Manh sủng - Chương 35: Ta muốn hôn nàng, được không ?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:07:32
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta hôn nàng, ?
Trung thu qua, vài ngày đó trời liên tục mưa thu. Phóng tầm mắt xa, mặt đất mọc từng cụm cúc thưa thớt, ngay cả khi gió thổi cũng mang đến một chút độ ẩm thanh mát.
Hôm nay hôm trời quang mây tạnh, mái ngói Đông cung gột rửa như mới. Từ Uyển Như ngay ngắn gương, tinh tế vẽ mày thoa phấn, tô son đỏ như màu đào.
Thị nữ cận của nàng luôn miệng tán dương "Nương nương quả là quốc sắc thiên hương, cũng khó trách Thái t.ử điện hạ sủng ái như , đồ gì liền đưa cho nương nương dùng ."
Từ Uyển Như thị nữ nịnh hót lơ đễnh một tiếng "Được sủng ái cũng tác dụng gì, chẳng vẫn kém một bậc, mỗi ngày đều đến chỗ Thái t.ử phi thỉnh an ? Trước ở trong nhà đều là khác đến thỉnh an , bây giờ sắc mặt khác hành động."
Nói xong, Từ Uyển Như nhíu mày liễu "Đem cây trâm khảm cánh bướm vàng đầu xuống, tránh cho nàng dùng một đống vàng ngọc, vượt quá giới hạn."
Như Ý dám nhiều lời, nhanh chóng đem cây trâm gỡ xuống, cẩn thận đặt trong hộp.
Trang điểm xong, Từ Uyển Như theo thường lệ đến chính điện thỉnh an chính thê. Nàng đeo lên bộ mặt ngây thơ, ánh mắt sáng rực, khuôn mặt tươi . Mở miệng là lập tức gọi một tiếng "tỷ tỷ", dụ dỗ Thái t.ử phi vui vẻ thôi. Ngồi một lát, ánh mắt Từ Uyển Như túi hương bên Thái t.ử phi, ánh mắt hiện lên một tia tính toán.
"Từ lương đang cái gì ?" Thái t.ử phi hỏi.
Trong lòng Từ Uyển Như tính kế xong, bụm miệng "Thiếp đang túi hương bên hông tỷ tỷ. Mùi hương đó vô cùng đặc biệt nên trong lòng chút hiếu kỳ."
Thái t.ử phi cũng suy nghĩ nhiều, nàng sờ túi hương thêu cá chép bạc bên hông giải thích "Đây là túi hương nhà đẻ bổn cung đưa tới, mua ở nơi nào . Nếu thích, trong phòng bổn cung còn hai cái mới, lát về sẽ cho đưa tới."
Từ Uyển Như thè lưỡi như rắn độc, "Vậy cảm ơn tỷ tỷ ."
Gió thu nổi lên, cuốn theo lá vàng mặt đất, mang theo hương quế thoang thoảng, thổi về hướng hoàng cung.
Hôm nay khó khăn lắm Từ Nam Phong mới một ngày rảnh rỗi để xuất môn gặp một .
Diệp Tiểu Bưu một gian phòng trang nhã ở quán . Đứng cạnh còn một nam t.ử trung niên. Hơn mười năm gặp, tiểu nhị ở hiệu cầm đồ năm đó trở thành một nam t.ử trung niên, dáng như hổ, ánh mắt cũng sự thông minh, từng trải. Vừa thấy Từ Nam Phong mặc quần áo đơn giản nhưng khí chất xuất trần, liền đây là khách quý, vội vàng khom hành lễ.
Diệp Tiểu Bưu đẩy Lý Chi Niên một cái, ân cần "Biểu , đây chính là Lý , bây giờ là Lý chưởng quỹ."
Nói xong trình lên một quyển sổ ghi chép cũ kỹ "Gia phả Từ gia ở chỗ cha , tốn hết công sức cũng chỉ thể lấy một phần . Còn gia phả của Diệp gia ở huyện. Chỉ là Huyện lệnh đại nhân lời, cuối năm đem trả ."
Từ Nam Phong mở gia phả Từ gia, phát hiện một tờ thiếu. Tờ giấy ghi thê t.ử nguyên phối của Từ Vị là Diệp nương sớm mất.
Nhìn quyển sổ của Huyện lệnh, văn tự ghi chép về quan hệ của Từ tú tài và Diệp thị cũng tô xóa sạch sẽ.
Chillllllll girl !
Nàng nhíu mày hỏi "Gia phả của huyện trọn vẹn ?"
"Cái ..." Diệp Tiểu Bưu thấp thỏm "Không dám lừa gạt . Thời điểm lấy quyển sổ, nó thành như ."
Từ Nam Phong trầm tư một lúc, liền chuyện quá nửa là do Từ Vị và Trương thị động chân động tay nàng một bước. Nhìn thấy Lý Chi Niên vẫn còn ở đây, Từ Nam Phong cũng tiện nhiều lời. Nàng khép quyển sổ ghi chép "Đã , ngươi ngoài . Diêu công t.ử sẽ đưa đồ hứa cho ngươi."
Từ Nam Phong mỉm , dang tay dấu mời với Lý Chi Niên, ôn hòa "Lý trưởng quỹ và là đồng hương, cần câu nệ. Ta chỉ mời ngươi xuống uống chén ấm thôi."
"Thảo dân dám. Thỉnh nương nương để thảo dân ." Lý Chi Niên là một kẻ thời thế, nịnh nọt, khách sáo "Lần đầu tiên gặp gỡ nương nương vẫn chỉ là một tiểu oa nhi. Hơn mười năm qua, nương nương lên như diều gặp gió, thảo dân cũng chỉ là liễu già."
"Năm đó lúc cha đề tên lên bảng vàng, chưởng quỹ từng thấy ông ?"
"Đã thấy . Lệnh tôn cưỡi một con tuấn mã trắng đeo hoa đỏ, tay cầm trạng nguyên lệnh, quất ngựa dạo phố, tiền đồ."
Từ Nam Phong hình như đang suy nghĩ điều gì, nàng gật đầu, đẩy chén nóng đến mặt , thẳng "Ta cũng vòng vo nữa. Lần khó lắm mới mời chưởng quỹ tới là chuyện trao đổi."
"Mời Vương phi , thảo dân sẽ cố hết sức thành."
Người ăn thường khôn khéo giỏi giang. Vì tín nhiệm mắt, Từ Nam Phong cũng đem bộ kế hoạch của tiết lộ cho Lý Chi Niên, chỉ thoái thác "Không lừa gạt ngươi, sính lễ lúc lập gia đình một biệt uyển, trong đó đều là núi giả ao lớn. Ta vốn dùng nó để kinh doanh, hàng năm sản xuất một ít đồ, thể cống phẩm, thể đổi một ít đồ gia dụng, nhưng khổ nỗi tìm thích giúp một tay. Sau đó biểu ca nhắc đến Lý chưởng quỹ thông minh khả năng. Ta nghĩ chúng là đồng hương, liền ý định mời Lý chưởng quỹ đến giúp đỡ một tay."
Lý Chi Niên xong mừng sợ, vội vàng hỏi "Ối, Vương phi đề cao thảo dân ! Tiểu nhân chỉ là một gã chưởng quỹ danh tiếng ở thành Lạc Dương, ăn buôn bán cũng , chỉ cầu ấm no, thể đảm nhiệm chức trách nặng nề như ."
Năng lực kinh doanh của như thế nào Từ Nam Phong thật sự để tâm. Nàng chỉ đang nghĩ đến việc giấu Lý Chi Niên ở một nơi mà Từ Vị thể tìm .
Biệt uyển ở huyện Thúy Cảnh, cách thành Lạc Dương hơn 100 dặm. Ở đó một đống việc xong, một ai tiến đến hỏi thăm, quả thật là một địa điểm để giấu .
Từ Nam Phong thổi nguội , "Thù lao một năm bốn mươi lượng. Nếu ngươi kinh doanh , cuối năm sẽ thêm tiền thưởng. Quyết định của chưởng quỹ ?"
Bốn mươi lượng!
Lý Chi Niên công ở một hiệu cầm đồ nhỏ của một vị đại gia ở Đông thành, một năm chỉ kiếm mười lăm lượng bạc. Hiện nay sẵn sàng cho thù lao gấp bội, như cuộc sống của vợ con cũng thể hơn, cũng lý do gì để từ chối.
"Nhận sự tín nhiệm của Vương phi, tiểu nhân chắc chắn sẽ cúc cung tân tụy, dù c.h.ế.t cũng chối từ."
Từ Nam Phong tiếng "Chưởng quỹ quá lời . Còn một chuyện nữa, ngươi thể đem vợ con đến đó ở tạm nhưng thể chuyện ngươi sẽ chuyển đến biệt uyển với bất kỳ ai khác. Dù phận của cũng nhiều cố kỵ. Về việc ăn, ngươi thể dùng bồ câu đưa thư hoặc để cận truyền lời cho . Chưởng quỹ chỉ việc an tâm chăm sóc biệt uyển là , nhất định sẽ bạc đãi ngươi."
Như là tiến hành bí mật . Lý Chi Niên nhanh đoán ý nàng, khom đáp "Tiểu nhân rõ, tuyệt đối rời khỏi biệt uyển."
Từ Nam Phong dặn dò thêm một ít chuyện. Cho đến lúc ánh tà dương ngả về tây, bộ công việc đều rõ ràng.
Trên đường về phủ, phố lên đèn. Từ Nam Phong xốc màn che đường. Thành Lạc Dương chìm trong một ánh đèn vàng đỏ, náo nhiệt phồn hoa.
Diêu Dao đang điều khiển xe ngựa, bỗng nhiên mở miệng hỏi "Kế hoạch của ngươi, ngươi cùng Lưu Hoài thương lượng ?"
Phản ứng đầu tiên của Từ Nam Phong là: Vì thương lượng cùng ?
Những việc như thế chỉ là chuyện nhỏ, nàng thể tự giải quyết, về cơ bản phiền đến Kỷ vương.
Sau đó nàng nghĩ , Kỷ vương và nàng là một nhà, chuyện xin ý kiến của cũng chuyện gì quá phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-sung/chuong-35-ta-muon-hon-nang-duoc-khong.html.]
Nàng "Việc tự thể tự xử lý, cũng để quan tâm. Huống hồ, dù gì, ngươi cũng sẽ báo cho ."
"Ta cho và việc ngươi chủ động cho là hai việc khác ."
"Vì giống ?"
Diêu Dao vung vẩy roi ngựa, hì hì "Hắn thấy liền ghét bỏ, thấy ngươi vô cùng vui vẻ. Đương nhiên là giống."
Từ Nam Phong ha ha hai tiếng.
Chẳng hiểu vì nàng chợt nhớ đến tháng ba đó ở ven hồ chân núi Giao Lãng, Kỷ vương từng thành thật thẳng thắn cho nàng việc ca cơ trong phủ. Chàng từng "Ta chính miệng cho nàng , dù cũng hơn việc nàng chuyện từ miệng khác."
Là bản nàng quá mức tự tin cho là đúng, quá coi thường ?
Từ Nam Phong chút lo lắng, để ý rằng địa vị của Kỷ vương trong lòng càng ngày càng lớn.
Trở về phủ lúc dùng bữa tối. Đối với chuyện nàng ngoài cả ngày, Kỷ vương cũng hỏi nhiều, chỉ ôn hòa phân phó thị nữ mang lên một chén nước đường hương quế cho Từ Nam Phong giải khát.
Đối với việc , Từ Nam Phong sớm hình thành thói quen. Mỗi trở về, Kỷ vương đều chuẩn cho nàng điểm tâm ngon hoặc nước canh, cẩn thận phục vụ nàng.
Từ Nam Phong ăn đồ ăn Kỷ vương chuẩn , trong lòng chút buồn phiền. Nàng trong tương lai, khi cục diện thái bình, cô nương nhà ai sẽ kề cận bên .
Dùng xong bữa tối, Từ Nam Phong buông đũa, nhỏ giọng "Thiếu Giới, cùng dạo một chút."
Hiếm dịp nàng chủ động, Kỷ vương giật , hiền "Như thật ."
Ngay cả Diệp nương cũng lộ vẻ mặt vui mừng, yên lặng rời , trong lòng nghĩ thầm: con gái của thông suốt .
Hai chậm rãi đến đình ở giữa. Trong ao sen mấy chiếc lá vàng, còn mấy nhánh dài biến thành đài sen thẳng mặt nước, mặt nước dập dờn, phản chiếu bầu trời đầy và ánh trăng lung linh.
"Tối nay thật nhiều , ánh trăng cũng ." Một tay Từ Nam Phong nắm lấy tay Kỷ vương, một tay an phận lắc lư, mở miệng một câu vô vị.
"Thật ?" Trước mắt Kỷ vương là một mảnh tối đen mờ nhạt. Dải lụa che mắt lưu mùi t.h.u.ố.c hòa quyện với mùi hoa quế say lòng .
Kỷ vương nghiêng đầu, nhẹ giọng "Phu nhân trong ánh trăng, nhất định ."
Lời tình tứ nàng kịp đề phòng, Từ Nam Phong nghẹn lời, đành cầm lấy hạt châu nhỏ trong lồng n.g.ự.c nghịch.
"Đừng đột ngột những lời như ." Đứng mặt Kỷ vương, Từ Nam Phong cảm giác lời đ.á.n.h bại, nội tâm tĩnh lặng của nàng dễ dàng Kỷ vương quấy tung lên, nàng ứng phó .
Kỷ vương thích nhất là giọng điệu mới của nàng, mềm nhũn như đệm thịt của mèo con. Hắn "Chỉ một câu mà nàng chịu nổi? Nàng là phu nhân của , gì với nàng cũng ."
Từ Nam Phong quên mục đích lúc đầu gọi Kỷ vương tản bộ. Nàng cảm giác chóng mặt, ngây ngốc hỏi "Chàng còn gì với ?"
Kỷ vương bỗng dưng dừng bước.
Từ Nam Phong đầu, thấy Kỷ vương đang một ngọn đèn dầu, lẳng lặng về hướng nàng mỉm .
Nụ thâm trầm, giảo hoạt, hết sức nghiêm túc.
Đột nhiên Từ Nam Phong dự cảm . Lời nhất định hổ đỏ mặt.
Quả nhiên một khắc , Kỷ vương "Ta hôn nàng, ?"
"Đương nhiên thể!" Từ Nam Phong cần nghĩ ngợi, ngay lập tức trả lời. Nàng nhớ nụ hôn ngoài ý ở giường hôm đó, mặt kìm đỏ ứng, giọng phần cao hơn.
Sắc mặt của Kỷ vương vô cùng ảm đạm.
Hắn yên lặng một lát, khổ sở "Không ." Dứt lời, Kỷ vương xoay chỗ khác, cả bóng lưng đều lên hai chữ "thương tâm".
Chẳng vì , tâm của Từ Nam Phong như nhéo một cái, nàng tiến , vỗ vai Kỷ vương một cái, nhỏ giọng dò xét "Chàng vui?"
Giọng Kỷ vương buồn buồn "Không chuyện gì."
Ở dáng vẻ chuyện gì? Từ Nam Phong Kỷ vương một cái, kìm lòng thêm một cái nữa, một lát , nàng hít một , kéo tay áo .
"Được , một cái thì một cái." Nàng nhỏ giọng .
Kỷ vương chợt mặt , dải lụa che mắt gió thổi tung lên một độ cong duyên dáng, vội vã hỏi "Thật sự? Nàng đồng ý?"
"... Chàng hỏi , sẽ nữa."
Kỷ vương mỉm , duỗi tay sờ gương mặt nàng. Sau đó ôn nhu nâng cằm nàng lên, đặt xuống một nụ hôn.
Vì Kỷ vương thấy, hôn chút lệch, nụ hôn rơi xuống gò má Từ Nam Phong.
Kỷ vương điều chỉnh vị trí, cúi định hôn nữa...
"Ha ha ha, đường đụng xe ngựa của Từ thượng thư đang vội vàng chạy cung. Lưu Hoài, ngươi đoán thử xem chuyện gì xảy ... Á!!!"
Diêu Dao ở khúc quanh hành lang tùy tiện xông tới. Hắn bỗng khựng , ngây như phỗng.
Từ Nam Phong lập tức cách Kỷ vương một trượng, đỏ mặt giả bộ đang ngắm phong cảnh xung quanh.
Kỷ vương lặng lẽ xoay , ảnh của ẩn trong bóng tối, nở nụ lạnh sống lưng, mở miệng gằn từng chữ "Tiểu, Dao, Nhi."
Sống lưng Diêu Dao lạnh toát, mồ hôi vã như nước.