May mắn là La Bàn thông minh, cáng đáng việc nhà nặng nhọc, cô thi đỗ trường cấp ba trọng điểm, một mạch tiến thẳng một trường đại học danh tiếng.
Ngày nhận giấy báo trúng tuyển đại học, gia đình cô chẳng vui vẻ gì. Bố đều cô nghiệp cấp ba xong thì nghỉ học, mau chóng ngoài để phụ giúp kinh tế.
La Bàn cố gắng hết sức để thuyết phục bố , cô rằng bằng đại học thì lương sẽ cao hơn. Cứ như , cô xin vay vốn sinh viên, dựa việc gia sư để tự học hết bốn năm đại học.
Gần đến ngày nghiệp, La Bàn nhận một suất tuyển thẳng lên cao học. Cô vui mừng khôn xiết, vội về quê báo tin cho bố , nhưng phản ứng của họ khiến lòng cô nguội lạnh.
“Còn học? Học cái con khỉ! Lại thêm ba năm nữa thu nhập! Đẻ con để nó báo hiếu tuổi già , đến bao giờ chúng tao mới thấy mày mang tiền về đây?” Bố cô tức đến mức vững.
“Ông nó ơi, ông đừng tức giận kẻo hại sức khỏe. Chuyện là con bé sai, để nó. Con , con cũng lớn , cũng nên nghĩ cho bố một chút chứ.” Mẹ cô cũng bên cạnh hùa .
“Mày xem con nhà kìa, thằng Tôn nghiệp cấp hai xong là nghỉ, ở quán bar một tháng kiếm hai ba chục triệu. Rồi mày xem con gái lão Lý, học đại học kiếm thằng chồng giàu, cưới một cái là ngay bốn trăm triệu tiền thách cưới. Còn mày, mày cái gì?” Bố cô chì chiết.
Mẹ cô cúi đầu bên cạnh dám gì, chỉ hy vọng con gái thể nhượng bộ, chủ động từ bỏ suất cao học để tìm việc. La Bàn vẫn giữ tính cách bướng bỉnh, c.h.ế.t cũng đổi ý.
“Được , con hiểu , hai xem con như heo mà bán đấy ? Định bán con bao nhiêu tiền một cân? Hôm nay con thẳng cho hai , dù thế nào nữa, con nhất định sẽ học cao học!”
“Bọn tao đều là cho mày! Mày mày xem, bạn trai, công việc, chẳng nên trò trống gì, mày đúng là đồ đại nghịch bất đạo!” Bố cô gầm lên, chấm dứt cuộc đối thoại.
La Bàn lặng lẽ trở về phòng thu dọn hành lý. Bố thật sự quá vô lý. Cô quyết tâm sáng mai sẽ rời khỏi nơi để trở về trường, tận dụng kỳ nghỉ hè sắp tới để thêm vài bài luận văn.
Bữa tối hôm đó, một bà lão bó chân bắt đầu hết nhà đến nhà khác. Khi ngang qua nhà La Bàn, bà còn ăn chực một bữa. La Bàn thích bà lão nên tự bưng cơm về phòng ăn, cũng họ với những gì.
Bà lão đó là “bà mối ma” nổi tiếng trong làng, chuyên sống bằng nghề se duyên cho c.h.ế.t. Nhà nào mất là bà mò đến đầu tiên, chỉ cần bà lộ diện là y như rằng mua xác c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-xinh-dep-tuyet-tran-livestream-trung-tri-ke-ac/chuong-22.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“ là hủ tục vớ vẩn.” La Bàn lẩm bẩm, bà lão rời khỏi nhà sang nhà kế bên.
Cô nhất định chăm chỉ nghiên cứu học thuật, nỗ lực thoát khỏi cái chốn quê mùa .
Ăn tối xong, La Bàn rửa bát giường dùng điện thoại học từ vựng, đến tận khuya mới ngủ.
Trong lúc La Bàn say ngủ, bố cô bắt đầu tranh cãi trong bếp.
“Ông nó , hổ dữ còn ăn thịt con, ông xem ông giống tiếng ? Nó là cục thịt từ rơi xuống đấy, đồng ý!” Mẹ cô hiếm khi nổi giận.
“ bà mối ma , đang cần gấp một thi thể, mà là sinh đúng ngày đó. Con gái sinh đúng ngày , đây là cơ hội mà!” Bố cô hạ thấp giọng .
“Mới ba mươi triệu, nhiều nhặn gì . Vì ba mươi triệu mà ông nỡ tay với con gái ruột của ?” Mẹ cô bắt đầu nức nở.
“Ba mươi triệu đương nhiên là , sẽ bảo bà mối ma , con gái thì thêm tiền, năm mươi triệu! Thấp hơn năm mươi triệu đồng ý!”
“Năm mươi triệu cũng hời, bây giờ gả con gái trong làng ít nhất cũng một trăm triệu. Như thà để con bé lấy chồng còn đường sống.”
Bố cô hừ lạnh một tiếng: “Gả chồng thì đấy, nhưng bà xem cái tính của nó chịu ? Nó là đứa cứng đầu cứng cổ, một lòng một chỉ học. Cứ học mãi đến ba mươi tuổi thì còn đáng giá gì nữa?”
“Hay là cứ để nó học , học xong kiếm khối tiền thì ? Lên thành phố lớn việc, một tháng kiếm mấy chục triệu, cũng mà.” Người lên tiếng.
“Hừ, bây giờ nó dám cãi lời , cứng cáp còn trông mong nó báo đáp chắc? Bà , học xong thạc sĩ học lên tiến sĩ, thậm chí còn nước ngoài. Con gái nhà cứ thế leo lên máy bay biệt, nuôi nó mười tám năm trời, một xu cũng chẳng thu !”