Manh sủng - Chương 3: Ta không có nữ nhi không biết liêm sỉ như ngươi !
Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:06:59
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Vương , chút vi diệu.
Từ Nam Phong từng thấy , chỉ mấy rảnh rỗi bàn luận việc trong cung ngoài cung, cha sinh con, trời sinh tính. Kỷ Vương là nhi t.ử thứ tư, tên một chữ " Hoài "*, ít một chữ " Giới "**, là do Hiền phi nương nương, tài nghệ đ.á.n.h đàn xuất thần đặt tên, bà xuất là một cầm ca.
*Hoài: Ý chỉ sự nhớ mong hoài niệm.
**Giới: Ngọc giới, một loại ngọc lớn của vua chúa thời xưa.
" Giới ", một loại ngọc vô cùng đẽ. Bởi vì Lưu Hoài tướng mạo tuấn mỹ, ôn hòa như ngọc, nên thường gọi là "Giới tứ lang".
Ở đời tranh giành vốn là chuyện . Chỉ tiếc , Kỷ Vương tính cách ôn hòa đến gần như là nhu nhược, g.i.ế.c một con kiến cũng nhẫn tâm. Đương Kim Thánh Thượng dụng võ bình thiên hạ, vốn chịu nổi một nam nhân mềm mại hèn yếu, vì nên vô cùng thích nhi t.ử , thêm nữa nương của là Hiền phi nương nương xuất thấp hèn, địa vị của Kỷ Vương ở trong cung vẫn luôn luôn lúng túng.
Cuối năm ngoái trong cung mở yến tiệc, Kỷ Vương nhiễm bệnh tật gì, từ yến tiệc trở về liền mù một đôi mắt, vô duyên vô cớ đột nhiên dọa ít nhân duyên bỏ cuộc.
Thành Lạc Dương nhiều thiên kim giàu sang, điều phàm là nhà chút quyền thế, thà rằng đem nữ nhi gả cho quan lớn cũng nguyện ý kết cùng Kỷ Vương phủ, vì Kỷ Vương đến tuổi cập quan cũng vẫn thú thê.
Từ Nam Phong ghét bỏ Kỷ Vương, chẳng qua nàng cảm thấy kết hôn quả thật thể sánh với tự do tự tại.
Nàng lá lục bích bên trong chén khẽ chuyển động, ,"Kỷ Vương tuy nhưng hợp với , huống hồ con dâu hoàng tộc cũng dễ như ."
Thấy nàng do dự, Dương Thận Chi tiện đà ,"Đồ nhi, tuổi tác của ngươi thích hợp chờ đợi lâu nữa, ngươi và Kỷ Vương tuổi tác tương đương, phẩm tính của vô cùng , nhất định sẽ bạc đãi ngươi. Huống chi, cần một thủ nhạy bén vương phi, ngươi cần khỏi Từ phủ, các ngươi còn một đôi do trời đất tác thành ?"
"Thân thủ nhạy bén?" Nam Phong chút kinh ngạc,"Kỷ Vương sở thích đặc biệt chọn tập võ vương phi?"
"Ôi, thực cũng là do tình thế bức bách, cũng là bất đắc dĩ mà thôi."
Dương Tướng quân nhếch môi lên một chút, giống như đang suy nghĩ tìm từ thích hợp để . Im lặng trong chốc lát, giống như quyết định, đè thấp âm thanh xuống một chút, cơ hồ dùng để ,"Ta cũng giấu diếm ngươi, tuyển phi cho Kỷ Vương là một chuyện, là Hiền phi nương nương giao phó. Đồ nhi, ngươi vì mắt Kỷ Vương mù ?"
"Không do hàng năm đều ngự yến, nhiễm trùng mới dẫn đến mù ?"
"Cũng , nhiễm bệnh chẳng qua là cái cớ do thái t.ử tạo thôi."
"Chẳng lẽ, Kỷ Vương mù bởi vì bệnh?"
Từ Nam Phong liền trúng đáp án, Dương tướng quân gật đầu, thần sắc trở nên nghiêm trọng ,"Là trúng độc."
Trúng độc?
Từ Nam Phong mở to hai mắt, chén đưa đến bên môi nhưng vì quá mức kinh ngạc mà chậm chạp vẫn uống. Nàng buông chén bằng sứ màu đen xuống, giọng cũng cứng ngắc,"Trước mặt Thiên T.ử cũng dám chuyện như ! Người hạ độc là nào? Thánh Thượng tra cứu rõ ràng ?"
"Thái t.ử bắt cung nữ đưa , dùng hình ép hỏi, cuối cùng cung nữ đó thừa nhận nàng là thích khách của một bang phái bên ngoài tới mưu hại Kỷ Vương, đó liền Thái t.ử xử tử. Cho tới bây giờ những nhân chứng đó đều c.h.ế.t , chuyện cũng cách nào khảo chứng nữa." Dương Tướng quân dùng ngón trỏ cùng ngón cái nắm lấy chén , miết nhẹ vài , lắc đầu than thở,"Thánh Thượng ngày đêm bận rộn, nào thời gian quản đến sống c.h.ế.t một đứa con thứ sủng ái."
Từ Nam Phong cũng chút cảm động lây,"Thiên gia vô tình, đế vương yêu, quan hệ phụ t.ử của Kỷ Vương và Hoàng Thượng, lẽ cũng kém và Từ gia là bao."
Nàng mơ hồ đoán gì đó, dần dần vẻ mặt nhẹ như gió thoảng mây bay, thử dò xét ,"Bởi vì trong cung luôn mưu hại Kỷ Vương, Hiền phi nương nương tiện cho nên mới tìm một cô nương võ công thê Kỷ Vương, để đó bảo vệ Kỷ Vương?"
" . Hiền phi nương nương là bà con xa của , nàng sốt ruột nhi t.ử nàng, giúp nàng nên thể gì khác hơn, đành tìm đến ." Dương tướng quân đem lá vụn bỏ trong miệng nhai nhai, ,"Có điều, cái Hiền phi nương nương là giúp Kỷ Vương tìm một nữ ám vệ, vẻ nha bảo vệ . cảm thấy, ngươi cùng Kỷ Vương xứng đôi, nha thì quá ủy khuất ngươi, phu thê đúng là nhất, hơn nữa cũng sẽ khác nghi ngờ."
Thì là như .
Tâm tư Từ Nam Phong đặt hôn nhân, đối với cọc hôn nhân đột nhiên xuất hiện nàng còn thế nào. Nàng cụp mắt suy tư một lát mới ,"Việc ngài hỏi cũng vô dụng, vẫn cần Hiền phi cùng Kỷ Vương đồng ý, huống chi còn Hoàng Thượng."
"Tất nhiên." Dương Tướng quân vuốt cằm cương nghị, lộ hàm răng trắng,"Bên sẽ , vấn đề lớn, mấu chốt là ngươi ý ?"
Chillllllll girl !
"Đa tạ sư phụ bận tâm, để suy nghĩ cẩn thận ."
Dương Tướng quân thò cửa, thuộc hạ đang canh giữ lầu một chút ,"Vậy ngươi cứ suy nghĩ cẩn thận, còn quân vụ, đây."
Từ Nam Phong lên tiễn .
Dương tướng quân tung chiến bào đỏ tươi khoác lên bả vai, chợt nhớ tới cái gì, Nam Phong, nghiêm túc ,"Nếu ngươi thực sự yên lòng, thể an bài cho ngươi cùng Kỷ Vương gặp mặt một , vặn hôm nay đến Kỷ Vương phủ một chuyến."
Hôm nay? Gặp mặt?
"Sư phụ, như quá nhanh ?" Nam Phong liếc sắc trời bên ngoài một cái, uyển chuyển chối từ,"Ta còn về nhà dùng cơm, để ."
Dương tướng quân cũng bắt ép nàng, gật đầu buộc chặt chiến bào ,"Cũng , cũng nên thông báo cho Kỷ Vương một tiếng."
"Ta tiễn ngài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-sung/chuong-3-ta-khong-co-nu-nhi-khong-biet-liem-si-nhu-nguoi.html.]
Từ Nam Phong tiễn Dương Thận Chi đến đường cái, vặn lúc hai tên thiếu niên cưỡi ngựa phi tới. Một tên tiểu tướng mặc áo bào đen, cùng bằng tuổi Từ Nam Phong, mày kiếm mắt , ngũ quan tuấn cương nghị, tên tiểu tướng còn áo bào trắng, ít tuổi hơn, khuôn mặt tuấn tú còn mang theo ba phần trẻ con, chính là hai đứa con trai của Dương tướng quân, Dương Văn và Dương Vũ.
Từ Nam Phong khi còn bé từng gặp bọn họ, nàng nhẹ gật đầu hiệu, Dương tướng quân trèo lên ngựa, lúc mới thi lễ ,"Ngày khác đến bái phỏng cùng sư nương."
Dương tướng quân sang hào sảng nở nụ ,"Được, còn chờ để thu lễ vật tạ ơn mai cho ngươi đây!"
Từ Nam Phong , nữa, đợi vài tên võ tướng thúc ngựa hết, nàng mới vội vã chạy về Từ phủ.
Ở quán ôn chuyện trì hoãn thời gian, nàng trở khi Từ Vị hồi phủ.
Mà ở đầu phố khác, tiểu tướng áo bào trắng kéo dây cương, khóe miệng lên một cái, nghiêng khỏi lưng ngựa hỏi,"Cha, mối cho Nam tỷ tỷ?"
"Ừ." Dương Tướng quân hết sức coi trọng mối hôn sự , khuôn mặt kiên cường cũng nhiều đến mấy phần nhu hòa, giống như chính đang gả nữ nhi .
"Tỷ cùng lang quân nhà nào kết ? Không là đại ca !" Dương Vũ trêu tức liếc mắt Dương Văn đang sánh vai cùng , lập tức khuếch tán nụ ,"Cha, sớm đại ca ngưỡng mộ tỷ tỷ đúng !"
Dương Văn lên tiếng, sắc mặt bình tĩnh đổi, chỉ là lỗ tai đỏ.
"Dương Vũ, bậy." Dương Thận Chi trừng mắt con thứ hai của một chút, trầm giọng ,"Nam Phong tính cách kiên cường, thích hợp với đại ca ngươi."
Lỗ tai đang đỏ của Dương Văn đột ngột đổi, siết chặt dây cương, cúi đầu lên tiếng.
Dương Vũ thất vọng ,"A, hóa đại ca, giới thiệu tỷ cho ai ?"
Dương Thận Chi đáp, khôi phục dáng dấp cứng cỏi lúc , lạnh lùng ,"Nói năng cẩn thận."
"Hành động cẩn trọng." Dương Vũ quen thuộc tự nhiên tiếp lời, buồn bã ,"Ta hiểu, hiểu, thì liền hỏi nữa."
Từ Nam Phong nhanh chóng chạy về phủ, nhưng vẫn là chậm một bước, Từ Vị kiệu về nhà một bước.
Nam Phong sợ phụ thấy nam trang nàng đang mặc sẽ tức giận liền đường vòng tiến từ cửa . Lúc nàng tới bên trong đình, Trương thị cùng nha vây quanh Từ Vị về phòng y phục, Nam Phong va bọn họ, liền dừng bước, trốn ở khúc quanh hành lang uốn khúc.
"... Ta để Như nhi đưa cho Nam Phong vài cây trâm trong hoàng cung, dù cũng là hình thức trong hoàng cung, nỡ dù, dáng vẻ Nam Phong cũng tình nguyện. Không thèm mấy cây trâm một cái, ầm ĩ với Như nhi một trận chạy ngoài, mặc y phục nam nhân."
Giọng Trương thị nhu hòa giống như hoàng bay khỏi cốc, chỉ là nửa thật nửa giả, thêm mắm dặm muối, lời ẩn ẩn châm chọc, Từ Nam Phong giống như trong tai kim đ.â.m .
"Ôi, vô năng, thấu Nam Phong đang nghĩ gì nên kịp ngăn nàng ."
Khẩu phật tâm xà chính là sở trường của Trương thị. Bà giả bộ xoa xoa khóe mắt, âm thanh thiết bất đắc dĩ, bộ dạng giống như ủy khuất nhưng cố nén dám , Từ Vị giờ vẫn thể luôn dính chiêu.
Ông tức giận ," Nó cùng mẫu nó đều là nữ nhân chỉ cày ruộng, thô bỉ hòa cốt nhục . là để nương t.ử chịu ủy khuất..."
Trương thị nhíu mày, duỗi cánh tay mềm mại như xương , giả bộ thuần thục, thanh âm dịu dàng ,"Thiếp oan ức, lang quân xử lý mấy việc vặt trong phủ chính là chức trách của . Thiếp đương nhiên sẽ vui vẻ chịu đựng."
Từ Vị nắm lấy tay Trương thị, chậm rãi ,"Ngươi cũng chớ gấp, Diệp nương mới chuyện cùng Đoàn gia kết , cũng cảm thấy thích hợp, nhanh chóng gả nó mới , đỡ ở nhà dạy hư Như nhi."
Từ Nam Phong nổi nữa, nhấc chân chạy, nhưng Từ Vị vặn tới lối rẽ, thấy bóng lưng Từ Nam Phong, sắc mặt lập tức chìm xuống, quát lên,"Đứng !"
Từ Nam Phong dừng bước, hít sâu một , khí lạnh tràn phổi mới khiến tâm tình nàng bình tĩnh một chút. Lúc nàng mới xoay hành lễ, cật lực giữ bình tĩnh ,"Phụ ."
Từ Vị mặc một quan bào đỏ sậm, mũ quan thẳng tắp, râu dài ba tấc lung lay. Tuy qua tuổi bốn mươi nhưng vẫn còn tuấn lãng, chỉ là giờ sắc mặt ông hết sức khó coi. Ông lướt qua nam trang nàng, tức giận đến nỗi chòm râu cũng rung rung theo: "Ngươi còn là phụ ngươi? Từ mỗ dám nhận, nữ nhi liêm sỉ như ngươi!"
Trương thị bận bịu đỡ lấy Từ Vị, ân cần hỏi,"Lang quân, nên tức giận, tức giận lợi cho thể. Lại , Nam Phong tuổi còn nhỏ nữa, ngươi cứ quở trách nàng như , nàng để mặt mũi ở ?"
Từ Nam Phong quen với Trương thị hai mặt. Nàng cụp mắt mặt Từ Vị, khóe miệng lan một nụ , cong lên một đường cong đầy trào phúng.
Từ Vị chỉ nào Từ Nam Phong quát lên,"Mau cởi cái loại xiêm y vớ vẩn , đến Từ Đường nhận phạt quỳ, hôm nay liền cho ngươi ăn cơm!"
"Vâng." Trong mắt Từ Nam Phong cũng chút gợn sóng nào, nàng cúi đầu hành lễ hướng về phía Từ đường mà .
Nàng ở bên trong Từ đường, quỳ lạy tổ tiên Từ gia cả một ngày ăn uống gì. Vào buổi tối, thị tỳ Thải Vân của Diệp nương mới lén lút tới đưa cho nàng một khối bánh rán, Từ Nam Phong sống lưng thẳng tắp quỳ đoàn bồ, ý đưa tay đón bánh rán Thải Vân đưa tới.
Ánh nến tối tăm chập chờn, ánh mắt Từ Nam Phong trong sáng, bạc môi khẽ nhếch, giống như nghĩ thông suốt cái gì, nàng mở miệng chống tay dậy, giọng khàn khàn hướng về phía Thải Vân,"Thải Vân, ngươi tới phủ Dương tướng quân một chuyến, việc lúc ban ngày... Ta đồng ý ."
Thải Vân xoa xoa mắt buồn ngủ, chút mê man hỏi,"A, đáp ứng chuyện gì ?"
Mắt Nam Phong chút đỏ lên. Dừng một chút, nàng c.ắ.n chặt môi, c.ắ.n đến nỗi môi trắng bệch, một lát mới khẽ run nõi,"Ngươi cứ việc theo ý mà cho , nhất định rõ ràng. Nhớ kỹ, nhất định chính miệng với Dương tướng quân, thể cho khác."
"Vậy, ngay bây giờ ?"
"Lập tức, lập tức ."