệm 11, chào Mộc Chiêu xong, cũng theo Sở Tự rời .

Sở Tự , Sở Thiệu Vũ lập tức xông lên, "tấn công" Mộc Chiêu bằng những câu hỏi liên hồi: "Có đói ? Có mệt ? Có cần nghỉ ngơi ? Cảm giác hai dị năng thế nào, sướng ?"

"Dừng !" Mộc Chiêu bịt miệng , "Mọi về nghỉ ngơi , các cũng mệt cả đêm ."

Sở Nhất Ngưng và Đinh Phiếm Hải lập tức hiểu Mộc Chiêu nghỉ ngơi, nhưng Sở Thiệu Vũ còn hưng phấn hơn cả đương sự, chỉ bây giờ đưa cô thử uy lực của dị năng mới.

Đưa Mộc Chiêu đến tòa nhà khu ký túc xá, Sở Thiệu Vũ Đinh Phiếm Hải kéo , lúc còn đáng thương đầu Mộc Chiêu, hệt như con ch.ó con thất bại trong việc dụ chủ nhân dạo.

Mộc Chiêu những đồng đội quan tâm cô, trong lòng ấm áp.

"Đi thôi, về nghỉ ngơi." Sở Nhất Ngưng vỗ vai cô, quẹt mở cửa tòa nhà khu ký túc xá.

Tuyền Lê

"Ừm." Mộc Chiêu gật đầu, theo .

Loading...