Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mắt Cận Xông Pha Trò Chơi Kinh Dị 3 - Chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-01 11:06:12
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy chúng tôi chậm chạp không lên tiếng, thằng bé mập mạp lại gào lên, còn thỉnh thoảng phun ra một nhóm lửa: “Được, chỉ cần ba đứa học sinh mới tụi mày chọn ra một người ra đây chơi với bọn tao, hai người còn lại gia nhập trò chơi của bọn tao, bọn tao sẽ tha cho hai người kia.”

Trò chơi? Xem ra, bạo lực học đường là trò chơi của bọn chúng.

Trong thế giới của kẻ bắt nạt, không đồng lõa với bọn chúng cũng sẽ trở thành đối tượng bị bắt nạt.

Đáng tiếc là lần này bọn chúng chọc nhầm người rồi.

Tôi cắn mạnh vào vết thương đã rách trên ngón tay lần nữa, nhanh chóng vẽ một lá bùa m.á.u trước mặt, vung tay lên, lá bùa bay về phía thằng bé mập mạp, vững vàng dán lên trán nó.

Thằng bé mập mạp lập tức giống như một quả bóng bay bị bơm căng, phồng má hít sâu một hơi, chuẩn bị phun lửa về phía tôi.

Tôi lại vắt chân lên, lắc lắc chân, chuông nhiếp hồn trên mắt cá chân vang lên leng keng, miệng lẩm bẩm niệm chú.

“Âm nhân lên đường, người sống tránh xa; bốn bể âm nhân, đều tuân lệnh ta.”

“Quỳ——”

10

Thằng bé mập mạp “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt tôi.

Đám quỷ dị xung quanh lùi lại ba bước, kinh hãi nhìn tôi.

Tôi lại khẽ nhếch môi nói: “Xin lỗi Hạo Hạo.”

Khuôn mặt cháy đen của thằng bé mập mạp lộ ra một tia nhục nhã, nhưng lại không thể cưỡng lại sức mạnh của bùa nghe lời, lẩm bẩm mở miệng.

“Xin lỗi, Hạo Hạo, tao không nên bắt nạt mày, tao sai rồi.”

Tôi đứng dậy, vỗ vỗ khuôn mặt đen nhẻm của thằng bé mập mạp: “Như vậy mới ngoan chứ, sau này, không được bắt nạt bạn học nữa.”

Nói rồi, tôi lại nặn thêm chút máu, xé sách của thằng bé mập mạp, vẽ lên trên đó hơn mười lá bùa hồn bay phách tán, đưa sách cho Hạo Hạo.

“Hạo Hạo, đi, đập nó, đập tất cả những kẻ từng bắt nạt em.”

Hạo Hạo do dự một lát, trước ánh mắt của mọi người, cầm sách khập khiễng đi đến trước mặt thằng bé mập mạp.

Hạo Hạo mặt không cảm xúc, từng cái từng cái đập xuống.

Cái thứ nhất, thằng bé mập mạp hung tợn hét lớn: “Vương Minh Hạo, mày dám đánh ông hả?”

Cái thứ hai, thằng bé mập mạp “òa” khóc rống lên.

Cái thứ ba, thằng bé mập mạp dữ tợn gào thét: “A a a, tao sai rồi, tao không muốn hồn bay phách tán!”

Sau đó, nó “bùm” một tiếng nổ tung, hóa thành một làn khói đen, bay về phía xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mat-can-xong-pha-tro-choi-kinh-di-3/chuong-7.html.]

Mà trong làn khói đen, một vệt tử khí yếu ớt nhanh chóng bay xuống lầu.

“Xong rồi, chị ơi, chị đừng có nuông chiều trẻ con chứ, thằng bé mập mạp c.h.ế.t rồi, làm sao chúng ta tiếp tục làm nhiệm vụ nữa đây?”

Tống Khinh Khinh ai oán kêu lên một tiếng.

A Liễm vênh váo đi lên trước, ngẩng cao cằm, khó khăn lắm mới nói được một câu hoàn chỉnh: “Bây giờ chủ nhân đang làm nhiệm vụ.”

Không hổ là tiểu cương thi của tôi, đúng là rất hiểu tôi.

Hạo Hạo vẫn là dáng vẻ đáng thương nhỏ bé bị quấn kín mít kia, khập khiễng đi đến trước mặt đám quỷ dị bình thường, chính là hai tên quỷ dị thân thiết nhất với thằng bé mập mạp kia, mặc kệ bọn chúng co rúm lại, cầm sách lên, từng cái từng cái đập xuống bọn chúng.

Cho đến khi trong lớp học thiếu đi một nửa số quỷ dị, đám quỷ dị kia đều hóa thành khói đen, hòa vào mặt sau dãy núi sâu xa ở đằng xa.

Đó là nơi vĩnh viễn không thể siêu sinh.

“Tâm nguyện đã được giải quyết chưa? Bạch cương.” Tôi nhìn Hạo Hạo, khẽ mỉm cười.

Tống Khinh Khinh đầy đầu dấu chấm hỏi: “Cái gì cơ?”

Khung chat cũng vẻ mặt khó hiểu.

[Tui bỏ lỡ đoạn nào hả?]

Hạo Hạo lại dừng tay, quay đầu nhìn tôi, trong đôi mắt đen láy tràn đầy vẻ dò hỏi: “Chị, chị phát hiện ra em là cương thi từ lúc nào vậy?”

11

Tương Tây đuổi xác có ba loại không đuổi——bệnh c.h.ế.t không đuổi; tự tử treo cổ nhảy sông không đuổi; bị sét đánh hỏa hoạn c.h.ế.t không đuổi.

Hồn phách người bệnh c.h.ế.t đã bị Diêm Vương câu đi, người đuổi xác không thể tranh người với Diêm Vương.

Hồn phách người tự tử treo cổ nhảy sông là “bị thay thế” mà bị cuốn đi, hơn nữa bọn họ có thể đang giao tiếp, nếu chiêu hồn phách mới đến, vong hồn cũ không có gì thay thế sẽ ảnh hưởng đến chuyển sinh của vong hồn cũ.

Mà người bị sét đánh c.h.ế.t đều là người tội nghiệt sâu nặng hoặc người trời không thích; người bị thiêu chết, da thịt không toàn vẹn, khó thành cương.

Cho nên mới có ba loại không đuổi này.

Nhưng tôi vừa bước vào lớp 11A1, đã phát hiện ra bug tồn tại của phó bản này.

Thằng bé mập mạp là người bị thiêu chết, sao có thể là cương thi được chứ?

Huống chi, cương thi và quỷ là khác nhau, quỷ chân đi giật lùi, nhưng cương thi, là bình thường.

Chỉ có một khả năng——thằng bé mập mạp bị thứ gì đó cố ý cải tạo.

Mà thứ kia, sở dĩ đặt A Liễm ở chỗ bảng tin kia, cũng là vì người chơi chắc chắn sẽ đi xé giấy vàng, thả A Liễm ra.

Loading...