“Cô ...” Cảnh sát Liêu sững , trong lòng thầm nghĩ, e rằng bây giờ chẳng còn ai thể liên lạc với cô nữa .
Tuy nhiên, những cống hiến của Tô Cô cho cuộc đời sẽ vì sự của cô mà tan biến hư .
“Cô sẽ tham gia.” Cảnh sát Liêu tự quyết định cho Tô Cô.
Dù Tô Cô chắc sẽ đến nhận giải, nhưng cảnh sát Liêu vẫn quyết định thử một . Ít nhất, việc khắc tên cô lên chiếc cúp cũng coi như là chút lòng thành mà thế giới gửi đến cô.
Cảnh sát Liêu nhận lấy tập tài liệu từ tay Lâm, căn cứ theo yêu cầu đó, máy tính, cẩn thận gõ từng chữ một về những chiến tích trong quá khứ của Tô Cô.
Chẳng bao lâu , danh sách ứng cử viên chính thức công bố, và cái tên Tô Cô bất ngờ xuất hiện trong đó.
Việc Tô Cô đoạt giải dấy lên một vài tranh cãi mạng. Không ít cho rằng cô chỉ là một hot girl mạng thích trò lừa bịp, hề xứng đáng với một giải thưởng cấp quốc gia.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
lúc , những từng Tô Cô giúp đỡ đồng loạt , cùng lên tiếng mạng để chứng minh tính xác thực của các buổi phát sóng trực tiếp.
Cuối cùng, nhiều vòng bình chọn, nhà nước quyết định trao tặng “Giải thưởng Cống hiến của năm” cho Tô Cô.
Ngày trao giải, bên khán đài chật kín hâm mộ, cùng những thật tâm đến để cảm ơn cô.
Tất cả đều mong mỏi thấy Tô Cô sân khấu.
Thế nhưng, cho đến tận giây phút trao giải, Tô Cô vẫn hề xuất hiện. Người dẫn chương trình gọi tên cô ba , nhưng vẫn chẳng ai bước lên bục nhận giải.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-400.html.]
Phía khán đài vang lên những tiếng xì xào tiếc nuối. Có lẽ, đều hiểu rằng, đây chính là lời chào tạm biệt chính thức của Tô Cô.
Nàng Mạnh Bà lạnh lùng, tài năng kinh diễm một thời , sẽ trở thành một huyền thoại bí ẩn cho đời .
Thật , Tô Cô lúc đang ẩn một cành cây cao ở phía xa. Cô lặng lẽ về phía sân khấu, trong lòng thầm với những hâm mộ của .
“Bảo trọng.”
Dứt lời, cô khẽ vận sức trong lòng bàn tay, xóa một phần ký ức trong đầu tất cả . Từ nay về , họ sẽ chỉ nhớ cô là một nữ streamer đoán việc như thần, chứ còn nhớ đến những khoảnh khắc cô sử dụng pháp thuật nữa.
Có lẽ như sẽ hơn cho sự phát triển định của thế giới .
Tô Cô mỉm , hóa thành một cơn gió, nhẹ nhàng rời khỏi ngọn cây.
Sau , một ai còn gặp Tô Cô nữa, nhưng vẫn nhiều hâm mộ mãi mãi quên cô.
Tô Cô từ đó ẩn , tiêu d.a.o giữa cõi trần.
Có lẽ, cô đang khoác lên chiếc xường xám, dạo bước trong vùng sông nước Giang Nam bảng lảng khói mưa; lẽ, cô búi tóc cài trâm ngọc, chiếc thuyền lá, thả trôi theo dòng nước; cũng lẽ, cô đang cưỡi lưng lạc đà, chậm rãi tiến nơi sâu thẳm của sa mạc.
Có lẽ, tay che ô, cô từng lướt qua bên cạnh mỗi chúng .
Hoàn Chính Văn