Mạnh Bà Đều Là Tỷ Muội Thân Thiết Của Ta: Ta Sao Lại Sợ Quỷ Chứ ? - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:41:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Miểu đảo mắt lia lịa, “Chủ nhân nhà ngươi bình thường liên lạc với ngươi bằng cách nào?”

Nàng lịch kiếp thể trực tiếp lên Thiên giới, cũng thể trực tiếp liên hệ với sư phụ và các sư , tên tiểu hắc tử chắc chắn thể liên hệ với Ngũ sư .

Tiêu Hắc Xà ngẩng đầu kiêu hãnh, “Xà xà chỉ cần…” Không đúng, cái hình như dù lựa lời cũng thể .

“Đại tiên gì xà xà hiểu.” Hắc xà cụp đầu xuống, “Người là chủ nhân của xà xà ?”

“Không ăn mềm ăn cứng ?” Tô Thanh Miểu chống nạnh, lớn tiếng gọi: “Tiểu Củ Cải…”

“Đại tiên đừng… đừng… còn ?”

Tô Thanh Miểu xổm xuống, “Ta Ngũ sư phái ngươi xuống đây, chút phép che mắt của ngươi đối với tác dụng .”

“Mau cho cách, việc nhờ Ngũ sư giúp đỡ.”

Hắc xà ‘vụt’ một tiếng duỗi thẳng cổ.

“Đại tiên… Tiểu ma tiên đều ?”

Tô Thanh Miểu gì, chỉ liếc hắc xà một cái như thể một kẻ ngu ngốc.

“Xà xà thể giúp Đại tiên triệu hồi chủ nhân xuống.” Nói hắc xà lập tức lẩm nhẩm niệm quyết.

Chẳng mấy chốc, một nam tử vận vũ y màu đen tuyền xuất hiện mặt hắc xà.

“Đằng Đằng, gọi đến việc gì?” Nam tử mặt hắc xà.

Hắc xà ánh mắt né tránh, định , Tô Thanh Miểu từ góc khuất nhảy , “Ngũ sư , haha! Quả nhiên là .”

Trạch Tịch Thượng Thần đáy mắt lóe lên vẻ hoảng loạn, “Tiểu sư ?”

“Ta sớm tên tiểu hắc tử là thần thú Đằng Xà của ,” Tô Thanh Miểu nét mặt tràn đầy vẻ kiêu hãnh.

“Ngũ sư , chuyện thỉnh giáo .”

Trạch Tịch Thượng Thần khẽ thở dài một , hóa sớm phát hiện, nhẹ nhàng : “Tiểu sư chuyện gì?”

“Ta gặp một phàm nhân, bệnh tai ương, tự dưng biến thành sống mà như chết, hẳn là một sợi hồn phách thuộc về ở trong thể .”

hiện giờ linh lực của thấp kém, cách nào dò xét rốt cuộc là hồn phách của ai. Làm hóa giải, nên nhờ Ngũ sư giúp .”

Trạch Tịch Thượng Thần xoa xoa đầu Tô Thanh Miểu, cưng chiều : “Sư ngốc.” Lịch kiếp tự biến thành ngốc nghếch thế .

“Tại gặp ngốc?” Tô Thanh Miểu chút bất mãn, phồng má trừng mắt Trạch Tịch Thượng Thần.

“Được , sư sai , trong thể phàm nhân đó quả thực một sợi hồn phách, hồn phách là…”

“Là của ai sư mau mau .” Tô Thanh Miểu vội vàng hỏi.

“Là của Đế Quân.”

“Cái gì?!”

Tô Thanh Miểu kinh hô một tiếng, tròng mắt suýt rớt ngoài.

“Ngũ sư , hồn phách là của ai? Đế Quân?”

Trạch Tịch Thượng Thần gật đầu.

“Chính là vị Đế Quân mà đang nghĩ tới ? Là đó ?”

“Tiểu sư , Tam giới ngoài Hạo Dương Đế Quân còn ai dám xưng là Đế Quân?” Trạch Tịch Thượng Thần xoa đầu nhỏ của Tô Thanh Miểu.

Hạo Dương Đế Quân từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa tồn tại, đồng sinh với trời đất.

Là vị thần tôn quý nhất Tam giới.

Mấy trăm vạn năm nay, mặt lạnh như băng sơn, độc cư tầng thứ chín của Cửu Trọng Thiên.

Thế nhưng, tên con khỉ nghịch ngợm mắt lời khuyên, luôn lén lút xông lên trộm quả Bồ Đề của mà ăn.

Luôn đ.á.n.h m.ô.n.g xách đến mặt sư phụ.

Mỗi mắt đều nũng nịu dám nữa dám nữa, vẫn tiếp tục.

Lông mày xinh của Tô Thanh Miểu nhíu giãn , nhíu giãn ,

“Không đúng,” nghi hoặc : “Ta chỉ hiểu, một sợi hồn phách của lão già đó một phàm nhân?”

“Còn nữa, suýt nữa quên mất, phu quân ở phàm trần của trông giống lão già đó, sẽ là hậu thế tử tôn của đó chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-deu-la-ty-muoi-than-thiet-cua-ta-ta-sao-lai-so-quy-chu/chuong-109.html.]

“Hạo Dương Đế Quân vẫn luôn ở Cửu Trọng Thiên, phàm nhân tích lũy công đức mới xếp tiên ban, hậu thế tử tôn.”

“Cũng , đây là chuyện gì?” Tô Thanh Miểu chút hiểu, “Ta cũng thấy tiên căn gì Tiêu Cảnh Trì cả?

Cứ bình thường như bao phàm nhân khác thôi.”

Trạch Tịch khóe miệng cong lên , “Cũng thể trách tiểu sư ngốc, dù đối phương cũng lớn hơn nhiều như .”

“Sư ý gì? Đừng úp mở nữa, mau .” Tô Thanh Miểu hối thúc .

“Phu quân ở phàm trần của chính là Hạo Dương Đế Quân bản tôn.”

“Cái gì?!”

Tô Thanh Miểu kinh hô một tiếng.

“Người Cửu Trọng Thiên chán ngán, xuống phàm trần lịch kiếp một .

khi hạ phàm phong ấn linh căn của , khi đầu thai một sợi hồn phách hiểu vì tách , bốn năm trôi dạt thể của phàm nhân .”

Trạch Tịch Thượng Thần còn trêu chọc Tô Thanh Miểu nữa, kể rõ ngọn nguồn.

“Trời đất của ơi, ngủ cùng với lão già đó!” Tô Thanh Miểu thể tin nổi.

Cứ ngỡ ngủ với một thiếu niên tuấn tú, ngờ là một lão già khụ đến thể khụ hơn.

“Tiểu sư thấy kỳ lạ , vì Đế Quân cố tình đầu thai để trở thành phu thê với ?”

Tô Thanh Miểu hừ lạnh một tiếng, “Chắc chắn là trâu ngựa cho ! Uổng công chiều chuộng , bảo vệ !”

Trạch Tịch Thượng Thần: …

vẫn , thế nào mới thể rút hồn phách của khỏi thể phàm nhân .”

“Phu quân của từ nhỏ một viên ngọc bội, chỉ cần đặt viên ngọc bội đó n.g.ự.c phàm nhân , hồn phách sẽ hút ngọc bội,

để phu quân mang theo.”

Tô Thanh Miểu như điều suy nghĩ, ngọc bội, chắc chắn là viên ngọc bội mà lão Thẩm lừa lúc .

“Sư…” Tô Thanh Miểu ngẩng đầu còn hỏi, chỉ thấy Trạch Tịch xách tiểu hắc xà chạy mất.

“Tiểu sư , sư cảm ứng Thiên giới việc, nên đây, sẽ đến thăm .”

Tô Thanh Miểu trợn trắng mắt.

Thiên giới, Tử Tiêu Điện.

“Sư phụ.”

“Ừm.” Thiên Y Đại Đế đang tưới những cây thảo d.ư.ợ.c mà vất vả vun trồng.

“May mà sư phụ triệu tập sớm, bằng nếu tiểu sư hỏi ai đưa ngọc bội cho vị vương phi phàm nhân .”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Sư phụ sẽ lộ tẩy .” Trạch Tịch Thượng Thần lòng còn sợ hãi .

Thiên Y Đại Đế cầm bình tưới hoa vẩy nước lên Trạch Tịch, “Không tại ngươi để thần thú Đằng Xà ngốc nghếch của ngươi hạ giới đền tội cho những rắc rối mà con khỉ nghịch ngợm gây .”

“Còn Đại sư của các ngươi, mà trực tiếp chạy xuống hạ giới, còn đến trộm Ngọc Thanh Trà của nữa.”

Nếu lúc trộm công thức rượu của tam đồ thì gặp , lén lút theo, e rằng Ngọc Thanh Trà chỉ còn chút cặn .

“Bằng nghĩ đến những chuyện .”

Trạch Tịch né bình tưới nước, biện giải, “Sư phụ vì chỉ chúng con, sư phụ vẫn thường xuyên lén lút hạ giới .”

“Hồ đồ! Hồ đồ!” Thiên Y Đại Đế giậm chân, phồng má, “Vi sư vẫn luôn bế quan, từng xuống khi nào?”

“Sư phụ đừng che giấu nữa, chuồn từ phía chúng con đều thấy cả.” Trạch Tịch chút nể tình vạch trần Thiên Y Đại Đế.

Thiên Y Đại Đế trừng mắt ngũ đồ của , “Cần ngươi quản ! Hừ!”

sư phụ lừa năm ngàn lượng bạc từ vị vương phi phàm nhân bộ quyên tặng cho phàm nhân để xây từ đường thờ phụng , điểm các đồ cũng khâm phục.”

Thiên Y Đại Đế ném bình tưới nước trong tay, chắp tay lưng, giận dỗi bỏ .

“Lạ thật, mấy đứa nhóc con cũng .”

Trạch Tịch Thượng Thần: Bởi vì khi xuống phàm gạt , phía cái đuôi nhỏ là lão Thất, tên lắm mồm theo.

 

Loading...