Manh sủng - Chương 20: Không phải với ai ta cũng đối xử tốt!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:07:16
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Nếu cho nàng nhiều thêm một chút, liệu thể giữ nàng bên cạnh lâu dài ?"

Ngữ khí của Kỷ vương nhẹ nhàng nhưng Từ Nam Phong nên trả lời thế nào. Chẳng nhẽ nàng với "Thực chỉ coi như cầu ván để thoát khỏi Từ phủ, từ đến nay đều tính đến việc sống ở đây lâu dài."?

Chillllllll girl !

Không ! Những lời như thế quá lãnh đạm, nàng sợ sẽ tổn thương mù văn nhã như .

Nàng vuốt nhẹ khối ngọc ấm trong tay, trầm tư một lát mới nở nụ , dịu dàng lựa lời đáp "Thiếu Giới đùa . Ta cũng lòng tham đáy."

Kỷ vương thấy tâm tình nàng cũng truy hỏi nữa, ôn hòa "Ta chỉ đùa một chút, Nam Phong cần coi là thật."

Thế gian một đạo lý " ăn cả, ngã về ", suy cho cùng cũng vì cuộc sống bức bách mà thôi.

Từ Nam Phong thả lỏng tâm tình thấy Kỷ vương hỏi tiếp "Ngày mai nàng về Từ phủ thăm phụ mẫu ?"

, ngày thứ ba khi tân nương xuất giá sẽ về nhà thăm cha , nhưng nàng đoạn tuyệt quan hệ với Từ phủ, trở về cũng ý nghĩa gì cả.

Từ Nam Phong khó xử nhưng vẫn dứt khoát đáp "Không trở về."

Nàng vốn nghĩ Kỷ vương sẽ dò hỏi nguyên nhân, thậm chí trong đầu nàng quyết định sẽ thành khẩn đem bộ chuyện rối rắm trong Từ phủ kể cho . Ai ngờ, Kỷ vương hỏi thêm điều gì, vẫn ôn hòa như "Được, lời nàng ."

Kỷ vương hỏi thêm, Từ Nam Phong cũng định nhiều chuyện kể . Nàng rời tầm mắt ngoài cửa sổ, sang chuyện khác "Ngoài sân mấy cây tùng lớn, nhất Thiếu Giới nên cho chặt bớt ."

"Vì ?"

"Cành lá sum xuê dễ dàng ẩn giấu sát khí."

"Như cũng đúng. Chỉ là cây tùng sinh trưởng ở vương phủ mấy trăm năm, giờ cho chặt thì thấy trống vắng."

"Chi bằng mua thêm vài gốc mai, đông sang thể ngắm hoa nở."

Kỷ vương gật đầu khen gợi "Chủ ý ", xong nghiêng đầu hỏi ý kiến Nam Phong "Ngày mai sẽ tiến cung thăm mẫu phi, nếu nàng quyết định về Từ phủ, thì cùng ?"

"Ngày mai?" Từ Nam Phong khẩn trương hỏi "Hoàng Thượng cũng sẽ đến đó ?"

"Có lẽ . Hoàng Thượng bận trăm công nghìn việc, lẽ cũng sẽ rảnh rỗi đến Nghi điện ." Kỷ vương , đôi mắt hổ phách ấm áp như nắng sớm "Nam Phong cần lo lắng. Phụ hoàng và mẫu phi đều là phân rõ trái. Họ sẽ khó nàng. Một tháng cũng chỉ gặp mẫu phi một , mẫu phi xem dáng vẻ của nàng."

Từ Nam Phong đành gật đầu đáp ứng, trong lòng vẫn chút yên dặn dò "Ngày mai tiến cung cần lưu ý điều gì, nhất định cho đấy. Ta nên mất mặt."

Kỷ vương bật "Nam Phong trời sợ, đất sợ, ngày mai chỉ tiến cung gặp mẫu phi lo lắng thành bộ dạng gì . Thật mới mẻ nha."

Từ Nam Phong ngẩn , hổ rời ánh mắt sang chỗ khác "Thiếu Giới hiểu rõ thật đấy. Rõ ràng chúng mới gặp gỡ thôi."

Kỷ Vương lắc đầu, hiển nhiên là tán thành với lời của nàng.

Từ Nam Phong hỏi "Vì lắc đầu? Ta đúng ?"

Ánh mắt tiêu cự của Kỷ Vương lóe lên tia giảo hoạt, Kỷ vương rời đề tài "Yên tâm . Ngày mai nàng theo , nhất định xảy chuyện gì cả."

Dừng một lát, Kỷ vương nhớ một chuyện liền dặn nàng "Ngày mai tiến cung gặp phụ hoàng, nếu đề cập đến tin đồn nàng và Từ thượng thư bất hòa, nàng thành thật cũng đổi sự đồng tình. Vậy nên chuyện nhất là nên tùy tiện thừa nhận."

Từ Nam Phong ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi "Chuyện trong nhà của ... hết ?"

Kỷ vương đáp "Trên thế gian bức tường nào gió thổi qua. Hôm qua là ngày thành của chúng , thấy khí Từ phủ quạnh quẽ, cũng khách khứa liền đoán một chút chuyện. Những chuyện thể , đương nhiên thể giấu phụ hoàng."

Từ Nam Phong mở miệng "Ta..."

"Nam Phong, nàng là thê t.ử của , cũng là bạn của , mặc kệ chuyện gì xảy , đều tin tưởng nàng. Có một vài chuyện, nếu nàng tình nguyện , luôn sẵn lòng lắng . Nếu nàng , đừng miễn cưỡng bản ."

Giọng của Kỷ vương trầm ấm trấn an Nam Phong "Phụ hoàng là vua một nước, ngài là một phụ nghiêm khắc. Chuyện của nàng và Từ thượng thư, phụ hoàng chắc chắn sẽ từ góc độ của một phụ , ngài sẽ thấy nàng đúng. Nếu nàng thừa nhận nàng và Từ thượng thư bất hòa, phụ hoàng sẽ trách nàng bất hiếu."

"Ta Thiếu Giới với , nhưng..." Năm ngón tay giấu trong tay áo của Từ Nam Phong nắm chặt, nàng c.ắ.n môi, một hồi lâu mới kiên quyết "Thiếu Giới, nghĩ sẽ giấu . Chuyện cũ của cha , một lời khó hết..."

Nàng lựa chọn một vài sự kiện quan trọng, Từ Vị bỏ thê t.ử kết tóc thế nào . Nàng quan sát kĩ sắc mặt của Kỷ vương, kiên định "Đối với , đoạn tuyệt quan hệ với Từ phủ là chuyện . Chỉ là bên phía mẫu chút khó xử vì vẫn cố chấp. sẽ nhanh chóng khuyên nhủ nàng, sẽ để khó xử."

"Đều là một nhà, cần thiết hai chữ "phiền toái"." Kỷ vương "Ta thể giúp gì cho nàng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-sung/chuong-20-khong-phai-voi-ai-ta-cung-doi-xu-tot.html.]

"Không ." Từ Nam Phong liên tục xua tay "Chút chuyện vẫn thể tự giải quyết , cần Thiếu Giới nhúng tay ."

Nàng giống như một cái cây nhỏ quật cường. Từ nhỏ sinh trưởng trong phong ba bão táp, giờ nàng học cách khom lưng dựa sự trợ giúp của nam nhân khác, chỉ theo bản năng, liên tục từ chối sự giúp đỡ của khác, đem tất cả hỉ nộ ái ố nuốt bụng.

Nàng hi vọng thể ngọn lửa sưởi ấm, nhưng e sợ bỏng. Diệp nương thường nàng lãnh đạm nhạt nhẽo, thật nàng nên tiếp nhận ý của khác như thế nào.

Cũng may Kỷ vương để tâm đến sự xa cách của nàng, chỉ ôn hòa "Được. Ta sẽ phân phó cho Diêu Giang và cháu của , Diêu Dao. Nếu nàng cần sai việc gì cứ tìm hai họ.

"Cảm ơn". Nghĩ một lúc, Từ Nam Phong bổ sung thêm một câu "Thiếu Giới là một , cũng dịu dàng."

Kỷ vương ngẩn , đôi mắt vui vẻ cong cong như vầng trăng non, chống cằm, thấp giọng "Không với ai cũng đối xử như ."

Từ Nam Phong rõ vì đột nhiên đỏ mặt, nàng dậy che giấu sự bối rối "Ta gọi giúp chải đầu."

Dứt lời Nam Phong ngoài, để Kỷ vương trong phòng một , sáng lạng trong nắng mai.

Hoa viên của Kỷ vương phủ ngày hôm đó sự đổi lớn. Mấy cây tùng to lớn chặt , đó là nhiều gốc mai. Đêm đó Từ Nam Phong và Kỷ vương vẫn cùng giường, chỉ là mất vài phần khó xử, thêm đó là vài phần thản nhiên.

Ngày thứ hai tỉnh , Từ Nam Phong phát hiện tư thế ngủ ngay ngắn của hôm qua còn. Nàng vượt qua "ranh giới", lăn lòng Kỷ vương!!!!

Chăn mỏng đạp lộn xộn sang một bên, còn nàng đang kề sát lồng n.g.ự.c rắn chắc của Kỷ vương. Từ Nam Phong còn mơ hồ cảm nhận nhịp tim đang đập trong lồng n.g.ự.c và hô hấp đều đặn của phả lên thái dương và tai nàng.

Tại như ?!

Tại như ?!

Tư thế ngủ của hai đều tệ, rốt cuộc tối qua ai là "vượt rào"?

Từ Nam Phong đột nhiên tỉnh táo hẳn, nàng nhẹ nhàng nắm góc tay áo của Kỷ vương, đem cánh tay đang khoác eo cẩn thận đặt sang bên cạnh. Kỷ vương bất an hừ một tiếng, càng ôm nàng chặt hơn.

Từ Nam Phong "..."

Giọng khàn khàn nặng nề của Kỷ vương vang lên đỉnh đầu nàng "Giờ nào ?"

Từ Nam Phong trong lồng n.g.ự.c , khó khăn vén rèm lụa lên, quan sát sắc trời đáp "Ước chừng là giờ mẹo. Hôm nay chúng rời giường sớm một chút, còn chuẩn cẩn thận để tiến cung gặp Hoàng thượng và nương nương."

Kỷ vương mờ ám ậm ừ một tiếng, mở đôi mắt tiêu cự , theo bản năng sờ soạng xung quanh, sờ một mảnh ôn hương nhuyễn ngọc.

Hắn ngẩn , trong chốc lát xác định vật đang ôm là thứ gì. Mãi đến lúc Từ Nam Phong hổ ho khan hai tiếng nhắc nhở mới rút tay về, hổ xin "Thất lễ ."

Từ Nam Phong hồ đồ đáp "Không gì. Ta xuống giường rửa mặt chải đầu ."

Dứt lời nàng khoác áo rời giường, từ đầu đến cuối cũng đầu Kỷ vương ở phía . Khóe môi cong lên, năm ngón tay nắm như đang hồi tưởng dư vị ấm áp ngọt ngào .

Từ Nam Phong rửa mặt trang điểm xong cũng tốn mất một canh giờ. Vì hôm nay diện kiến vua, trang phục nàng mặc hôm nay là trang phục của mệnh phụ* trang trọng. Trước áo ngắn màu đỏ thêu chỉ bạc, bên kết hợp với chiếc váy màu lam, đai lưng đeo bằng ngọc, áo khoác bên ngoài thì tô điểm bằng nhiều đóa hoa. Tóc nàng búi cẩn thận đỉnh đầu, hơn nữa nàng còn cài thêm mấy bông hoa và ngọc trai nhỏ, khi chúng cứ lung lay theo, thích mắt.

Kỷ vương cũng mặc một chiếc áo choàng đỏ tía, một dải lụa trắng quấn quanh mắt, cổ áo trắng càng tôn thêm khuôn mặt ôn hòa tuấn dật. Hắn sinh vốn , chiếc áo tím đang mặc thể hiện khí chất cao quý của , khác khó rời mắt .

Hai cùng dùng đồ ăn sáng đơn giản lên ngựa. Hai chú cháu Diêu Giang và Diêu Dao ở hai bên hộ tống. Xe ngựa chạy thẳng một đường đến cửa cung.

Hôm nay trời chút oi bức, đoán chừng sẽ mưa rào. Trên đường nhiều lắm, chỉ lác đác vài bán hàng rong đang mở tiệm. Đường thông thoáng, trong chốc lát tới cửa cung.

Cung điện nguy nga tĩnh lặng, mái ngói lưu ly cong vút. Tất cả đều thể hiện sự giàu , trù phú và uy nghi của vương triều. Đến cửa cung, xe ngựa phép . Từ Nam Phong cùng Kỷ vương xuống ngựa bộ Nghi điện. Diêu quản gia ngoài cửa cung chờ, Diêu Dao giao Phù Tang đao cho thị vệ theo hai tiến .

Trong hoàng cung các tẩm điện nhiều. Đi ba bước gặp một chỗ ngoặt, mười bước một cái hành lang, giống như một mê cung mãi tìm điểm cuối. Cũng may là một tiểu thái giám nhận lệnh dẫn đường cho Kỷ vương.

Tiểu thái giám cứ cúi đầu mà , bước chân của nhanh, tựa như cần dẫn đường là Kỷ vương mù. Trong lòng Từ Nam Phong sớm hài lòng với , hạ giọng nhắc nhở "Vị tiểu công công phiền chậm một chút, nếu va quý nhân sẽ ."

Tiểu thái giám vội lành, bước chân cũng chậm rõ ràng.

Từ Nam Phong sợ Kỷ vương bước khó khăn nên nàng nắm ống tay áo , chậm rãi dẫn từng bước một.

"Nha -" Tiếng huýt sáo của Diêu Dao từ phía vang lên, tầm mắt dừng ngay chỗ hai tay của đôi vợ chồng nhỏ đang tiếp xúc mật, ý trong mắt cũng tỏ.

Từ Nam Phong rời tầm mắt lơ sự trêu đùa của Diêu Dao. Ý môi Kỷ vương càng đậm, nhanh chóng đảo khách thành chủ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Từ Nam Phong.

 

Loading...