Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp - Chương 396

Cập nhật lúc: 2025-09-25 12:26:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cả nhóm tiếp tục dẫn giải sâu hơn bên trong.

 

Khi cánh cổng hợp kim nặng nề của khu giam giữ khép lưng, một cảm giác tù túng, ngột ngạt như siết chặt giác quan.

 

Người chỉ huy đội áp giải với lính canh của : “Đưa hai kẻ buồng biệt giam, chờ chỉ thị của Quản lí.” Hai phạm nhân, giờ đây kiếp nhược, dám phản kháng, chỉ run rẩy lóc khi kéo .

 

Cuộc gặp gỡ Quản lí khu giam giữ khiến Trì Tâm kinh ngạc.

 

Dựa những gì cô hình dung, Quản lí đáng là một kẻ béo phì, đầy tham lam và tàn bạo.

 

khi cánh cửa văn phòng mở , một gian tương phản hiện lên.

 

Phòng việc rộng rãi, trải thảm lót sàn cao cấp màu tối, với các kệ sách lớn và tủ kính trưng bày vô di vật cổ đại. Nếu vì cửa sổ lớn khu canh tác và những giam giữ, chẳng ai nghĩ đây là văn phòng điều hành của một cơ sở giam giữ.

 

Ngồi ghế xoay là một đàn ông hình tượng khác xa suy đoán. Ông ngoại hình sắc sảo với đôi mắt sắc lạnh và minh mẫn, dáng gọn gàng trong bộ vest cao cấp. Tóc ngắn cắt sát, nhưng hai bên mai điểm bạc, toát lên khí chất uy quyền pha lẫn vẻ bí ẩn. "Quản lí." Người chỉ huy đội áp giải cúi sâu chào. "Chúng phát hiện họ ở khu vực phía đông..."

 

"Không cần nhiều, thấy." Quản lí ngắt lời, chỉ màn hình điều khiển bàn. "Hệ thống camera phía đông vẫn thế ?"

 

"Vì mất liên lạc với mạng lưới liên lạc ngoại vi, chúng đang cố gắng khôi phục." Anh vẫn cúi đầu, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.

 

Sự tĩnh lặng trong căn phòng như cô đặc, nặng nề đến nghẹt thở. Chỉ khi giọt mồ hôi trán rơi xuống thảm, Quản lí mới cất lời:

 

"Xem như hôm nay khách, tha cho . Mau khắc phục vấn đề .” "Vâng, cảm ơn Quản lí!" Người chỉ huy đội áp giải gần như thở phào nhẹ nhõm, rối rít đáp.

 

"Ra ngoài chờ." Quản lí phất tay.

 

Sau khi rời , Quản lí thong thả nâng cốc sứ tinh xảo, uống một ngụm nhỏ đặt xuống.

Mèo Dịch Truyện

 

"Giải thích xem, các vị là ai?" Ông hỏi, giọng trầm thấp nhưng rõ ràng.

 

Cảnh Tu Bạch lặp lời giải thích lúc . Quản lí xong tỏ thái độ tin , chỉ nhếch mép khẩy. Sau đó, ông bất ngờ hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-boi-so-chet-ta-chon-cong-kich-man-cap/chuong-396.html.]

 

"Các đến từ bên ngoài ?"

 

Câu hỏi lạ lùng khiến cả nhóm giật .

 

"Bên ngoài" mà ông nhắc đến là gì?

 

Cảnh Tu Bạch thử trả lời: "Chúng từ thành phố A tới."

 

Cảnh Tu Bạch cố tình sử dụng cách gọi "thành phố A" vì "căn cứ A", vì rõ ràng dựa lời khai của hai phạm nhân đó, những ở Đông Lỗ Bảo dường như cô lập khỏi thế giới bên ngoài. Họ thậm chí gì về đại họa tận thế.

 

"Thành phố A ..." Quản lí khu giam giữ thở dài, ánh mắt dấy lên vẻ hoài niệm. "Nơi ."

 

Ông tiếp tục hỏi: "Thành phố A cách đây xa như , tại các chọn đến đây để thám hiểm?”

 

"Chúng chuyến mừng nghiệp." Cảnh Tu Bạch đáp mà chớp mắt. "Ô Mỗ Nhĩ là điểm cuối trong hành trình của chúng . Kế hoạch ban đầu là về bằng phương tiện thủy vận. Không ngờ gặp bão lớn, nên cuốn dạt đến đây."

 

"Ồ." Quản lí gật gù, tỏ vẻ chấp nhận câu trả lời.

 

Trì Tâm nhẹ nhàng dùng khuỷu tay khẽ đẩy Úc Tương, hiệu lên tiếng. Úc Tương liền nở một nụ tươi rói:

 

"À thì... Quản lí, ngài xem chúng cũng ý quấy nhiễu cuộc sống yên bình của các ngài. Hay là ngài nghĩ cách cho chúng mượn một phương tiện thủy vận, chúng sẽ lập tức rời . Giá cả thế nào ngài cứ ."

 

Quản lí khẽ , ngón tay đeo chiếc nhẫn kim cương, phản chiếu ánh sáng nhân tạo lạnh lẽo, khẽ nhịp mặt bàn.

 

"Phương tiện thủy vận ư, cần vội." Ông khoát tay. "Như các thấy đấy, đây chỉ là một khu giam giữ tự duy trì, sẵn phương tiện di chuyển đường thủy."

 

Cả nhóm đều im lặng, cảm giác rằng lời của ông còn ẩn chứa điều gì đó.

 

"—Tuy nhiên, cách." Quản lí bỏ lửng câu , tiếp tục: " cho gọi liên lạc với nhà cung cấp hậu cần. Các thể tạm nghỉ ngơi vài ngày ở đây. Khi họ tới, các vị thể dùng phương tiện của họ để trở về."

 

 

Loading...