Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mặt Nạ Của Em - Chương 121

Cập nhật lúc: 2024-10-26 11:37:32
Lượt xem: 19

Nói đợi lát nữa thật đúng là đợi con mẹ nó lâu ơi là lâu, người này chắc là đã hạ quyết tâm muốn đùa giỡn cô rồi.

 

Cuối cùng vì Lâm Tẫn Nhiễm kiên trì đòi xuống, anh đành ôm cô từ trong phòng tắm ra. Nhưng sau khi đặt cô lên giường anh đột nhiên quay người ra khỏi phòng.

 

Lâm Tẫn Nhiễm hơi sững sờ, không hiểu cho lắm, đồng thời trong lòng cũng có một loại cảm giác trống rỗng xuất hiện, lông mày cô hơi nhíu lại, vén chăn ra, nhẹ nhàng chui vào trong chăn.

 

Cơ thể trần truồng cọ xát với tơ lụa rất thoải mái, nhưng mà rốt cuộc người kia đi đâu vậy?

 

Vài giây sau, Lâm Tẫn Nhiễm nghe thấy tiếng bước chân vang lên, tiếp theo chăn đã bị người ta vén lên, cảm giác mát lạnh lùa vào, Lâm Tẫn Nhiễm co người lại.

 

Cô vừa mới động đậy, người nào đó đã nắm mắt cá chân cô, anh chui vào trong chăn, để cô nằm dưới anh.

 

Lâm Tẫn Nhiễm bị anh bao phủ phía dưới, ánh sáng từ ngọn đèn bên ngoài dù sáng đến đâu cũng chỉ chừa lại một chút ở trên mặt hai người. Cô ngước mắt nhìn anh, "Vừa nãy anh... đi đâu vậy?"

 

Chu Chính Hiến cúi xuống kề sát tai cô, nhẹ nhàng nói, "Đi lấy bao cao su, đã mua rồi, sao có thể không dùng?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm: "..."

 

"Sao thế, em cho rằng anh đi đâu?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm không nói chuyện, nhưng người phía trên dường như đã biết rõ cô đang nghĩ gì, anh đột nhiên mỉm cười, "Anh đã như vậy rồi, em cảm thấy anh còn có thể đi đâu?"

 

Gương mặt Lâm Tẫn Nhiễm đỏ lên, mà người nào đó giống như muốn chứng minh lời nói của mình, cố ý đẩy vào chỗ đó của cô. Lâm Tẫn Nhiễm không nói nên lời, anh càng ngày càng táo bạo vào sâu hơn.

 

Lâm Tẫn Nhiễm khẽ giật mình, da thịt chỗ đó tinh tế và mẫn cảm nhất, cho nên lúc anh tới gần, cô có thể cảm nhận được sự ma sát nặng nề, cảm xúc truyền thẳng lên đầu, theo bản năng cô lùi ra sau.

 

Chu Chính Hiến giữ vai cô, ánh mắt dần dần trầm xuống, "Trốn cái gì?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm cắn răng, cái thứ này cũng do mình tự chọn, bây giờ vừa dùng vừa khóc sao?

 

"Vừa nãy em muốn anh thả em xuống, bây giờ đồ cũng lấy rồi, cuối cùng có thể để anh nếm thử."

 

Lâm Tẫn Nhiễm trừng mắt, cái gì mà nếm thử, mới vừa rồi nếm còn chưa đủ à?

 

Nghĩ như vậy, chân của cô đã bị anh ép vòng qua eo anh, một tay anh vịn vào bắp đùi cô, tay kia chống lên giường, đột nhiên hạ xuống.

 

Ngược lại, Lâm Tẫn Nhiễm hít một hơi thật sâu, đau... Những cái gai khác thường gây kích thích khiến ngón chân cô run lên. Mà Chu Chính Hiến nhìn thấy phản ứng của cô, hơi cong môi, bắt đầu chuyển động.

 

Khi anh bắt đầu giày vò, Lâm Tẫn Nhiễm cảm thấy không thể chịu nổi, nhưng mà tư thế này khiến cô không trốn thoát được.

 

Chân của cô tự giác quấn lên eo anh, thật ra cô chỉ vô thức tìm kiếm một điểm tựa cho mình, cũng là để bản thân có thể thả lỏng một chút, nhưng cô lại không biết, tư thế này sẽ chỉ làm anh càng khó khống chế cảm xúc của mình, càng muốn giày vò cô nhiều hơn.

 

Cơ thể Lâm Tẫn Nhiễm không chịu được, run lên, âm thanh đứt quãng vụn vỡ, giống như tiếng hát khẽ trêu chọc người ta lúc nửa đêm.

 

Cô thật sự không chịu nổi.

 

Cảm giác này ngày càng gần, cô nắm chặt ga giường, trên người là một lớp mồ hôi mỏng.

 

"Anh... đừng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-na-cua-em/chuong-121.html.]

"Chu Chính Hiến..."

 

"Nhiễm Nhiễm, ngoan nào..."

 

...

 

"A..."

 

Đột nhiên đến thời khắc nào đó, sóng biển ập tới, tập trung bùng lên ở một điểm rồi truyền đến khắp tay chân, Lâm Tẫn Nhiễm sợ hãi kêu lên, không chịu nổi phải dính sát vào người anh, cô hơi ngửa đầu nhìn ngọn đèn trên đỉnh đầu, chỉ cảm thấy trước mắt mình là hình ảnh mơ hồ.

 

"Dừng lại... Đừng làm nữa..." Sóng biển đã hết, nhưng dư vị vẫn còn đó, mãi chưa tan, thấy anh lại tới gần, cô trực tiếp duỗi chân đạp anh, "Anh làm em đau."

 

Thật ra cũng không đau lắm, nhưng đến lúc cao trào cô hơi hoảng sợ.

 

Quả nhiên, Chu Chính Hiến nghe cô nói như thế liền dừng lại, giọng nói đầy lo lắng, "Đau lắm à?"

 

Lâm Tẫn Nhiễm mấp máy môi, "... Ừ."

 

"Vậy làm sao bây giờ, Nhiễm Nhiễm... Anh còn chưa làm xong."

 

"..."

 

Chu Chính Hiến lại gần cô, rất tự nhiên xoay người cô lại, bắt đầu hôn tấm lưng mịn màng của cô, "Em không thể để anh tự giải quyết lúc này được."

 

Lâm Tẫn Nhiễm, "... Mong muốn mà anh nói, cũng có thể."

 

"Anh không muốn."

 

"..."

 

Quả nhiên Chu Chính Hiến biết làm thế nào để trêu chọc cô, điểm yếu của cô là lưng, anh đã tìm ra được điểm này.

 

Lâm Tẫn Nhiễm rất buồn phiền nhưng cơ thể lại không ngừng đắm chìm, anh đối xử với cô rất dịu dàng, khi cô đã hoàn toàn rơi vào tay giặc anh đột nhiên tấn công từ phía sau...

 

Đêm dài tĩnh lặng, bên ngoài còn vang lên tiếng phim truyền hình, rất m.ô.n.g lung, Chu Chính Hiến không nghe rõ nhưng anh cũng không muốn nghe cho lắm.

 

Bóng dáng người phụ nữ mơ màng say sưa làm cho m.á.u anh chảy nhanh hơn, cô mềm yếu không xương "chịu đựng sự bắt nạt của anh", vòng eo mảnh khảnh, da thịt mềm mại, xinh đẹp...

 

Tất cả đều được anh cảm nhận... Cho dù c.h.ế.t ở trên người cô cũng không sao cả.

 

Ga giường hỗn loạn, tiếng người nhỏ dần.

 

Cuối cùng, khi đã trút hết ra thì mọi thứ dần trở nên yên lặng.

 

Lâm Tẫn Nhiễm nhắm mắt ngủ say sưa, hai gò má ửng hồng. Chu Chính Hiến nằm bên cạnh cô, lẳng lặng nhìn cô một lúc lâu, sau đó kéo cô vào trong lòng mình.

 

Sáng sớm.

 

"Reng reng reng reng." Tiếng chuông điện thoại kêu lên, Lâm Tẫn Nhiễm đột ngột mở mắt, hôm nay có tiết cho nên hôm qua cô đã đặt chuông báo thức.

 

Lâm Tẫn Nhiễm vươn tay ra khỏi chăn, lúc định ngồi dậy mới phát hiện bên hông có một cánh tay, cô nghiêng đầu nhìn thì thấy Chu Chính Hiến đã dậy, lúc này đang mở to mắt nhìn cô.

Loading...