Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

MẠT THẾ CHI SỦNG YÊU THÀNH NGHIỆN - CHƯƠNG 28: THỊT THỊT! CHỈ MUỐN ĂN THỊT

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-27 15:30:19
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hôm nay mọi người là khách, cứ ngồi chờ ăn cơm nhé.” Dư Thụ cười tủm tỉm nói.

Tần Dục cúi đầu, thấy hai tay Nhan Ninh đang nắm chặt lấy tay áo của mình, hai mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt vô cùng mong đợi.

Không lâu sau, những người khác sống trong tòa nhà cũng dần dần đi tới nhà ăn, phần lớn đều có làn da rám nắng, cơ bắp săn chắc, nhìn là biết thường xuyên làm việc nặng.

Chú ý tới những gương mặt mới, mọi người đều thân thiện chào hỏi sáu người bọn họ.

“Cảm giác bầu không khí ở đây cũng khá tốt,” Ứng Thiên Tiếu hạ giọng lẩm bẩm, “Tốt hơn nhiều so với những người ở siêu thị.”

“Khụ!”

Nghiêm Thừa Uyên ho khan một tiếng thật mạnh.

Tôi vẫn còn ở đây mà!

Nhà ăn không quá lớn nhanh chóng chật kín người, cư dân trong tòa nhà đều trò chuyện rôm rả, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ.

Cứ như đây chỉ là một ngày làm việc bình thường vậy.

Nếu không phải sáu người bọn họ vừa mới thoát c.h.ế.t trong tay zombie, suýt nữa đã bị bầu không khí này lây nhiễm, quên mất hiện tại là tận thế.

Chẳng mấy chốc, hai dì lớn tuổi bưng ra mấy chậu lớn rau xanh và cơm nóng hổi, mùi thơm của thức ăn nhanh chóng lan tỏa khắp nhà ăn.

“Trời ơi, thơm quá!”

Ứng Thiên Tiếu vô thức nuốt nước miếng, cùng những người khác xếp hàng ở cuối.

Mọi người đều rất mong chờ bữa cơm này.

Ngoại trừ Nhan Ninh.

Nhan Ninh vừa nãy đã nhìn từ xa, thấy mấy chậu rau bưng ra gần như toàn là màu xanh, còn có một chậu khoai tây hầm màu vàng.

Chẳng có một mẩu thịt vụn nào.

Nhưng cô không muốn ăn rau, cô muốn ăn thịt.

Nhan Ninh mất hứng thú với bữa tối, ngồi co ro ở góc xa, vẻ mặt ủ rũ.

Tần Dục vừa nhìn thấy biểu cảm của cô là biết ngay cô đang nghĩ gì.

Nhưng điều này anh cũng đã đoán trước được rồi, cả một cánh đồng rộng lớn, hầu như đều trồng rau là chủ yếu, ngoài ra không thấy nuôi bất kỳ gia cầm nào, không có thịt để ăn là điều tất yếu.

“Sao vậy? Không khỏe ở đâu à?”

Giọng nữ dịu dàng vang lên bên tai Nhan Ninh, cô ngẩng đầu lên nhìn, là Tô Thiên Tuyết, người đã khám cho cô trước đó.

“Có chuyện gì cứ nói với tôi nhé.” Tô Thiên Tuyết cúi người hỏi cô.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Chuyện gì cũng được sao?

Nhan Ninh chớp chớp mắt, mạnh dạn ước nguyện: “Tôi muốn, ăn thịt.”

Tô Thiên Tuyết phì cười, nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Bây giờ vẫn chưa có cách nào cung cấp thịt số lượng lớn, cô phải chịu khó một chút nhé.”

Nguyện vọng thất bại.jpg

Mèo con Nhan Ninh rất buồn.

Sau khi mọi người trong nhà ăn đều nhận cơm xong, ai nấy đều ngồi quanh bàn bắt đầu ăn, Ứng Thiên Tiếu còn chu đáo lấy giúp Nhan Ninh một phần.

Nhan Ninh ăn qua loa vài miếng rồi bỏ đũa xuống, tay phải lén lút lấy từ trong túi ra một hộp cá hộp.

Cá hộp của cô còn chưa kịp mở ra, thì nghe thấy Trình Khả Di ngồi đối diện nói với giọng trách móc: “Nhan Ninh, cô kén ăn như vậy là không tốt đâu, dù sao đây cũng là cơm mà mọi người đã vất vả chuẩn bị.”

Tay Nhan Ninh khựng lại, lại lặng lẽ bỏ cá hộp trở vào túi, cô cúi đầu nhìn chằm chằm những lá rau xanh trong bát, vẻ mặt rối rắm.

Nghiêm Thừa Uyên nhướng mày thờ ơ: “Không sao đâu, em gái Nhan Ninh, không muốn ăn thì đừng ăn, đừng ép buộc bản thân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-chi-sung-yeu-thanh-nghien/chuong-28-thit-thit-chi-muon-an-thit.html.]

Nói rồi, anh ta liếc nhìn Trình Khả Di, trong mắt ánh lên một tia chế giễu: “Dư Thụ còn chưa nói gì, cô lo chuyện bao đồng làm gì?”

Sắc mặt Trình Khả Di lập tức trở nên khó coi: “Thực phẩm trong thời tận thế rất quý giá, em cũng là vì muốn tốt cho mọi người!”

Nhan Ninh không muốn mọi người cãi nhau vì chuyện của mình, cầm đũa lên định ăn hết chỗ rau này, nhưng Tần Dục lại đột nhiên đưa tay lấy bát của cô, đặt trước mặt mình.

“Cô ấy no rồi, phần còn lại tôi ăn.” Tần Dục nói với vẻ mặt lạnh tanh.

Trình Khả Di mở to mắt kinh ngạc: “Đó là cô ấy đã ăn rồi…”

Giọng Tần Dục càng thêm lạnh lùng: “Cô ấy là em gái tôi, có vấn đề gì sao?”

Sắc mặt Trình Khả Di lúc xanh lúc trắng, ánh mắt lại nhìn sang những người khác.

Từ Khoa đang cúi đầu ăn cơm, ra vẻ không muốn xen vào.

Ứng Thiên Tiếu đang lén lút cười.

… Anh ta đang cười nhạo mình sao?

Suốt dọc đường, Trình Khả Di đều cảm thấy mình chịu đủ mọi ấm ức, lúc nào cũng hối hận vì nhất thời bốc đồng mà đi theo Nghiêm Thừa Uyên rời khỏi siêu thị.

Bây giờ ngay cả Ứng Thiên Tiếu cũng bắt đầu cười nhạo mình sao?

Cô ta tức giận vô cùng, đập mạnh đũa xuống, đứng dậy rời khỏi nhà ăn.

Ứng Thiên Tiếu ngẩn người, khó hiểu hỏi Từ Khoa: “Ơ? Cô ta sao lại đi rồi?”

Từ Khoa lặng lẽ nhìn anh ta một cái: “Có lẽ là thấy anh đang cười nhạo cô ta đấy.”

Ứng Thiên Tiếu: ???

Oan uổng quá!

Anh ta chỉ là vì biết Nhan Ninh căn bản không phải em gái của Tần Dục, nên mới thấy buồn cười thôi mà!

Ăn tối xong, Dư Thụ dẫn bọn họ đi xem phòng trống.

“Vì hiện tại bên chúng tôi có khá nhiều người ở, nên bây giờ chỉ còn lại ba phòng trống, mọi người có thể tự bàn bạc xem phân chia như thế nào.”

Dư Thụ giao chìa khóa phòng cho bọn họ, rồi lại lấy ra một tờ giấy: “Quy định bên chúng tôi là phải làm việc mới có cơm ăn, mọi người có thể xem thử ngày mai làm công việc gì, lựa chọn dựa theo năng lực của mình là được.”

Nhan Ninh tò mò nhìn nội dung trên tờ giấy.

① Trồng lúa nước.

② Sửa chữa tường rào

③ San bằng mặt bằng, dọn dẹp đá vụn

④ Nấu ăn, giặt giũ các công việc nhà tập thể

⑤ Các công việc đặc biệt khác

“Công việc đặc biệt khác là gì vậy?” Ứng Thiên Tiếu tò mò hỏi.

“Công việc đặc biệt khác á,” Dư Thụ suy nghĩ một chút, “Ví dụ như A Lăng, công việc chính của cậu ấy là duy trì kết giới, rồi thì, đôi khi chúng tôi có một số công việc nguy hiểm cần phải ra khỏi kết giới.”

Nhan Ninh vừa nghe thấy liền giơ tay lên thật cao: “Tôi, tôi, nhiệm vụ đặc biệt!”

Dư Thụ lập tức cười lớn: “Ra khỏi kết giới rất nguy hiểm đấy nhé, số lượng zombie bên ngoài cô cũng đã thấy rồi, chúng tôi không có cách nào bảo vệ cô đâu.”

Nhan Ninh chẳng hề bận tâm, hai mắt sáng lấp lánh.

“Vậy tôi cũng nhận nhiệm vụ đặc biệt,” Nghiêm Thừa Uyên nhếch mép cười, “Em gái Nhan Ninh, tôi đi cùng em.”

Vừa dứt lời, Nghiêm Thừa Uyên liền thấy Tần Dục cũng giơ tay lên: “Nhiệm vụ đặc biệt.”

Nghiêm Thừa Uyên: “…”

Không phải chứ, trước đây sao anh ta không phát hiện ra Tần Dục lại cuồng em gái như vậy?

Loading...