Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 61

Cập nhật lúc: 2024-10-13 13:56:01
Lượt xem: 20

Trước đó, sau khi từ phòng Chu Chính Hiến đi ra, cô không trở về nữa, cũng có lẽ do không dám, hoặc cô biết trong lòng mình đang rối loạn. Không thể phủ nhận lúc anh hôn cô, cô không có tâm lý bài xích, thậm chí... sâu thẳm trong lòng cô còn rất vui sướng.

 

Lâm Tẫn Nhiễm giơ tay che mắt, trên môi là một nụ cười khổ, làm sao bây giờ, vốn bản thân cho rằng mình đã sớm quên rồi, nhưng ai ngờ đến gần anh sẽ lại yêu anh lần nữa.

 

Đây là chấp niệm trong lòng sao?

 

Mặt khác, anh có ý với cô sao? Nếu không sao ba lần bốn lượt anh lại hôn cô chứ, cô nghĩ cô hơi hiểu anh rồi, tuy anh là kẻ hai mặt nhưng không phải là người tùy tiện.

 

Nhưng, thích thì sao chứ...

 

Đột nhiên Lâm Tẫn Nhiễm hơi hâm mộ người phụ nữ ôm con mèo hôm nay, Tô Căng Bắc và Chu Thời Uẩn thật tốt, hai bên đều có tình cảm với nhau, môn đăng hộ đối. Mà cô và Chu Chính Hiến chẳng có cái nào giống nhau.

 

Ở nơi có phong cách cổ xưa và truyền thống như Chu gia thì môn đăng hộ đối quan trọng hơn bất kì cái gì. Bọn họ giống như vương tôn quý tộc thời cổ đại, chi phí ăn mặc đều có kiểu mẫu chính xác, duyên phận ba đời còn phải ghép thành đôi ngày sinh tháng đẻ nữa. Không có bối cảnh thân phận thì tuyệt đối không có khả năng bước vào một tấc đất của Chu gia.

 

Lúc trước, chính ở chỗ này người đó đã nói với cô, ông nói, "Nhiên Nhiên, Đại thiếu gia là trụ cột của Chu gia chúng ta, tương lai cậu ấy sẽ có một tiểu thư gia thế bối cảnh xứng với cậu ấy, con hiểu không?"

 

Lúc đó tuy cô còn nhỏ, nhưng tâm trí lại rất trưởng thành, cô hiểu lúc đó cha nói như vậy là muốn nhắc nhở cô, hàm ý của ông là cô và anh sẽ không ở bên nhau được.

 

Mà lúc đó cô không tin, cô cho rằng chỉ cần anh thích cô thì cô sẽ có khả năng, cái gì mà môn đăng hộ đối, lẽ nào thứ này còn có thể chia rẽ hai người thích nhau hay sao?

 

Nhưng ai có thể ngờ, sau đó niềm tin của cô cũng vỡ vụn. Một ngày nọ, khi cô trốn ra sau hòn núi giả nghe được lời anh nói với Chu Diễn, anh nói, cô còn nhỏ, sao anh có thể rung động với một đứa bé chứ.

 

Lúc đó cô khổ sở bao nhiêu thì bây giờ cũng đã quên rồi, điều duy nhất còn tồn tại trong đầu chỉ có một câu nói, thì ra anh không thích cô.

 

Đây được gọi là nhân quả luân hồi sao? Đã muộn nhiều năm như vậy, hình như rốt cuộc anh cũng thích cô.

 

Lâm Tẫn Nhiễm khẽ nở nụ cười lạnh, Chu Chính Hiến, anh thật sự muốn chơi sao, nếu anh xác định thì tôi sẽ chơi cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-na-cua-em/chuong-61.html.]

Thích chính là thích, không thể bên nhau cả đời cũng không sao, ngược lại trên thế giới này vốn không một ai có thể bên cạnh cô cả đời được. Nếu hưởng thụ hình như cô cũng không thiệt thòi gì.

 

Có điều lần này cô tuyệt đối không muốn chìm vào quá sâu nữa.

 

Ngày hôm sau, trên đường đến phòng y tế Lâm Tẫn Nhiễm nhìn thấy một nam một nữ đang lằng nhằng, cô đi đến gần mới phát hiện đó là Chu Duy Ân và Thiệu Tố Oánh.

 

"Anh ba, anh làm ầm ĩ gì thế, chuyện hai người bọn họ liên quan gì tới anh?"

 

"Em buông ra, tên kia giả bệnh lừa người, mấy người còn giúp anh ta?"

 

Thiệu Tố Oánh rất mệt mỏi, "Ôi trời, những điều em vừa nói chỉ là giả thôi, sao anh cả lại có thể giả bệnh chứ?"

 

"Giả? Rõ ràng anh nghe thấy em và Tô Căng Bắc tám chuyện rất vui vẻ mà, sao nào, anh vừa tới em đã thay đổi rồi à?"

 

"Em... em, dù sao anh không thể đi nói lung tung với Lâm Tẫn Nhiễm được."

 

Lâm Tẫn Nhiễm nghe hai người nói thì trong đầu lập tức trống rỗng. Chu Chính Hiến không bị bệnh? Anh ấy giả vờ?

 

Shit, diễn giống như thật vậy.

 

Chu Duy Ân, "Anh phải đi nói, tên này muốn để Lâm Tẫn Nhiễm chăm sóc anh ta đúng không, đồ bỉ ổi!"

 

Lâm Tẫn Nhiễm khựng lại, vì muốn để cô chăm sóc?

 

Thiệu Tố Oánh vẫn hết lời khuyên can, "Anh ba, sao anh kích động như vậy, không phải anh..."

 

"Lâm Tẫn Nhiễm!"

 

Bỗng nhiên Chu Duy Ân phát hiện Lâm Tẫn Nhiễm ở gần đó, lời nói của Thiệu Tố Oánh bị cắt ngang, cũng men theo ánh mắt của anh ta nhìn qua, sau khi nhìn thấy Lâm Tẫn Nhiễm thì trong lòng Thiệu Tố Oánh oán thầm một tiếng, rắc rối rồi...

Loading...