Nghê Hồng cố gắng vớt vát: “Nếu ham tiền, tại bắt cóc cả con trai chứ?”
“Để tự xóa bỏ hiềm nghi cho bản . Con trai chị mất tích, ai cũng sẽ nghĩ chị là nạn nhân, một ai ngờ chị mới chính là kẻ chủ mưu.” Tô Cô một câu toạc sự thật.
“Chị tự cho rằng chuyện đều trong lòng bàn tay , rằng khi nhận tiền sẽ lệnh cho bọn bắt cóc thả hai đứa trẻ về. chị thể ngờ, bọn chúng gặp mua trả giá cao hơn.”
“Khi t.h.i t.h.ể của Đào Đào tìm thấy, chị nhận tình hình vượt khỏi tầm kiểm soát. Thế là chị vội vã chạy đến nhà kho giam giữ bọn trẻ để xem Tiểu Cảnh , nhưng nơi đó vườn nhà trống. Đến lúc thì chị thật sự hoảng loạn .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Những lúc nhà họ Lỗ rối như tơ vò, chị vài một lẻn ngoài, chắc chắn là đến đây để tìm Tiểu Cảnh. Nếu bây giờ mang giày của chị giám định, tin chắc thể tìm thấy phấn hoa nguyệt kiến trong lớp bùn đất đế giày.”
“Nếu chị còn chịu sự thật, con trai chị thể sẽ gặp nguy hiểm thật đấy.”
Nghe đến câu , Nghê Hồng cuối cùng cũng gượng nổi nữa, bà ngã khuỵu xuống đất, suy sụp: “ nhận tội.”
“Mọi chuyện đúng như cô , là bắt cóc chúng.”
“ liên lạc với hai đồng hương, bảo họ phục kích ở đường Bốn Mùa. Ngày hôm đó, lén bảo Tiểu Cảnh tìm cớ dẫn Đào Đào qua con đường , đó hai gã đồng hương sẽ đưa bọn trẻ đến nhà kho bỏ hoang mà tìm sẵn.”
“Hai đó là hai em ăn chơi lêu lổng ở quê , gọi họ là Lý lớn và Lý nhỏ. Chúng giao kèo sẽ tống tiền ba , đầu năm mươi vạn, hai một trăm vạn, ba hai trăm vạn. Bất kể cuối cùng nhận bao nhiêu, chúng cũng sẽ chia đôi.”
“Nhà họ Lỗ gia tài bạc triệu, mấy đời tiêu cũng hết, chia cho một ít thì gì quá đáng ?”
[Bình luận: Trời đất ơi, bà cái gì ? Người giàu thì chia cho bà ?]
[Bình luận: Cạn lời với cái lý lẽ .]
Nghê Hồng bò đến ôm lấy chân Tô Cô, lóc: “Thời gian đầu vẫn luôn giữ liên lạc với Lý lớn và Lý nhỏ, nhưng khi Đào Đào c.h.ế.t, tài nào liên lạc với họ nữa. Khi tìm đến nhà kho thì chỉ thấy một vũng m.á.u lênh láng sàn.”
“ sợ lắm, thực sự sợ! Đại sư, cô cho , Tiểu Cảnh còn sống ?”
Tô Cô còn kịp trả lời, Lỗ Lệ và Chu Minh Phượng đang theo dõi livestream sự thật tức tốc lái xe đến Hoa Điền. Lỗ Lệ xuống xe giáng cho Nghê Hồng một cái tát trời giáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-39.html.]
“Đồ tiện nhân! Tại mày như ? Chúng tao đối xử với mày đủ ?”
“Phải đó, năm đó con trai cô bệnh, mấy vạn tệ tiền chữa trị chẳng là do đưa !” Chu Minh Phượng cũng bàng hoàng kém.
[Bình luận: Nói công bằng thì thấy nhà họ Lỗ đối xử với giúp việc , bà nên đủ mới .]
[Bình luận: Tặc lưỡi, đúng là lấy oán báo ân mà. Cho ít thì ơn, cho nhiều sinh thù hận đây.]
[Bình luận: là tâm lý ghét giàu điển hình!]
Nghê Hồng bỗng nhiên phá lên , một nụ tuyệt vọng đến méo mó: “ , nghèo, các luôn bố thí cho , thương hại . ai hại nông nỗi ? Là cô đó, Chu Minh Phượng!”
Chu Minh Phượng dám tin Nghê Hồng: “Cô linh tinh cái gì ? Cô điên ?”
Tô Cô lên tiếng: “Nghê Hồng sai. xem vận mệnh của hai . Chu Minh Phượng, vốn dĩ cô thể địa vị cao sang như , và Nghê Hồng cũng đáng sa cơ lỡ vận đến thế.”
“Chu Minh Phượng, chính mày đ.á.n.h cắp cuộc đời của tao!” Nghê Hồng điên cuồng lao tới bóp chặt cổ Chu Minh Phượng, dùng sức đến mức các đốt ngón tay trắng bệch.
“Năm đó thi đại học xong, mày tráo đổi kết quả thi của tao!”
Chu Minh Phượng c.h.ế.t sững tại chỗ, đôi môi run rẩy nhưng thể thốt lời nào để phản bác.
Lỗ Lệ vốn là coi trọng thể diện nhất, mặt hàng triệu khán giả trong phòng livestream mà vợ bôi nhọ như , ông lập tức nhịn nữa, gạt tay Nghê Hồng định xông đ.á.n.h bà .
Cảnh sát lập tức giữ chặt cánh tay Lỗ Lệ, kéo ông sang một bên.
Chu Minh Phượng ôm cổ ho một hồi, ngập ngừng hỏi: “Làm ... cô ?”
Nghê Hồng trong nước mắt: “Ban đầu . vẫn luôn nghĩ rằng năm đó xui xẻo, rõ ràng thành tích cấp ba luôn đầu, mà lúc thi đại học kém từng thấy. Nhà cũng tiền cho thi , thế là cứ mà bôn ba ngoài xã hội.”