Mạt thế : Cô Ấy Là Người Có Dị Năng Điều Khiển Tinh Thần Mạnh Nhất - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-11-14 09:51:40
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Chiêu thang máy thẳng lên tầng cao nhất của trung tâm chỉ huy.

Các vệ binh ở tầng thái độ vô cùng cung kính với Mộc Chiêu, lẽ vì ở gần văn phòng của Sở Tự nên họ hiểu rõ nhất về chuyện của Mộc Chiêu.

Vệ binh mở cửa cho Mộc Chiêu, Mộc Chiêu lịch sự cảm ơn bước văn phòng, cánh cửa đóng lưng cô.

Sở Tự giữa sofa, thấy Mộc Chiêu , hỏi thẳng: "Chuyện gì?"

"Trước đây từng hứa sẽ cho một dị hạch dị thú cấp bốn." Mộc Chiêu thận trọng lựa lời, cố gắng để giọng giống như đang đến "đòi nợ": "Chuyện , bây giờ thể nhận luôn ?"

Sở Tự gật đầu: "Được, lát nữa sẽ cho mang đến cho cô."

Anh đồng ý quá dứt khoát, Mộc Chiêu sững một lúc mới tiếp: "Còn nữa, chuyện đề cập đây, về việc thành lập một khoa riêng cho hệ tinh thần..."

Sở Tự với ánh mắt dò hỏi.

"Chuyện lập khoa riêng ý kiến. Sau lễ trao quân hàm, khi cô phận và quyền hạn chính thức, cô thể bắt tay ."

Sở Tự cô - rõ ràng, bao nhiêu ngày "cân nhắc" cho lệ, thể bày tỏ thái độ, "Tuy nhiên, đó, còn một vấn đề cô cần tự xem xét."

Nghe Sở Tự đồng ý việc lập khoa riêng, Mộc Chiêu kìm nén sự vui mừng tột độ trong lòng, vẻ mặt giả vờ bình tĩnh hỏi: "Vấn đề gì?"

Sở Tự : "Thượng tá Sở Phồn cho rằng khoa nên thuộc bộ phận nghiên cứu, chứ bộ phận y tế. Đương nhiên, quyết định cuối cùng vẫn trong tay cô. Nếu bây giờ cô thể quyết định, thể tìm họ để tìm hiểu sự khác biệt giữa hai bộ phận hãy quyết định."

Mộc Chiêu chợt hiểu : Chả trách thái độ của Sở Phồn ...

Cô gật đầu : " hiểu , sẽ suy nghĩ kỹ."

"Ừm," Sở Tự cô, "Còn chuyện gì khác ?"

"Cũng ..." Mộc Chiêu chút do dự, mở lời thế nào.

đưa nhiều yêu cầu , nhưng cô còn một thứ nữa, một thứ mà chút "đòi hỏi quá đáng"...

"Có gì cứ thẳng." Sở Tự cô với ánh mắt sắc bén.

" còn một dị hạch nữa..." Mộc Chiêu chậm rãi , "Của Quan Tình, viên đó đó."

là "đòi hỏi quá đáng", dù Sở Tự nổi giận ngay lập tức cũng gì lạ.

chỉ khựng một chút, thậm chí từ chối ngay, mà hỏi : "Tại ?"

Mộc Chiêu nhướng mày, thẳng: "Để tự dùng." Nếu thì còn vì cái gì?

Nếu cô tiền, cô sẽ trực tiếp cho một con , chứ vòng vo như .

Sở Tự cô một lúc, cuối cùng vẫn từ chối yêu cầu của cô: "Của khác thì , của Quan Tình thì ."

Lời của đáng để suy ngẫm - của khác thì , điều đó nghĩa là keo kiệt viên dị hạch , mà là viên của Quan Tình chọn sẵn.

Dị hạch của dị năng giả, thường sẽ ưu tiên cho thường sử dụng, như sẽ chắc chắn hơn và xác suất kích phát cũng lớn hơn.

Thứ hai, thể dùng cho dị năng giả đột phá thăng cấp.

Trong quá trình dị năng giả đột phá thăng cấp, nếu nuốt dị hạch của dị năng giả khác, cũng xác suất thể định hướng kích phát dị năng thứ hai.

Đương nhiên, tương ứng cũng cần gánh chịu rủi ro lớn hơn.

Hầu hết thời gian, đây gần như là một canh bạc thập tử nhất sinh.

Mộc Chiêu thăm dò hỏi: " thể hỏi, chuẩn cho ai dùng ?"

Sở Tự trả lời câu hỏi , chỉ im lặng cô.

Mộc Chiêu trong lòng hiểu - " thừa kế" năng lực của Quan Tình chọn, nhưng tạm thời thể .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-co-ay-la-nguoi-co-di-nang-dieu-khien-tinh-than-manh-nhat/chuong-164.html.]

từ bỏ, đầu óc xoay chuyển, quyết định thử đàm phán điều kiện.

: " trao đổi, xem hợp lý . Đầu tiên, hãy rõ một sự thật mà ai cũng - quá trình đột phá vốn rủi ro lớn, nếu còn sử dụng dị hạch của dị năng giả, chính là đang đ.á.n.h cược mạng sống..."

, quan sát biểu cảm của Sở Tự.

cảm xúc của đàn ông thực sự khó đoán, ngay cả khi dùng cảm nhận tinh thần, cũng thấy biến động rõ ràng.

"Tuy nhiên, nếu dị năng giả hệ tinh thần hỗ trợ bên cạnh, thì xác suất thành công sẽ lớn hơn nhiều." 

Mộc Chiêu với giọng điệu vô cùng tự tin và chắc chắn, "Mặc dù là ai, nhưng nếu đưa dị hạch của Quan Tình cho , để trao đổi, thể hứa, trong phạm vi khả năng của , sẽ cung cấp sự giúp đỡ cần thiết khi dị năng giả thăng cấp đột phá."

"Ý cô là, cô thể dẫn dắt dị năng giả đột phá thăng cấp?" Sở Tự lộ vẻ nghi ngờ, dường như tin lời .

" lừa gì?" Mộc Chiêu hừ một tiếng, "Anh nhớ xem, tình hình khi đột phá và triệu chứng khi mất kiểm soát dị năng giống ? Thăng cấp đột phá, về bản chất là đột phá giới hạn của dị hạch trong đầu, cũng sẽ gây gánh nặng lớn cho dị hạch. Nguyên lý của nó giống với mất kiểm soát dị năng, vì việc dẫn dắt bằng tinh thần cũng thể đóng một vai trò quan trọng."

Sở Tự rơi im lặng, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ về những lời cô .

Một lúc , : "Những gì cô , sẽ cân nhắc."

Anh nhượng bộ, Mộc Chiêu cũng tiện ép thêm.

dậy, chào theo kiểu quân đội: "Những gì cần xong, ."

Nói xong, cô về phía cửa.

Sở Tự đột nhiên gọi cô : "Chuyện trao quân hàm, cô hỏi ?"

Mộc Chiêu đầu , chắc chắn hỏi : "... nên hỏi gì ?"

Sở Tự ám chỉ: "Quân hàm của khu vực Lục Bắc, tượng trưng cho phận, địa vị, quyền hạn, tài nguyên mà một thể sở hữu ở khu vực Lục Bắc. Điểm , cô hiểu chứ?"

Mộc Chiêu gật đầu - những điều đây Sở Nhất Ngưng nhắc đến vài .

Đây là "đặc sản địa phương" của khu vực do tập đoàn quân sự quản lý.

Điều cô hiểu là, tại Sở Tự đặc biệt điều ?

Sở Tự : "Trung tá ở khu vực Lục Bắc là quá cao, nhưng cũng thấp, đặc biệt là đối với một mới, bước của cô, là một bước lên mây cũng quá."

Nghe đến đây, Mộc Chiêu chút hiểu điều .

Bước quá lớn, sẽ dễ gây chú ý.

Giống như việc cô đột nhiên nổi tiếng đây, thể sẽ nhiều rõ lai lịch đột nhiên đến quan tâm hoặc nhắm cô.

Mộc Chiêu im lặng một lúc nghiêm túc : " , chuẩn tâm lý."

Tuyền Lê

Nổi tiếng, tất nhiên sẽ mang cho cô những phiền phức nọ, nhưng đồng thời cũng sẽ mang những thuận lợi tương ứng ở một phương diện.

quyết định tạm thời ở căn cứ 7, thì tìm cách leo lên cao hơn.

Leo đến một vị trí quyền dẫn dắt, quyền chèo lái.

Chỉ như , mới thể nắm bắt vận mệnh của chính một cách nhất.

Nếu leo cao, thì việc nổi tiếng, chắc là một chuyện .

"Vậy thì ." Đôi mày nhíu của Sở Tự trong chốc lát giãn .

Mộc Chiêu chút kinh ngạc - là cô hiểu lầm ? Anh đây là đang... quan tâm cô?

chính suy đoán của cho hổ, tự nhiên bắt đầu cảm thấy lúng túng: "Ờ... ... ngoài ..."

Sở Tự sắc mặt vẫn như thường, hề nhận suy nghĩ của cô, gật đầu : "Ừm."

Mộc Chiêu , trong lòng thở phào một - chắc là cô nghĩ nhiều .

Loading...