Mặt Nạ Của Em - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-10-23 16:58:56
Lượt xem: 21
Ngày hôm sau, Lâm Tẫn Nhiễm từ phòng y tế đi ra.
“Này!” Bả vai đột nhiên bị một người vỗ nhẹ, Lâm Tẫn Nhiễm quay đầu lại thì thấy vẻ mặt nhăn nhó của Thiệu Tố Oánh đang nhìn cô, “Sao chị không giật mình?"
“Có lẽ vì cô chưa lớn tiếng.” Lâm Tẫn Nhiễm mỉm cười, “Có việc gì sao?”
Thiệu Tố Oánh hơi mất tự nhiên, thật ra cô đến đây vì chuyện ngày hôm qua, nhìn phản ứng hôm qua của Lâm Tẫn Nhiễm có lẽ cô còn chưa biết đến sự xuất hiện của cô gái Từ Tử Thiên, Thiệu Tố Oánh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình nên nói với cô một tiếng để cô còn biết.
Thiệu Tố Oánh kéo tay cô, “Là như vậy, tôi muốn nói... Ơ?”
Thiệu Tố Oánh đột nhiên im bặt, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào... Cổ cô.
Lâm Tẫn Nhiễm hơi sửng sốt, “Cô nhìn gì vậy?”
“Chị chị chị chị!” Thiệu Tố Oánh hít một hơi thật sâu, “Chị, trên cổ chị là...”
Lâm Tẫn Nhiễm khẽ nhíu mày rồi quay đầu bước đi, cô tưởng rằng mặc áo blouse có thể che đi, không ngờ vừa rồi bị Thiệu Tố Oánh lôi lôi kéo kéo nên lại lộ ra ngoài.
Chu Chính Hiến c.h.ế.t tiệt, biết rõ tóc cô ngắn còn cắn loạn.
“Chị đừng đi mà.” Giọng nói Thiệu Tố Oánh vừa kích động lại vừa khiếp sợ, cô ấy xông lên phía trước giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, “Đi theo tôi, mau đi theo tôi!”
Thiệu Tố Oánh kéo cô chạy ra sau vườn hoa.
“Chị nói mau, mau nói đi, rốt cuộc sao lại như thế này vậy?" Thiệu Tố Oánh thấp giọng hỏi.
Lâm Tẫn Nhiễm ho nhẹ, “Cái gì mà thế này chứ?"
“Thì dấu hôn trên người chị này.” Thiệu Tố Oánh cười hì hì, “Anh cả tôi làm phải không?”
Lâm Tẫn Nhiễm liếc cô ấy một cái, “Không ngờ cô còn nhiều chuyện đến thế.”
“Sao lại không chứ, đây là chuyện đại sự của anh cả mà!” Thiệu Tố Oánh nói, “Tôi nói thật với chị, từ lâu tôi đã không vừa mắt cái cô Từ Tử Thiên kia, chị xem cô ta có quá đáng không, sao chuyện gì cũng xuất sắc như vậy chứ, ngày nào mấy người trưởng bối kia cũng nói không ngừng về cô ta, muốn tôi học tập cô ta, nực cười... Sao tôi phải giống cô ta chứ?"
Lâm Tẫn Nhiễm nhướng mày, “Vì thế cô mới không muốn anh cả cô và cô ta ở bên nhau đúng không?"
“Hả?” Thiệu Tố Oánh ngẩn người, nhất thời kích động nói ra chuyện mình muốn nói, “Chị biết rồi à?”
Lâm Tẫn Nhiễm gật đầu.
Thiệu Tố Oánh thầm cân nhắc, “Cũng đúng, nhìn anh cả đối xử với chị như vậy, nhất định đã giải thích rõ ràng rồi.”
Lâm Tẫn Nhiễm: “...”
“Cho dù thế nào đi chăng nữa, so với cô ta, tôi thích chị hơn, chị đáng yêu hơn nhiều.”
Lâm Tẫn Nhiễm cong môi.
Đáng yêu? Đây là lần đầu tiên có người hình dung cô như thế, thà rằng cứ nói thẳng ra cô không toàn năng được như Từ Tử Thiên còn hơn.
“Này, Lâm Tẫn Nhiễm... Bác sĩ.” Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên phía sau hai người, Lâm Tẫn Nhiễm xoay người lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mat-na-cua-em/chuong-108.html.]
Không biết từ lúc nào sau lưng đã xuất hiện bốn người, Từ Tử Thiên, Chu Chính Hiến, còn có hai người bạn tốt của Chu Chính Hiến là Đinh Viễn Hằng và Quách Vũ Phi.
“Vừa mới gặp được mấy người Chu tiên sinh, không ngờ lại gặp được hai người ở đây.” Ánh mắt Từ Tử Thiên dừng lại trên người Thiếu Tố Oánh, “Em là Tố Oánh đúng không?"
Thiệu Tố Oánh tùy ý "Ừ" một tiếng, cô hơi bất mãn khi thấy Từ Tử Thiên đứng bên cạnh Chu Chính Hiến, vì thế hết sức “Lơ đãng” kéo Lâm Tẫn Nhiễm đi sang phía Chu Chính Hiến.
“Anh cả, mấy người đi đâu vậy ạ?”
Quách Vũ Phi đứng một bên, rảnh rỗi không có việc gì làm lén nhìn Chu Chính Hiến với ánh mắt đầy hàm ý, mà ánh mắt Chu Chính Hiến lại dừng trên người Lâm Tẫn Nhiễm, không nói chuyện.
Thấy vậy, Quách Vũ Phi vội vàng tiếp lời, “Là thế này, Tàng Thư Các nhà bọn em không phải có không ít sách quý sao, anh và Đinh Viễn Hằng đến mượn, anh cả nhà em đang dẫn bọn anh đi qua đó xem.”
Thiệu Tố Oánh "Ồ" một tiếng, “Vậy chị Tử Thiên cũng muốn đi sao?"
Từ Tử Thiên mỉm cười, “Chị cũng muốn đi xem Tàng Thư Các của Chu gia như thế nào, nghe nói có rất nhiều sách đã không còn xuất bản nữa.”
Trong lòng Thiệu Tố Oánh hừ lạnh, chẳng qua vì anh cả đi nên mới đi theo thôi!
“Anh cả, em cũng đi, em và chị Lâm Tẫn Nhiễm rất thích đọc sách, đúng không chị?"
Ánh mắt Chu Chính Hiến hơi d.a.o động, anh nhìn về phía Lâm Tẫn Nhiễm, “Ồ, thật sao?”
Khóe miệng Lâm Tẫn Nhiễm giật giật, “Cũng bình thường, tôi chỉ đọc sách y học."
“Sách y học cũng có! Nhiều lắm!” Thiệu Tố Oánh nói xong liền dẫn mọi người đi về phía trước, “Đi thôi đi thôi, chúng ta cùng đi thôi.”
Dọc theo đường đi, không khí rất kỳ quái.
Ngoại trừ Thiệu Tố Oánh lải nhải liên mồm thì mấy người khác đều rất yên lặng.
Người nói nhiều như Quách Vũ Phi cũng không nói lời nào, bởi vì lúc này ánh mắt bát quái của anh ta đang nhìn tình huống “Tình tay ba” trước mặt.
Từ Tử Thiên là nhân vật thế nào anh ta biết rõ, đại tiểu thư của đế đô Từ gia không ai không biết. Hơn nữa hôm nay anh ta cũng nghe nói lý do hai ngày nay Từ Tử Thiên ở lại Chu gia, đó là tới thử ở chung với “Vị hôn phu”!
Nhưng anh ta còn biết, anh Chu chỉ để ý đến cô gái lạnh như băng Lâm Tẫn Nhiễm này... Ái chà, xem ra sắp có kịch vui để xem rồi đây!
Rốt cuộc cũng đến Tàng Thư Các, mấy người đi vào cửa, Chu Chính Hiến lại rất “vô ý” đi đằng sau với Lâm Tẫn Nhiễm.
Vốn Lâm Tẫn Nhiễm rất bình tĩnh, không ngờ người bên cạnh bất thình lình nắm lấy tay cô, cô hơi ngẩn ra rồi liếc mắt nhìn anh.
Mọi người đi phía trước không ai quay đầu, nếu họ quay đầu... Là có thể nhìn thấy cảnh tượng nắm tay của bọn họ. Lâm Tẫn Nhiễm rút tay ra, dùng khẩu hình miệng nói, “Anh làm gì thế hả?"
Chu Chính Hiến không để ý, hơi cúi người nói nhỏ bên tai cô, “Còn đau nữa không?"
Lâm Tẫn Nhiễm cứng đờ, ý thức được anh hỏi về cái gì, nói thật, nếu không phải cô kiềm chế tốt thì có lẽ mặt đã đỏ ửng lên rồi, “... Không đau.”
Không đau mới là lạ!
“Ừ.” Giọng nói Chu Chính Hiến đột nhiên tràn ngập sự sung sướng, “Vậy anh yên tâm rồi, buổi tối anh đến tìm em nhé?”
“Không được!”
Cô đã đè thấp giọng, nhưng vẫn đủ để cho mấy người đi phía trước quay đầu lại, hỏng rồi, mới kích động một chút đã nát bét.