Mặt Nạ Của Em - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-10-11 19:45:00
Lượt xem: 27
"Phụt!"
"..."
Khoảng thời gian Lâm Tẫn Nhiễm bị thương, Chu Chính Hiến bởi vì một số công việc mà luôn ở bên ngoài, hình như anh và Lâm Tẫn Nhiễm chưa hề gặp nhau, nhưng buổi tối chỉ cần trở về thì đều gọi lão Dương và Phiêu Phiêu tới thư phòng.
Lão Dương nói với anh tình trạng khôi phục của Lâm Tẫn Nhiễm, mà sau khi lão Dương đi, Phiêu Phiêu ở lại sẽ báo cho anh biết mỗi ngày cô làm gì.
"Chiều hôm nay Lâm tiểu thư về trường học rồi ạ, cô ấy nói dạo này phải lên lớp."
Chu Chính Hiến nhíu mày, "Tay của cô ấy như vậy còn lên lớp cái gì, cô không ngăn cô ấy à?"
"Tôi... tôi cũng không ngăn được, Lâm tiểu thư nói ở ký túc xá có người giúp cô ấy, sau đó cô ấy nói bây giờ cũng cắt chỉ rồi, không còn nghiêm trọng nữa."
Nói xong, Phiêu Phiêu phát hiện sắc mặt của người đàn ông trước mắt không tốt cho lắm.
"Còn gì nữa không, ngày hôm trước, hôm trước đó nữa, cô ấy làm gì?"
Hai ngày anh không trở về, dĩ nhiên Phiêu Phiêu phải nói nhiều hơn chút nữa.
"Ngày hôm trước Tam thiếu gia tìm Lâm tiểu thư, mang theo nhiều đồ ăn cho cô ấy, Lâm tiểu thư và Tam thiếu gia ở vườn hoa bên kia nói chuyện khá lâu, sau đó Tam thiếu gia còn pha trà cho Lâm tiểu thư, Lâm tiểu thư khó chịu nói rất khó uống."
"Ngày hôm trước của trước đó nữa, Tam thiếu gia nói mặt bị đau, muốn Lâm tiểu thư xem một chút, sau đó Lâm tiểu thư dẫn cậu ấy tới phòng y tế cho bác sĩ Dương xem, nhưng Tam thiếu gia không chịu, nhất định muốn Lâm tiểu thư phải xem, còn muốn cô ấy bôi thuốc cho cậu ấy. Cậu ấy nói Lâm tiểu thư là bác sĩ, chăm sóc bệnh nhân là việc nên làm..."
Phiêu Phiêu nói xong thì lén lút nhìn gương mặt của Chu Chính Hiến một cái, nhưng vừa nhìn mới phát hiện, Đại thiếu gia luôn hòa nhã khiêm tốn, vào lúc này gương mặt rất u ám, nhìn dáng vẻ.... có vẻ tâm trạng thật sự không tốt.
"À, chăm sóc người bệnh là việc nên làm?" Phiêu Phiêu nghe Chu Chính Hiến trầm giọng nói thầm câu gì đó, nhưng cô không nghe rõ, vì vậy tiếp tục nói, "Ngoài cậu ấy ra thì không có gì nữa. Lúc Tam thiếu gia không tới, thời gian Lâm tiểu thư ở phòng sẽ càng nhiều hơn."
"Được, cô đi xuống đi."
"Vâng."
Phiêu Phiêu đi ra ngoài, thư phòng lập tức trở nên yên tĩnh. Bóng đêm ngoài cửa sổ đã thêm tối, Chu Chính Hiến ngước mắt nhìn ánh trăng lờ mờ, bỗng nhiên cong môi cười, chỉ thấy ý cười đó hơi gian xảo.
"Chăm sóc người bệnh đúng không?"
Lâm Tẫn Nhiễm cả ngày lên lớp, vừa mới tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ.
"Reng reng reng." Đột nhiên di động vang lên, cô nhìn một cái, là lão Dương gọi cho cô. Bình thường, chắc chắn lão Dương sẽ không gọi cô vào giờ này, chẳng lẽ có chuyện gấp?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-na-cua-em/chuong-54.html.]
"Alô, bác sĩ Dương ạ?"
"Tận Nhiễm à, bây giờ cô ở trường hả?"
Lâm Tẫn Nhiễm gật gật đầu, "Vâng, xảy ra chuyện gì thế ạ?"
"Là thế này, hôm nay đột nhiên Đại thiếu gia ngã bệnh, tôi nghĩ bình thường cô cháu chăm sóc cậu ấy, thuốc của thiếu gia cũng đều do cô chuẩn bị, cho nên mấy ngày nay hay là cô đến đây đi, để tôi yên tâm hơn."
"Đợi đã! Bác sĩ Dương, ông nói cái gì?" Đột nhiên Lâm Tẫn Nhiễm bật dậy, "Ông nói anh ấy ngã bệnh? Tại sao? Nghiêm trọng không?"
"Từ khi sinh ra thể chất của thiếu gia rất dễ bị bệnh, lần này cũng không biết tại sao đột nhiên lại ngất xỉu. Nếu có thể hay là cô qua đây..."
"Vâng, bây giờ cháu qua luôn!" Lâm Tẫn Nhiễm cũng không chờ lão Dương nói xong đã cúp điện thoại, cô nhanh chóng mặc quần áo vào, nhìn Viên Thanh và Dao Dao đang say sưa trong mộng đẹp một cái rồi chạy ra khỏi phòng.
Bây giờ đã rất khuya rồi, Lâm Tẫn Nhiễm dùng phần mềm trong di động gọi xe, chạy thẳng tới Chu gia.
Trên đường, trong lòng cô cực kỳ lo lắng, khoảng thời gian này anh rất bình thường, không bị bệnh, cũng không có bộ dạng yếu ớt nên cô suýt nữa đã quên mất anh là người từ nhỏ được nuôi lớn bằng cái ấm sắc thuốc.
Lâm Tẫn Nhiễm nhếch môi, muốn khiến bản thân tỉnh táo lại một chút, nhưng cô không biết tại sao cô không thể bình tĩnh lại được mà còn càng lúc càng hoang mang. Cô rõ ràng biết bên cạnh anh còn có lão Dương và mấy bác sĩ khác nữa mà.
Lâm Tẫn Nhiễm, trong lòng cô có phải còn rất thích anh ấy không?
Lúc này, trong phòng của Chu Chính Hiến.
Chu Diễn hơi do dự đứng ở bên giường, "Thiếu gia, mấy người lão phu nhân đều về rồi."
Chu Chính Hiến tựa lên gối, đôi mắt rõ ràng không hề có cảm xúc gì, "À, đáng lẽ không nên để bọn họ qua đây, cứ nói tránh quấy rầy tôi nghỉ ngơi."
"Vâng, nhưng thiếu gia..." Chu Diễn do dự nói, "Cái này, không phải đùa hơi quá đà sao, mấy người lão phu nhân đều tưởng thật đấy."
Chu Chính Hiến liếc mắt nhìn anh ta một cái, "Vốn cũng không muốn cho bọn họ biết, ai ngờ người hầu nữ của bà nội lại ở trong phòng y tế, để cô ta nghe được lời lão Dương nói. Quên đi, biết thì biết, càng thật càng tốt."
Chu Diễn rất bất đắc dĩ, mặc dù lúc bắt đầu anh ta nghe lời thiếu gia gọi lão Dương qua, còn nói thiếu gia đột nhiên ngất xỉu, nhưng trên thực tế anh ta cũng không biết rõ là thiếu gia muốn làm gì nữa.
Sau đó, thiếu gia đột nhiên muốn lão Dương đang xem bệnh gọi Lâm Tẫn Nhiễm quay về chăm sóc mình, anh ta bỗng nhiên bừng tỉnh.
Chỉ vì thiếu gia muốn Lâm Tẫn Nhiễm quay về mà thôi.
Kể từ sau khi biết khoảng thời gian gần đây Tam thiếu gia và Lâm Tẫn Nhiễm luôn ở cùng nhau, sắc mặt của thiếu gia rất tệ, bây giờ ra một chiêu thế này có lẽ muốn buộc Lâm Tẫn Nhiễm ở bên cạnh.
Chu Diễn cạn lời, bắt đầu từ lúc nào Đại thiếu gia Chu gia nhà anh ta lại ấu trĩ như thế... vì một Lâm Tẫn Nhiễm đã khiến toàn bộ Chu gia náo loạn.