“ phát tờ rơi, tạp vụ, bưng bê, kết hôn sinh con, còn cùng chồng mở một tiệm ăn nhỏ. Mắt thấy cuộc sống sắp sửa khấm khá lên thì chồng phát hiện bệnh phổi. bán cả cửa hàng để chữa bệnh cho , nhưng tiền vẫn đủ. Cuối cùng, chỉ thể trơ mắt bên giường bệnh, tất cả chỉ vì tiền!”
“ nghĩ bao nhiêu , nếu năm đó đỗ đại học thì mấy, sẽ sống khổ sở như .”
“Sau , tình cờ gặp cô phố, mới cô bây giờ thành đạt đến thế. chỉ cảm thán phận trêu ngươi, học sinh giỏi năm nào thì trượt vỏ chuối, còn học sinh kém thành công ngoài mong đợi. Đến tận lúc đó, vẫn cho rằng là do .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Cô tỏ thương hại , rằng nể tình bạn học cấp ba mà thuê về nhà giúp việc, ăn ở cùng nhà cô. Tuy vất vả, nhưng quả thật cô trả cho mức lương tồi.”
“Đã lúc thật lòng ơn cô, cần mẫn việc ở nhà cô suốt bao năm. Cho đến một cô say rượu, lỡ lời, mới , thì năm đó cô nhờ tráo đổi kết quả thi đại học của hai chúng !”
“Chu Minh Phượng, cô cầm kết quả của để trở thành , kẻ hầu hạ trong nhà cô, cảm giác của cô lúc đó thế nào?”
Chu Minh Phượng còn lời nào để , bởi những gì Nghê Hồng đều là sự thật. Chuyện thể chịu nổi điều tra, một khi lật , sẽ nhiều liên lụy.
Khi xưa gặp Nghê Hồng nghèo túng phố, đáng lẽ Chu Minh Phượng nên lướt qua luôn. bà chìa tay giúp đỡ. Dù rằng giữ Nghê Hồng bên là một quyết định mạo hiểm, bà vẫn tận hưởng cái cảm giác đó, một mặt thương hại Nghê Hồng, mặt khác sức chà đạp lên lòng tự trọng của bạn học giỏi giang năm xưa."
"Lỗ Lệ thấy Chu Minh Phượng hề giải thích, liền Nghê Hồng bậy. Hắn như sét đ.á.n.h ngang tai, đầu óc trống rỗng. Gã cưới Chu Minh Phượng chính là vì trúng cái mác giáo sư đại học của bà , nếu thành tích thi cử năm đó là giả, thì tất cả chức vị và danh dự bây giờ sẽ tan thành mây khói.
Nghê Hồng gào lên điên dại: “Bà leo lên vị trí , tất cả đều là nhờ điểm thi đại học của ! Tất cả những gì bà hôm nay: địa vị, tiền tài, nhà cửa, lẽ thuộc về !”
“Cuộc đời bà hủy hoại, thứ duy nhất thể đền bù cho chỉ tiền! Cho nên mới bắt cóc con trai bà để tống tiền. chỉ tiền, mà còn bà cũng nếm thử cái cảm giác khác trộm mất đồ của nó !”
Trong nháy mắt, Chu Minh Phượng trở thành chuột chạy qua đường, đòi đánh. Kéo theo đó, danh tiếng công ty của Lỗ Lệ cũng tổn hại nghiêm trọng, công ty Tinh Nguyệt một nữa đối mặt với làn sóng tẩy chay của cả nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-40.html.]
Cuối cùng, Chu Minh Phượng cũng trút bỏ lớp mặt nạ ưu nhã, một cách dữ tợn: “Tốt lắm, bây giờ bại danh liệt , nhưng con trai cô cũng tiêu đời thôi.”
Trên mặt đất nhiều m.á.u như , Tiểu Cảnh đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
“Chưa chắc đây là m.á.u của Tiểu Cảnh.” Tô Cô dùng đầu ngón tay quệt một ít bùn đất dính máu. Tuy qua xét nghiệm nhưng trực giác mách bảo cô rằng vũng m.á.u của bé.
“Rất thể đây là m.á.u gà dùng để phép.” Tô Cô giữa nhà kho, dựng những cây nến đỏ đổ, dùng sợi tơ hồng quấn quanh từng cây một, xếp những đồng tiền xu mặt đất theo đúng thứ tự, khôi phục hiện trường.
Tất cả những vật màu đỏ nối liền với , tạo thành một sơ đồ Tinh Tượng Tiềm Long. Tô Cô hiểu chuyện.
“Bọn bắt cóc từng tiến hành một nghi thức hiến tế mạng sống trong nhà kho . Đào Đào trả giá cao mua Tiểu Cảnh, e rằng con bé, mà là dùng mạng của Tiểu Cảnh để hiến tế.”
“Tiểu Cảnh mệnh mang phúc tinh, sống thọ trăm tuổi. Có kẻ chuyển trăm năm tuổi thọ của bé sang cho . xem hiện trường hỗn loạn thế , rõ ràng nghi thức hiến tế cắt ngang giữa chừng.”
Nghê Hồng bên cạnh sợ hãi đến mức hồn bay phách lạc, đến câu cuối cùng mới thở phào một nhẹ nhõm: “Chắc chắn là vì . Sau khi Đào Đào c.h.ế.t, gọi điện khủng bố hai tên khốn đó, còn dọa sẽ báo cảnh sát, chúng nó hoảng quá nên mới bỏ chạy.”
“Bọn chúng chỉ chuyển địa điểm chứ nghĩa là sẽ từ bỏ nghi thức. Giờ lành tiếp theo để hiến tế...” Tô Cô nhắm mắt tính toán, “chính là nửa tiếng .”
“Chúng còn thời gian nữa .” Sĩ quan Liêu khẩn thiết Nghê Hồng: “Bọn chúng là đồng hương của cô, cô cố gắng nghĩ xem, chúng thể ?”
Nghê Hồng lo lắng xoa tay: “Đại Lý và Tiểu Lý đều là nhà quê, trong thành phố quen, còn mang theo một đứa trẻ bắt cóc. nghĩ... chúng chỉ thể về quê thôi!”
Cả nhóm vội vàng lái xe đến quê của Nghê Hồng ở làng Nam Mộng. Trong căn nhà đất của Đại Lý và Tiểu Lý, phát hiện một hiện trường tương tự. Trong nhà một bóng , mặt đất một vũng m.á.u lớn, nến, tơ hồng và đồng xu rơi vãi khắp nơi.