Mạnh Bà Đều Là Tỷ Muội Thân Thiết Của Ta: Ta Sao Lại Sợ Quỷ Chứ ? - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:41:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Phi Nhi dẫn theo tiểu thị tỳ Hương Cúc từ phòng riêng của tửu lầu xuống.

"Tiểu thư, tiểu thư, mau đến đây, chỗ khe hở lớn hơn một chút."

Hương Cúc cố sức chen lấn, tạo một khe hẹp, đầu về phía Nguyễn Phi Nhi đang chau mày, nhẹ nhàng lấy khăn che mũi mà gọi lớn.

Nguyễn Phi Nhi chần chừ một lúc nhúc nhích, nàng chen chúc mà toát mồ hôi hôi hám.

Ngay lập tức, nàng móc từ thắt lưng một cái túi gấm, rải bạc vụn bên trong xuống đất.

"Cha! Bạc của ai rơi kìa!"

Những phía đều cúi đầu xuống, "Của , của ."

"Ngươi bậy bạ gì đó, rõ ràng đây là của !"

Trong chốc lát, những phía đều cúi xuống nhặt bạc.

Nguyễn Phi Nhi khinh thường liếc mắt một cái nhẹ nhàng nhấc chân bước về phía trống lớn phía .

"Tiểu thư, vẫn là thông minh nhất."

Hương Cúc bắt đầu nịnh hót.

Vẻ mặt Nguyễn Phi Nhi càng thêm đắc ý, "Hừ! Sau hãy học hỏi thêm."

"Vâng, tiểu thư."

Tô Thanh Miểu cây quan sát cảnh tượng xảy phố, "Ồ, hôm nay thứ chịu mang đầu óc ngoài ?"

Thậm chí còn nghĩ thủ đoạn thô thiển nhưng thể phủ nhận là hiệu quả bất kể lúc nào.

Sớm một kẻ vung tiền như thế, nàng leo cây , mà sẽ ở cửa tửu lầu để cướp... ôi , nhặt bạc mới đúng.

Nguyễn Phi Nhi thấy xe ngựa sắp đến gần, "Ai ui~" một tiếng ngã lăn giữa đường, vặn chặn đường của xe ngựa.

"Kẻ nào mắt, tiểu thư nhà ngã đó!"

Hương Cúc lớn tiếng nhưng chần chừ tiến lên đỡ.

Nguyễn Phi Nhi nhẹ nhàng ôm lấy mắt cá chân, đôi mắt ngấn lệ về phía xe ngựa,

"Thật sự xin , cẩn thận trẹo chân , sẽ rời ngay."

Nguyễn Phi Nhi năng nhỏ nhẹ, nhưng vẫn nguyên tại chỗ nhúc nhích.

Một lúc , phu xe thúc giục: "Vậy thì ngươi mau dậy chứ!"

Chẳng lẽ nữ tử Bắc Chu cũng giống như nữ tử Nam Đường, thấy xe ngựa của chủ tử bọn họ là cố ý giở trò .

Hắn thậm chí còn thể thuộc lòng những lời mà các cô gái khi ngã nữa .

Nguyễn Phi Nhi ngờ đối phương nể mặt chút nào, lập tức đỏ bừng mặt vì hổ.

Hương Cúc xông chỉ đàn ông lái xe ngựa, "Ngươi là loại ?"

"Tiểu thư nhà cẩn thận ngã xuống, cố ý, các ngươi đỡ thì thôi ,

còn thúc giục nàng nhanh lên!"

Nói xong mới Nguyễn Phi Nhi, giả vờ lo lắng : "Tiểu thư chứ tiểu thư?"

Chậm rãi vươn tay đỡ.

Nguyễn Phi Nhi đôi mắt ngấn lệ, Hương Cúc đỡ dậy đó nghẹn ngào về phía xe ngựa : "Tiểu nữ tử cố ý."

"Thật tình là khi qua ai thò chân vấp , còn mong... còn mong công tử thứ ."

"Ta , chủ tử nhà còn lên tiếng, rèm che khuất, ngươi là công tử?"

Người phu xe chẳng hề nể mặt Nguyễn Phi Nhi.

Tay Nguyễn Phi Nhi giấu trong ống tay áo siết chặt thành quyền, nghiến răng ken két,

kìm nén giọng : "Ta... ... cũng chỉ là đoán mà thôi."

"Hừ~"

Người phu xe khinh miệt: Ngươi xem giống kẻ đại ngốc lắm ?

"Rõ ràng là ngươi vì chen lên phía mà cố ý ném bạc vụn xuống đất, ở đây còn giả vờ gì,

chẳng bám víu lấy vị công tử trong xe ngựa ? Hừ, nếu thể trúng ngươi,

thì thà trúng cô nương hôm nhét cứt ch.ó miệng ngươi còn hơn."

Một nữ tử đối diện dồn dập công kích Nguyễn Phi Nhi bằng những lời lẽ gay gắt.

"Nương tử, nương tử, xem náo nhiệt là , đừng gây sự với , chúng chọc nổi nàng !"

Người đàn ông kéo phụ nữ đang mắng mỏ ngừng lùi phía .

Sắc mặt Nguyễn Phi Nhi đỏ bừng như gan heo, tức giận đầu , đó chính là đôi vợ chồng bán hoành thánh giúp Tô Thanh Miểu hôm nọ.

"Ngươi... các ngươi đừng hòng bậy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/manh-ba-deu-la-ty-muoi-than-thiet-cua-ta-ta-sao-lai-so-quy-chu/chuong-106.html.]

Hương Cúc kiềm chế giọng của , nó trở nên run rẩy.

Ngày đó nàng cũng theo tiểu thư nhà , cảnh tượng thật là thê thảm... nỡ .

"Hừ, bậy trong lòng các ngươi tự rõ," bà chủ quán hoành thánh hất tay chồng ,

"Lúc đó chỉ một thấy, cứ tùy tiện hỏi ai cũng sẽ bậy ."

Lập tức những xung quanh chỉ trỏ Nguyễn Phi Nhi.

"Đây là đích nữ của Hầu gia Nguyễn ?"

"Là nàng đó, mấy ngày Phu nhân Nguyễn áp giải đến Đại Lý Tự , các di nương trong phủ đều là do nàng ... thịt!"

"Á? Không thể nào? Chủ mẫu Hầu phủ nổi tiếng hiền lương thục đức mà!"

"Có gì là thể? Chẳng là giả vờ thôi , vị mắt chẳng cũng giỏi giả vờ đó ư?"

"Ngươi sai, đồng tình."

"......"

Trong đám đông, một câu một lời, Nguyễn Phi Nhi lúc chỉ tìm một cái lỗ mà chui xuống.

Hương Cúc tức giận chỉ mấy đang chuyện trong đám đông,

"Các ngươi đừng hòng bậy, cẩn thận chủ tử nhà tố cáo các ngươi tội bừa bãi lan truyền lời đồn nhảm!"

"Sao? Làm mà còn cho ?"

" , so với chuyện chủ tử nhà các ngươi g.i.ế.c thì lời chúng là gì?"

Mọi tụ tập với cũng trở nên bạo dạn hơn nhiều, căn bản sợ lời đe dọa của Hương Cúc.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Đồng Nhi, mau nhanh lên, đừng mãi ham chơi nữa."

Ngay lúc , từ trong xe ngựa vang lên một giọng nam ấm áp như ngọc.

Tiểu hài tử lái xe mím môi, "Chủ tử, bọn họ chắn ở phía , con căn bản thể qua."

"Hay là? Cứ thế mà đạp qua?"

"Ha ha ha ha, ý , ý ."

Phía bỗng nhiên truyền đến tiếng mà hào sảng.

Mọi ngẩng đầu lên, Tô Thanh Miểu chẳng từ lúc nào leo lên mái nhà.

Vừa c.ắ.n hạt dưa nghiêng.

"Ngươi từ tới? Muốn đến đây gây chuyện với chủ tử nhà ?"

"Biết điều thì mau cút !"

Người đàn ông lái xe khinh miệt lớn tiếng với Tô Thanh Miểu.

"Á!" Lời dứt, một cái bóng lao thẳng .

"Ngươi... ngươi dám dùng giày đ.á.n.h !"

"Rõ ràng là mặt ngươi chạm giày của cô nãi nãi đây,"

Tô Thanh Miểu hùng hồn đáp, "Hơn nữa, cô nãi nãi đây cút, là ngươi dạy một chút?"

Nguyễn Phi Nhi thấy tâm tư khẽ chuyển, lập tức nhỏ giọng : "Ngươi... ngươi ngày thường ức h.i.ế.p thì thôi ,"

"Sao thể ức h.i.ế.p quý khách từ xa đến như ?"

Nàng đẩy mũi nhọn về phía Tô Thanh Miểu, như nàng mới thể rút lui.

Tô Thanh Miểu chẳng hề nao núng, tháo chiếc giày còn ném thẳng xuống Nguyễn Phi Nhi.

"Lại quên mất ngươi ."

Tóc Nguyễn Phi Nhi giày đ.á.n.h tung , "Ngươi!"

"Ngươi cái gì mà ngươi!"

"Ta ư?"

"Ta cái gì mà !"

"Cô nãi nãi đây vốn chỉ xem trò vui, ngươi cứ nhất quyết sáp , đ.á.n.h ngươi một trận chẳng hợp lý !"

Nguyễn Phi Nhi tự thể cãi Tô Thanh Miểu, liền đầu nhỏ giọng về phía xe ngựa: "Công tử đừng trách."

"Người nàng đầu óc minh mẫn, chút bệnh điên."

"Ta thấy nàng còn bình thường hơn ngươi nhiều." Người đàn ông lái xe khinh miệt .

Ở bên cạnh chủ tử lâu như , những cô gái khác cãi mắng mỏ cũng chỉ mà thôi.

Còn vị mái nhà dám trực tiếp đ.á.n.h , chiêu tệ, ít nhất là qua cửa ải !

Còn về cái thứ mắt ... một chữ thôi: Ngu xuẩn!

 

Loading...