Manh sủng - Chương 2: Đó là …. Kỷ vương gia mắt mù sao ?
Cập nhật lúc: 2025-12-10 06:06:58
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ phụ tên là Từ Vị, là một đứa con sinh trong một gia đình nghèo khó. Ông vốn là một tú tài trẻ tuổi ở nông thôn phương nam, lúc còn trẻ ông cưới tiểu mỹ nhân Diệp nương ở thôn bên cạnh thê, bao lâu thì sinh một nhi tử, đáng tiếc gia cảnh bần hàn, con trưởng năm ba tuổi nhiễm bệnh c.h.ế.t yểu, đó một nữ nhi, đó chính là Từ Nam Phong.
Mười năm học hành gian khổ, Diệp nương đập nồi đem bán, ngày đêm cày ruộng dệt vải. Cuối cùng bà cũng dành dụm đủ lộ phí, đưa tiền cho trượng phu lên kinh thành thi.
Lần Từ Vị , chính là ròng rã ba năm. Ba năm, bặt vô âm tín, nhiều đều Từ Vị lẽ là ốm c.h.ế.t lúc đang đường thi cử .
Mãi đến tận năm thứ tư, trong thôn một thanh niên ở một hiệu cầm đồ kinh thành về thôn thăm , trong lúc vô tình nhắc tới Trạng Nguyên khoa cử bốn năm cũng tên là Từ Vị, cùng là Kinh Châu, tám chín phần mười chính là tú tài thôn mất tích năm .
Từ Vị vốn áo gấm về nhà là bởi vì ông cưới một kiều thê trẻ ở kinh thành, bản đến rể hiền. Nữ t.ử họ Trương, chính là tôn nữ ruột của Thừa Tướng, là một danh môn quý nữ thực sự*. Thanh niên đùa tú tài leo lên cành cây cao, một đường thăng chức nhanh, ngắn ngủi ba năm liền đến vị trí Lễ Bộ Thị Lang.
Danh môn quý nữ: con gái/ cháu gái của những gia đình giàu quyền quý danh tiếng.
Lễ Bộ, đây chính là một công việc béo bở a.
Lang quân là Trạng Nguyên tuấn mỹ đa tài, một khi thi đậu, liền vứt bỏ thê t.ử ở nông thôn, cưới về nữ nhân trẻ tuổi dung mạo xinh ... Diệp nương chịu kích thích, lập tức hôn mê ngã đất.
Sau khi tỉnh , bà đem nhà cửa đều bán hết, mang đồ đáng giá trong nhà cầm đồ, nhấc theo bao quần áo xẹp xẹp rách nát, cõng nữ nhi bốn tuổi tìm trượng phu.
Từ Nam Phong trí nhớ , nhưng dù lúc đó nàng mới bốn tuổi, lúc chuyện cũng mơ hồ rõ ràng lắm. Nàng chỉ nhớ tới duy nhất một , chính là đường kinh chịu đựng gió t.h.ả.m mưa sầu, ăn cũng no, quỳ gối Từ phủ, cùng với ánh mắt lạnh lùng của Trương thị.
Trải qua mấy tháng bấp bênh như thế, Từ Nam Phong hành hạ đến nỗi giống như một hành khất bẩn thỉu. Diệp nương chỗ nào , đầu tóc rối bù quỳ Từ phủ cả ngày. Từ Vị cũng chỉ dám lúng túng ở một bên, xem xét vẻ mặt Trương thị, thấp thỏm lo âu.
Thời gian qua bốn năm, Từ Vị nghĩ tới thê t.ử của ông thể tìm tới kinh thành. Tuy ông chút áy náy, nhưng nhiều hơn vẫn là sợ Trương thị nổi giận nên ông mới thấp thỏm .
Khi Trương thị sinh Từ Uyển Như, hình vẫn yểu điệu, xinh , một từ ngữ nào thể tả nổi. Bà cũng chẳng nháo, càng chỉ trích Từ Vị lừa gạt bà chuyện nó thê t.ử mà vẫn đoan trang ôn nhu, tạo sự so sánh rõ rệt giữa bà và Diệp nương đang la om sòm mặt đất.
Bà dặn dò ở trong nhà,"Dẫn các nàng , tìm một biệt viện sắp xếp cẩn thận, đừng kêu các nàng kẻo mất mặt. Mặc dù Từ phủ hổ, nhưng Trương gia chính là danh gia vọng tộc trăm năm nay ở Kinh Thành, tóm cái chính là thanh danh."
Sau đó, bà đầu chồng đang thấp thỏm bên cạnh, thanh âm ôn nhu ,"Lang quân, ngươi theo nhà, giải thích rõ ràng chuyện ."
Dăm ba câu , hóa giải bê bối của gia tộc, cũng nghĩ cho mặt mũi Từ Vị.
Lúc còn trẻ, Từ Nam Phong từng nhắc nhở mẫu ,"Phụ sở dĩ yêu thương chiều chuộng Trương thị như , chỉ vì lưu luyến tướng mạo của bà cùng thế lực Trương gia, ông càng yêu bà đoan trang cùng thủ đoạn mưu mô của bà."
Diệp nương cũng để trong lòng, bà vẫn cảm thấy Từ Vị chỉ gia tài của và khuôn mặt của Trương thị mê hoặc.
Diệp nương là năm đó Trương thị đem con bà nhốt biệt viện hẻo lánh, đó nhanh chóng quyết định liên lạc với sát thủ bên nhà đẻ, lặng lẽ g.i.ế.c c.h.ế.t con Từ Nam Phong. Dù các nàng cũng kinh thành, ngăn cách bên trong biệt viện, khi g.i.ế.c đem cho mấy tên lang thang bên ngoài xử lý, thông báo với là do ốm c.h.ế.t thì sẽ nào nghi ngờ,
Đáng tiếc sát thủ còn kịp động thủ, Trương thị chẩn hỉ mạch thêm nữa, bà m.a.n.g t.h.a.i thứ hai.
Mạch t.h.a.i Trương thị luôn luôn bất , cực dễ sảy thai, nhớ tới lúc nàng m.a.n.g t.h.a.i Từ Uyển Như, một Vân Du đạo sĩ từng cho nàng ,"Trong thời gian m.a.n.g t.h.a.i thể g.i.ế.c bừa bãi, nếu khi sinh đứa trẻ khả năng sẽ là t.ử t.h.a.i hoặc là bệnh thai."
Trương thị lo lắng sẽ ghi nhớ, bà nghĩ mãi tới việc , cuối cùng vẫn là quyết định tạm thời buông tha cho con nàng bên trong biệt viện, các nàng nhốt ở trong biệt viện như cũng thể tạo thành uy h.i.ế.p cho bà. Hai con nàng lúc mới đần độn u mê cứu về hai cái mạng .
Một tháng , Từ Nam Phong cùng mẫu đón tiếp tiến Từ phủ, dùng phận thất cùng thứ nữ mà tiến , thực cũng là để Trương thị thuận tiện giám sát các nàng trong bóng tối.
Bắt đầu từ đó đến nay náo loạn hơn mười năm, trong cuộc sống cứ âm thầm phân cao thấp với .
Từ Nam Phong từ trong ký ức hồn , dừng bước một quán . Ngoài cửa quán chật ních đến xem náo nhiệt, nàng xuyên qua một khe hở giữa đoàn , mơ hồ thấy hai vị khách của quán đang thi đấu * ở bên trong, chổi cọ bằng trúc trong tay nhẹ nhàng cho trong ấm màu đen, cứ thế liều mạng mà quấy. Những vụn lá màu trắng xếp tích tụ dần dần, xung quanh vây xem hoan hô khen .
Trà đấu: Là một nét văn hóa xưa của thời cổ đại Trung Quốc. Họ chọn những loại tiếng để tiến hành thi đấu với . Bắt đầu từ thời nhà Đường tới vô cùng rộng rãi ở thời nhà Tống. Đây chính là thú vui của các nhà giàu thời xưa.
Từ Nam Phong ở ven đường đến chút xuất thần, chú ý ở phía xa một đoàn quân mã nổi điên đang chạy về phía nàng.
"Tránh , mau tránh !" Võ tướng lưng ngựa lớn tiếng kêu, liều mạng kéo dây cương, tiếng quát vang lên giống như chuông lớn,"Cẩn thận ngựa xông tới!"
Từ Nam Phong hồn liền thấy mấy con ngựa giơ cao móng, giống như giơ cao lên đỉnh đầu Từ Nam Phong, phảng phất một khắc liền đạp nàng thành thịt nát. Từ Nam Phong học võ mấy năm, thủ so với bình thường nhanh nhẹn hơn nhiều, lúc nhanh chóng nghiêng lăn khỏi chỗ cũ, miễn cưỡng tránh thoát móng ngựa đạp xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-sung/chuong-2-do-la-ky-vuong-gia-mat-mu-sao.html.]
"Ô ——" Tướng quân lưng ngựa liều mạng nắm chặt dây cương, dùng khí lực lớn đến nỗi lòng bàn tay chằng chịt những vết đỏ, lúc con ngựa điên mới yên tĩnh một chút, phì phì mũi dậm chân tại chỗ, hề đấu đá lung tung.
Tướng quân lúc trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi, tung nhảy xuống ngựa, trầm giọng quát lên,"Tiểu t.ử ngươi là xảy chuyện gì, đờ đường cái, nếu như né tránh kịp... Hả? Nam Phong?"
Từ Nam Phong cũng cảm thấy kinh hỉ, vỗ vỗ áo bào bụi bặm vài cái lên, cung kính hành lễ với Tướng quân một cái, ,"Sư phụ."
Hóa là quen.
Võ tướng giáp vàng, vóc khôi ngô chính là sư phụ của Nam Phong thời niên thiếu, bây giờ là tướng quân chỉ huy Dương Thận Chi. Từ Nam Phong khi còn bé thể , Diệp nương sợ nàng cứ như sẽ chịu nổi liền theo kiến nghị của khác, năn nỉ Từ Vị tìm một sư phụ dạy nàng tập võ, rèn luyện thể khỏe mạnh.
Khi đó, Dương Thận Chi mới chỉ là một thị vệ trưởng nho nhỏ trong cung, mười năm lập công ít nên hoàng đế trọng dụng, một đường thăng chức đến vị trí chỉ huy Tướng quân. Nam Phong tuy rằng căn cốt , cũng chẳng kỳ tài võ học, nhưng nàng thắng ở sự chăm chỉ chân thật, vì Dương Thận Chi mới đồng ý dạy bảo nàng.
Tính , bây giờ hai sư đồ gần năm năm gặp mặt .
Mới nãy liệt mã mất khống chế, ít giờ đang tụ tập ở đường phố xem náo nhiệt. Đây cũng nơi để ôn chuyện, Dương Thận Chi đưa dây cương giao cho thuộc hạ, lúc mới đầu với Nam Phong,"Ngày hôm qua còn cùng sư nương của ngươi về ngươi, hôm nay gặp ngươi, thể thấy đây là duyên phận! Đi, theo đến lâu uống một chén!"
Dương Thận Chi chinh chiến một đời, tính tình câu nệ tiểu tiết, quên Nam Phong là một cô nương còn lấy chồng.
Nam Phong cũng chú ý, chỉ cúi đầu liếc trang phục nam t.ử màu xanh nhạt , gật gật đầu ," Được."
Một chén qua , Dương Thận Chi cũng vặn kể xong vất vả hàng phục liệt mã như thế nào. Lúc mới cởi chiến bào , dáng tiêu sái dựa bên cửa sổ, hỏi Nam Phong,"Sao ngươi một tới đây, còn mặc trang phục như ?"
Từ Nam Phong nghĩ tới chuyện hôn sự với Đoàn gia, sốt ruột với mấy chuyện trong gia đình, nàng kìm khẽ nhăn mày một cái, thấp giọng : "Trong nhà buồn đến phát sợ, ngoài hóng mát một chút."
Địa vị của Từ Nam Phong ở Từ phủ thực sự lúng túng, Dương Thận Chi cũng hiểu . Hắn cũng đoán mấy phần liền thử dò hỏi," ngươi là vì việc kết hôn mà phát sầu?"
Bị chọc đúng chỗ đau, Nam Phong khổ một tiếng, trầm mặc một lúc mới ngẩng đầu lên ,"Sư phụ, trong cung còn thiếu thị vệ ? Người đem tiến cử , thực sự gả ."
Dương Tướng quân ngậm một ngụm trong miệng, suýt chút nữa thì phun ngoài. Hắn trợn mắt lên, khuôn mặt cương trực tràn đầy kinh ngạc, lập tức cảm thấy buồn ,"Triều đại từng tiền lệ để nữ nhân tham gia quân đội quan, , thế chẳng sẽ khiến âm dương cân bằng ! Mặc dù ngươi nữ cải nam trang nhưng nếu tra thì đó chính là tội khi quân, là c.h.é.m đầu."
Dương Tướng quân đưa tay lên cổ động tác c.h.é.m đầu.
Từ Nam Phong cam lòng, lá mới đầu xuân màu lục nhạt trong chén, nhỏ giọng ,"Nương nương, công chúa trong cung nhiều như , nam thị vệ bảo hộ ắt nhiều bất tiện, sẽ lúc cần nữ hộ vệ thôi."
Chillllllll girl !
Đây chính là sự thực, nam thị vệ trong cung nhiều, hàng năm đều sẽ truyền một hai vụ bê bối tư thông... dù là như chăng nữa thì cũng tiền lệ để nữ nhân cung hộ vệ.
"Chuyện hộ vệ , sư phụ thực sự giúp ngươi. Nhìn ngươi oan ức như , nghĩ đến là do Từ phủ khó dễ ngươi, ngươi cũng nên sốt ruột, tìm một tương xứng gả sớm chút, thì liền nhà đẻ khi dễ nữa."
Nghe xong Dương tướng quân , Từ Nam Phong chút bất đắc dĩ. Nàng thật hiểu vì đều nhất trí cho rằng cho dù nữ nhân chịu bao nhiêu khổ cực thì chỉ cần gả cho một nam nhân liền thể thoát khỏi biển khổ...
Nàng cợt, chống cằm lạnh nhạt ,"Thành cùng một nam nhân xa lạ, chẳng lẽ là từ hố lửa nhảy sang hố lửa khác ?"
Dương Tướng quân lập tức nghẹn lời, vỗ tay to, lắc đầu ,"Nha đầu , sư phụ thật nên với ngươi cái gì nữa. Cũng mỗi một nam nhân đều là hố lửa, ví dụ như sư phụ ngươi đây, cũng là hố lửa!"
Giống như nhớ cái gì, Dương tướng quân nâng tách lên một uống cạn, mặt thu vẻ trêu chọc, nghiêm mặt ,"Nói đến đây mới nhớ chỗ một mối hôn nhân vô cùng , bên đằng trai nam nhân đó vô cùng tuấn dật, khí thái hiên ngang, tuổi tác cũng mới tới 20, phẩm tính cũng ôn hòa, đối với ngoài lễ phép, cũng là danh môn vọng tộc, tìm một cô nương như ngươi vợ, ngươi hứng thú ?"
Danh môn vọng tộc? Nếu là danh môn vọng tộc thì thể coi trọng thứ nữ lớn tuổi như nàng , huống hồ nam nhân yêu thích nuôi dưỡng cơ , phong lưu thành tính, Nam Phong dám đ.á.n.h cược.
Nàng suy nghĩ quá nhiều, chút nghĩ ngợi liền ,"Sư phụ, chỉ việc nuôi sống bản , độc lập sớm một chút mà thôi. Thực sự gả , chuẩn sẵn chùa ni cô."
Dương tướng quân cuống lên,"Ai, giới thiệu cho ngươi đích thực chính là nam nhân cao cấp nhất, ngươi ngay cả sư phụ cũng tin ! Cha ngươi ham quyền thế tiền tài, thì ham cái gì chứ?"
Dương tướng quân công chính nghiêm minh, ít khi khen ngợi khác, , nhất định là .
Nam Phong thể gì hơn là than thở,"Được , sư phụ, là ai?"
Dương Thận Chi dừng một chút, quanh hai bên một phen, nhã gian sát cửa sổ, yên tĩnh, cũng những liên quan qua. Hắn lúc mới yên tâm rướn về phía Nam Phong, nhẹ giọng ,"Kỷ Vương."
"Cái gì?" Chén trong tay Nam Phong run lên, nước màu lục sánh ngoài một chút. Nàng mở to hai mắt, khuôn mặt luôn luôn ôn hòa nay xuất hiện thần sắc kinh ngạc hiếm thấy, một lát nàng mới ,"Đó là... Kỷ Vương gia mắt mù?"