Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 132

Cập nhật lúc: 2024-10-28 20:16:33
Lượt xem: 14

Cô Tiểu Nghiêm dừng lại một lát, tay chân luống cuống dẫn Mẫn Mẫn đi.

 

"Chu Chính Hiến, anh thu lại biểu cảm ngay." Lâm Tẫn Nhiễm cầm ống tiêm sáng loáng, đột nhiên lạnh lùng nói.

 

Chu Chính Hiến cảm thấy khó hiểu, "Hả? Làm sao vậy?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm ghét bỏ nhìn anh một cái, "Dùng nụ cười của anh để quyến rũ ai vậy?" Không phải cô giáo kia đỏ mặt sao?

 

Chu Chính Hiến kịp phản ứng, nhướng mày nói, "Trừ em ra, anh còn có thể quyến rũ ai?"

 

"Ồ."

 

Chu Chính Hiến lại bày ra vẻ mặt oan ức, "Được được được, tất cả đều nghe theo em, sau này anh sẽ xụ mặt nhé?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm, "... Tùy anh."

 

"Ừ, khi không có em, anh sẽ xụ mặt."

 

Lâm Tẫn Nhiễm tức quá hóa cười, "Anh đừng nói nữa, không thấy em đang bận rộn à?"

 

"Thấy chứ, khổ cực quá." Chu Chính Hiến dựa người ra phía sau, "Anh chỉ nhìn em thôi, không nói gì đâu."

 

Lâm Tẫn Nhiễm không để ý đến anh nữa.

 

Ngô Quý Đồng và y tá ở bên cạnh nhìn nhau một cái, làm ơn để ý đến chó độc thân đang phẫn nộ đi.

 

Công việc hôm nay chủ yếu là tiêm vắc-xin cho bọn trẻ, sau khi làm xong việc này, mấy người Lâm Tẫn Nhiễm liền trở về bệnh viện trả dụng cụ và báo cáo.

 

Bệnh viện nhỏ ngoài mấy bác sĩ địa phương ra còn có đoàn đội bọn họ, sau khi mấy bác sĩ kia hết bận rộn liền đi ra, tiêu điểm của họ là Chu Chính Hiến áo mũ chỉnh tề.

 

"Ơ... Đây không phải bạn trai của Tẫn Nhiễm sao?" Một nữ bác sĩ trong đội hoảng sợ hỏi, "Tẫn Nhiễm, bạn trai cô đã đuổi theo cô đến Vân Nam rồi à?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm, "... Vừa khéo anh ấy có việc nên đi ngang qua thôi."

 

Ngô Quý Đồng cười hả hê, "Rõ ràng là trùng hợp mà, còn chở một đống đồ tới cho mấy bạn nhỏ."

 

Nữ bác sĩ hiểu ra, "Chậc chậc, tôi nghĩ chắc kiếp trước cô đã cứu vớt cả dải ngân hà... Hey! Anh ấy tới rồi, tới rồi kìa."

 

Một nam bác sĩ buồn cười nói, "Cũng không phải bạn trai của cô, cô kích động cái mông."

 

"Ôi trời, tôi đang kích động thay Tẫn Nhiễm thôi."

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

 

"Chào mọi người." Chu Chính Hiến khẽ gật đầu với mọi người, "Tôi có thể mượn bác sĩ Lâm một lát không?"

 

"Có thể! Đến giờ tan làm của chúng tôi rồi!" Nữ bác sĩ vội vàng nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-na-cua-em/chuong-132.html.]

 

"Cảm ơn." Chu Chính Hiến hết sức phong nhã, giơ tay nắm lấy cổ tay Lâm Tẫn Nhiễm, "Đi nào, cùng nhau ăn cơm."

 

Bóng lưng hai người dần khuất, nữ bác sĩ mang theo vẻ mặt mê trai, "Cô nói xem Tẫn Nhiễm của chúng ta lãnh đạm như thế còn có thể làm cho vị Chu tiên sinh này thích đến vậy, đúng là người so với người đúng là tức c.h.ế.t mà."

 

Ngô Quý Đồng, "Làm sao cô biết sư tỷ của tôi lãnh đạm, trước mặt Chu tiên sinh chị ấy không giống như vậy đâu."

 

Nữ bác sĩ, "Chuyện của hai người đó chúng tôi không rõ lắm, nhưng mà đây là người đầu tiên... Ôi trời Quý Đồng, Chu tiên sinh này tốn rất nhiều sức mới theo đuổi được Tẫn Nhiễm à?"

 

Ngô Quý Đồng suy nghĩ, "Tôi cũng không rõ lắm, dù sao tôi cũng chỉ biết giờ bọn họ đã ở bên nhau."

 

Lâm Tẫn Nhiễm bị người khác nói "lãnh đạm" giờ phút này đang tay trong tay với Chu Chính Hiến đi dọc theo con đường.

 

"Này, sao anh ngụy biện nhiều thế, hôm nay nói cái gì mà quả phép thuật, anh còn biết mấy chiêu lừa gạt người khác nữa à?"

 

"À, vừa nãy trong lúc chờ em tới có ở trong phòng đọc sách với mấy đứa nhỏ." Chu Chính Hiến nói, "Khi đó đúng lúc nhìn thấy câu truyện về quả phép thuật, đứa bé Mẫn Mẫn kia thật sự rất hứng thú."

 

"Đúng là quỷ kế." Lâm Tẫn Nhiễm nói, "Vậy lần này anh định khi nào mới đi?"

 

"Khi nào em đi thì anh đi."

 

"Rảnh rỗi vậy à?"

 

"Mọi việc đều ném cho Chu Diễn rồi," Chu Chính Hiến không hề áy náy chút nào, "Về chuyện của em, cậu ta có thể hiểu được mà."

 

Nói xong, Chu Chính Hiến nắm c.h.ặ.t t.a.y Lâm Tẫn Nhiễm, "Không được gặp em, một ngày cũng không tĩnh tâm nổi. Nhiễm Nhiễm, dường như anh không thể rời xa em được."

 

Lâm Tẫn Nhiễm cười một tiếng, "Đừng buồn nôn như thế."

 

Ngoài miệng nói như vậy nhưng thực ra tim cô lại mạnh mẽ đập nhanh bởi vì mấy lời này của anh. Cô cũng không nói gì, thật ra cô cũng không rời xa anh được, khi không gặp được anh, cô thật sự rất nhớ anh.

 

Cô nghĩ, nếu tương lai sẽ có ngày phải rời xa anh, lúc đó c.h.ế.t có khi còn thoải mái hơn.

 

Ừm... Từ khi nào cô bắt đầu già mồm như vậy nhỉ?

 

Đoàn đội chữa bệnh ở chỗ này một tuần, Chu Chính Hiến cũng ở lại đây một tuần. Mấy ngày nay, bọn họ và mấy bạn nhỏ trường tiểu học rất thân thiết, có lúc Lâm Tẫn Nhiễm còn thay giáo viên dạy bọn nhỏ những kiến thức về y tế.

 

Tiểu Đồng vẫn rất thích dính lấy cô, mà em gái Mẫn Mẫn của cô bé... thì trúng độc của bạch mã hoàng tử, trông thấy Chu Chính Hiến lập tức chạy đến.

 

Ngày cuối cùng, mọi người chuẩn bị hành lý trở về. Thời gian xuất phát là ba giờ chiều, bởi vì vẫn còn sớm nên Lâm Tẫn Nhiễm đi dạy cho lớp Tiểu Đồng một bài cuối, trong tiết này, cô củng cố lại cho bọn nhóc về các cách chữa bệnh thông thường.

 

10 giờ sáng, thời tiết hơi oi bức.

 

Bụng Mẫn Mẫn không thoải mái, sau khi xin phép giáo viên liền chạy đến WC, sau khi đi vệ sinh xong, cô bé rửa tay ở cạnh ao.

 

Sau khi mở vòi nước, nước lập tức chảy ra. Ở đây là nước giếng bơm lên, bình thường rất trong, uống trực tiếp cũng không có vấn đề gì, nhưng lần này nước chảy ra lại đục ngầu bất thường.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mẫn Mẫn nhăn lại, vội vàng rụt tay về, "Ôi, sao lại bẩn vậy nhỉ?"

Loading...