"Người em ..."
"Đoàng!"
Một viên đạn sượt qua chân Úc Tương, ghim thẳng xuống mặt đất.
" , im." Tên dẫn đầu lạnh lùng .
Nụ của Úc Tương khẽ đông cứng , giơ tay hiệu sẽ hành động nào khác.
Qua thái độ của tên tuần tra, Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch trao ánh mắt, nhanh chóng đến quyết định rằng cần giữ thái độ nhẫn nhịn.
"Các từ đến? Tại tới đây?" Tên dẫn đầu tập trung ánh mắt Cảnh Tu Bạch, dường như coi là dẫn đầu, nghiêm giọng hỏi: "Thành thật trả lời, đừng ý định lừa dối."
Cảnh Tu Bạch từ tốn giơ hai tay lên, hiệu mang vũ khí. Anh bình thản đáp: "Chúng đang du lịch biển, may gặp cơn bão lớn nên dạt đây. Chúng đây là ."
Phong thái điềm đạm cùng giọng điệu bình thản của khiến tên tuần tra bắt đầu tin tưởng, nhất là khi thấy vẻ ngoài lịch lãm của cả nhóm. Tuy nhiên, vẫn giữ vẻ nghiêm khắc, tiếp tục chất vấn:
"Vậy còn vũ khí của các thì ? Và hai tên , ai họ thương?"
"Vũ khí ư? Chỉ là một món đồ chơi thôi mà. Nếu thì cứ cầm lấy ." Úc Tương ném khẩu s.ú.n.g qua, giọng điệu bất cần, diễn một cách hảo vai một công tử ngang ngược.
Trì Tâm thầm nghĩ, đúng là diễn xuất tự nhiên đến mức cần kịch bản.
Thái độ "ngây thơ" của Úc Tương khiến tên tuần tra tin thêm vài phần. Anh lẽ tự động suy diễn rằng hai tên thương chắc chắn ý đồ bất chính với hai cô gái trong nhóm, nên hai " công tử" dạy dỗ.
Sau khi thông suốt suy nghĩ, thái độ của cũng hòa hoãn hơn.
" là vài ngày cơn mưa bão lớn. Các sống sót đến đây cũng đúng là một sự may mắn hiếm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-the-boi-so-chet-ta-chon-cong-kich-man-cap/chuong-395.html.]
"Chúng cũng thấy thật sự kỳ diệu." Úc Tương thành thật đáp, hề thêm thắt điều gì.
Tên tuần tra nhíu mày, nhưng giọng trở nên nhẹ nhàng hơn:
"Đây là Đông Lỗ Bảo, là nơi để các vui chơi. sẽ đưa các đến gặp Quản lý nhà tù. Tuyệt đối lung tung, hiểu ?"
Cả nhóm đồng loạt gật đầu. Tên tuần tra vẫy tay, hiệu cho vài khác đến trói hai tù nhân .
"Đây là thứ ba các trốn ngoài và bắt giữ, đúng ?" Anh lạnh lùng với hai tên tù nhân. "Chờ về, Quản lý sẽ 'xử lý' các ."
Hai tù nhân lập tức im bặt, dám hé răng tố cáo chuyện nhóm Trì Tâm tấn công. Họ chỉ lóc cầu xin thảm thiết, nhưng đổi là vài cú đ.ấ.m thẳng tay khiến mặt mũi họ bầm dập.
Trì Tâm cau mày. Cô nhận cách dùng từ của tên tuần tra.
Quản lý nhà tù chỉ nhiệm vụ quản lý tù nhân, nhưng tại dùng từ "xử lý" như thể Quản lý là quyền phán quyết sinh tử?
Chắc chắn điều gì đó bất thường ở đây.
Rõ ràng, tình hình ở Đông Lỗ Bảo còn phức tạp hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng. Trì Tâm nhanh chóng mô phỏng một viễn cảnh đen tối trong đầu: Quản lý nhà tù cấu kết với các phòng thí nghiệm bí mật, chỉ ngược đãi tù nhân tàn bạo mà còn thường xuyên cung cấp họ vật thí nghiệm sống. Cô giữ im lặng, bước sát cạnh Khương Từ Quân, siết c.h.ặ.t t.a.y cô để trấn an. Cả nhóm theo Cảnh Tu Bạch và Úc Tương, đôi mắt cô vẫn ngừng quét mắt quan sát xung quanh.
Khung cảnh hiện mắt khiến tất cả đều sửng sốt.
Họ thực sự đang ở một hòn đảo cô lập. Từ vị trí cao, chỉ thấy những cánh rừng xanh thẳm kéo dài vô tận. điều gây chú ý hơn cả là một quần thể kiến trúc đồ sộ, đen ngòm, sừng sững hiện hữu phía họ. Trên đó là những hàng rào điện cao thế đan xen , tỏa vẻ âm u c.h.ế.t chóc. Đó chính là Đông Lỗ Bảo.
Bên cạnh khu giam giữ, bất ngờ , xuất hiện một khu canh tác quy mô lớn với các luống ruộng chăm bón khoa học. Nhiều phạm nhân đang cúi việc sự giám sát nghiêm ngặt. Khi thấy nhóm mới, ánh mắt họ pha lẫn sự dò xét và cảnh giác.
Một tiếng roi da chát chúa vang lên, xé toạc bầu khí.
Mèo Dịch Truyện
"Nhìn cái gì? Làm việc !" Một quản giáo quát lớn, khiến các phạm nhân nhanh chóng công việc.