[Là một trung niên, xem xong buổi livestream thật sự suy ngẫm . Thường ngày cũng suốt ngày giục con kết hôn, liệu tạo áp lực lớn như núi cho con ?]
[Mọi nhất định cẩn thận với những kẻ nhân danh họ hàng mà luôn miệng “vì cho bạn”. Không nào cũng thật lòng mong bạn sống .]
[Trời đất ơi, bố xem xong livestream quyết định giục cưới nữa! Chị chủ phòng hôm nay tuyệt vời quá! Chị muôn năm!]
[Cô bạn gái cũ thật đáng thương, chỉ tăng ca thôi mà bạn trai mắc chứng hoang tưởng sát hại. Haizz, dân văn phòng đúng là dễ dàng gì.]
[Bà mai mối trừng phạt như vẫn còn quá nhẹ. Xem cái kiểu của bà thì ngày thường chắc chắn hại bao nhiêu cô gái trẻ, kiếm bao nhiêu tiền thất đức !]
[Không , tra trung tâm mai mối của bà mạng , ở 73 đường Thanh Phổ, tên là Trung tâm mai mối Hoan Duyên. Mọi mau vote 1 cho bả !]
[ , chỉ cần chúng cùng đ.á.n.h giá tệ, khách hàng cứ lên mạng tra là sẽ né ngay kẻ lừa đảo chuyên nghiệp . Lâu dần trung tâm mai mối của bà tự khắc sẽ đóng cửa thôi.]
Cùng lúc đó, tại một bệnh viện tâm thần ở Kinh thành, Phùng Mục dần tỉnh . Hắn phát hiện tay chân đều dây trói chuyên dụng buộc chặt, thể nhúc nhích. Hắn điên cuồng gào thét trong giận dữ, nhưng một ai đến tháo trói cho .
Bỗng nhiên, một chiếc vòng tay mã não đỏ xuất hiện, lơ lửng ngay đầu . Chiếc vòng khẽ đung đưa, những hạt mã não bỗng hiện hai gương mặt , đó chính là khuôn mặt của đôi nam nữ sát hại.
Phùng Mục tưởng rằng là cô bạn gái cũ đến tìm báo thù. Hắn chớp mắt nữa, chiếc vòng biến mất dấu vết. Chắc chắn là do ma quỷ , chỉ ma quỷ mới chuyện !
Phùng Mục chìm trong tuyệt vọng tột cùng, nhận lẽ sẽ bao giờ thoát khỏi cơn ác mộng . Oan hồn của cô bạn gái cũ sẽ mãi mãi bám theo đòi mạng .
“Cạch.”
Cửa phòng bệnh mở , một cô y tá đẩy xe t.h.u.ố.c bước . Phùng Mục vội vàng cầu cứu: “ thấy cô , cô đến đòi mạng ! Cứu với, cứu !”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nữ y tá tin lời Phùng Mục, chỉ lạnh lùng nhét một viên t.h.u.ố.c miệng : “Đến giờ uống t.h.u.ố.c .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-298.html.]
Chiếc vòng mã não đỏ về cổ tay Tô Cô. Cô ngắt kết nối livestream với An Như Ý.
Tầm mắt Tô Cô trở quán bar Suối Vàng. Mấy trẻ tuổi vẫn bên quầy bar, nhưng nhờ ảnh hưởng từ buổi livestream phản đối giục cưới , khí trong quán trở nên sống động hơn một chút, bắt đầu rôm rả.
“Cô gái may mắn thật đấy, vấn đề của cô giải quyết nhanh gọn ghê.”
“Nếu mà chọn, thật sự tò mò chị chủ phòng sẽ giải quyết vấn đề của thế nào. Bố lúc nào cũng chê kiếm ít tiền, chẳng lẽ chị thể khiến giàu lên một đêm ?”
Người câu là một trai cao lớn, vạm vỡ đang uống Coca ở quầy bar. Tô Cô chỉ tay về phía : “Vị khách thứ hai, chính là đấy.”
“Em á?” Chàng trai chỉ mặt bật dậy, mừng rỡ hoang mang. Câu của vốn chỉ là đùa cho vui, ngờ Tô Cô chọn thật.
Tô Cô kết nối livestream với trai. Hướng mặt về phía màn hình, bắt đầu tự giới thiệu: “Chào chị chủ phòng, em tên là Phó Gia Thành. Vấn đề của nhà em, thật em cũng . Em một em họ, nghiệp cao đẳng thôi nhưng thành đạt hơn em nhiều. Em nghiệp thạc sĩ mà chỉ tìm một công việc bình thường, bố em lúc nào cũng chê em chí tiến thủ, cứ cằn nhằn mãi, nên em lười về nhà.”
Nghe xong, Tô Cô lật xem sổ mệnh. Đột nhiên, cô thấy điều gì đó khiến mắt sáng lên.
Phó Gia Thành hỏi dồn: “Chị chủ phòng, chị cũng em về nhà ăn bữa cơm tất niên ?”
Tô Cô đáp: “Không sai, và khi về nhà, qua cây cầu Tân Giang.”
Phó Gia Thành chút khó hiểu: “ như thì đường vòng xa lắm ạ?”
Tô Cô giải thích nhiều, Phó Gia Thành cũng tiện hỏi thêm. Cậu khỏi quán, khởi động xe. Chiếc xe cũ kỹ vẫn là đồ của em họ đổi xe mới nên cho mượn tạm. Nghĩ đến đây, Phó Gia Thành bực bội đ.ấ.m mạnh vô lăng. Từ nhỏ đến lớn, luôn là học sinh giỏi nhất lớp, là niềm tự hào của bố , mặt đều vượt xa em họ. Ai mà ngờ , lớn lên , em họ trở thành thành đạt, còn thì chìm nghỉm giữa biển , đến cả chiếc xe đang cũng là đồ cũ của em họ thải .
Cậu đặt điện thoại lên giá đỡ xe, để camera hướng về phía , đó lái xe về phía cầu Tân Giang theo lời Tô Cô.