Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:38:21
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vụ án của Triệu gia xét , bởi thánh chỉ của Hoàng thượng, nên tiến triển vô cùng nhanh chóng. Năm vốn dĩ việc chẳng liên can đến Triệu gia, chỉ bởi Triệu Bạch Đào cùng Tiêu Quân Hạo hôn ước nên mới liên lụy.

Chẳng bao lâu, Triệu gia liền tuyên bố vô tội.

Một đạo thánh chỉ truyền đến tận Ninh Cổ Tháp xa xôi, kế đó xe ngựa do Tống Chiêu An và Triệu Bạch Đào chuẩn cũng tới nơi.

Triệu gia chúng nhân vẫn như trong mộng, chẳng ngờ một ngày trở kinh thành. Bọn họ vốn nghĩ đời sẽ già c.h.ế.t nơi vùng đất bần hàn, băng lãnh . Trong lòng chỉ mãi vương vấn đứa nữ nhi duy nhất.

Triệu Bạch Đào sai Thúy Nương đến đón Triệu gia.

Triệu nương Thúy Nương là do Bạch Đào sắp đặt, nước mắt tức thì chẳng cầm nổi, run run môi, hỏi nỗi khổ tâm chôn giấu bao năm:

– Đào nhi… con vẫn bình an chứ?

Bao nhiêu năm qua, ngày đêm Triệu nương đều tự hỏi: nữ nhi vốn quen hầu hạ, chẳng chịu nổi cảnh chẳng còn nô bộc? Tống Chiêu An đối xử với nó chăng? Lúc thì ân hận, sợ rằng cả đời chẳng thể gặp bảo bối của ; lúc thì may mắn, bởi con gái theo cha nương đến nơi chịu khổ.

Thúy Nương liền đem lời Triệu Bạch Đào nhắn mà thuật rõ:

– Triệu nương tử hiện tại sống . Nàng cùng Tống đại ca phu thê hòa thuận, sinh hai nữ nhi. Hiện còn mở tiệm, chi nhánh quanh huyện Tuyền Dương hơn mười nhà. Lúc nô tỳ rời , nương tử còn bàn tính sẽ mở tiệm tại kinh thành.

Triệu nương , cảm giác như thực. Nữ nhi của bà nay thể buôn bán kiếm tiền, sinh hạ hai tiểu hài tử, cũng là nương .

– Còn nữa, Tống đại ca dẹp giặc Oa lập đại công, nhân đó mới cầu Hoàng thượng minh oan cho Triệu gia.

Triệu Chính Hải xong, kích động hiếm , liên tiếp mấy tiếng “, , ”. Ông năm xưa lầm .

Bị lưu đày ngoài Triệu phụ mẫu, còn trưởng Triệu Cao Kiệt cùng thê tử, lúc bế theo hài tử tròn hai tuổi. Cùng còn nha Hạnh Nhi – kẻ Triệu Bạch Đào chịu khổ ở nơi biên địa. May Hạnh Nhi, Triệu gia mới vượt qua những năm tháng gian nan. Bọn họ cũng coi Hạnh Nhi như nữ nhi mà thương yêu.

Triệu gia chẳng gì để thu xếp, lập tức khởi hành. Chốn vốn chẳng gì đáng mang theo, cơm chẳng đủ bữa, áo vá chằng chịt.

Triệu Bạch Đào chuẩn chu đáo, đưa ba cỗ xe ngựa, mang đầy đủ lương thực, y phục, chăn đệm mới tinh, hết thảy thứ cần dùng đều nghĩ tới.

Triệu nương một xe đầy ắp vật dụng, nữa nghẹn ngào:

– Nữ nhi của , quả thật trưởng thành .

 

Phía bên , Triệu Bạch Đào cũng nhàn rỗi, ở kinh thành mua cửa tiệm, đưa món bún chua cay và thịt kho gia truyền khai trương. Lần nàng ẩn ở hậu trường, để Xuân Hiểu từ huyện Tuyền Dương tới nàng mặt.

Sức tiêu thụ ở kinh thành với huyện nhỏ. Ngày khai trương, tiệm lập tức náo động thành. Chưa kịp công bố chiêu mộ hợp tác, thương nhân lanh lợi tìm tới cửa. Rất nhanh, chi nhánh thứ hai mang bảng hiệu Triệu ký xuất hiện quanh kinh thành.

Tình cảm giữa Triệu Bạch Đào và Tống Chiêu An tiến triển mau chóng. Bạch Đào nhiều phen thầm than: thì nâng niu che chở là mỹ diệu đến . Đời nàng tự cho là gả cho tình yêu, nay chỉ phì nhổ một tiếng – cái gì mà tình yêu, chẳng qua là che mờ đôi mắt mà thôi.

Hai phu thê như keo sơn, trong phòng càng thêm hòa hợp. Bạch Đào chẳng còn là tiểu cô nương ngây ngốc, khi mở lòng đáp , Tống Chiêu An liền vui mừng đến mức cả đêm chẳng ngừng nghỉ. Nàng chỉ cảm thấy thắt lưng kham nổi, còn thì sáng nào cũng thần thái phơi phới.

Có lẽ bởi ngày ngày nàng dùng linh tuyền trong gian, nên sức lực của càng thịnh, võ nghệ tinh tiến vượt bậc. Thời gian chờ triều đình an bài, rỗi rãi chẳng việc gì, tinh lực vô chỗ phát tiết, Bạch Đào liền trở thành chỗ ký thác.

Nguyên lai tâm giao hòa khoái lạc đến thế. Tống Chiêu An rạng sáng mong trời mau tối. Một vốn trầm , giờ tựa thiếu niên nông nổi.

 

Hơn một tháng , Triệu gia rốt cuộc hồi kinh.

Bạch Đào tất cả đều là vì nguyên chủ, bởi chiếm thể nàng . Nàng nghĩ: nếu Triệu gia dễ chung sống, sẽ coi như quyến mà đối đãi, nếu khó hòa hợp thì giữ cách. Không ngờ Triệu nương ôm chặt nàng, lóc gọi “Đào nhi”, khiến nàng cũng xúc động, miệng bật thốt một tiếng “nương”.

Triệu nương nước mắt giàn giụa, dò xét con gái:

– Đào nhi, con khổ .

– Nữ nhi vẫn , cha nương cùng ca ca tẩu tử mới là chịu khổ nhiều.

Triệu nương thế, lòng càng nhói đau. Con gái ngày xưa vốn mềm yếu, nay rèn thành nữ tử đảm đang. Nếu chịu khổ, bà tin ? cũng , chỉ nữ nhi như mới thể vững.

Bạch Đào chẳng giải thích nhiều, chỉ mẫu tiếp nhận sự đổi . Nàng dám con gái năm xưa chẳng còn, mà nay là linh hồn hậu thế chiếm lấy thể.

 

Triệu gia hồi kinh, lập tức nhập cung tạ ơn.

Hoàng thượng chuẩn cho khôi phục quan tước, song Triệu Chính Hải từ chối:

– Tạ Hoàng thượng bán ân. Vi thần tuổi tác cao, nhiều năm rời quan trường, xin cáo lão hồi hương, vui thú cùng con cháu.

Hoàng thượng thấy ông chí thành thoái lui, cũng ưng thuận. Sau đó phong trưởng tử Triệu Cao Kiệt huyện lệnh Tuyền Dương.

Còn Tống Chiêu An, tuy dùng công lao để cầu cho Triệu gia bình oan, Hoàng thượng vẫn ban cho chức Trấn Nam tướng quân, trấn thủ Tuyền Dương, phòng ngừa giặc Oa tái phạm.

Chuyến nhập kinh , coi như đại sự thành.

 

Trong thời gian qua, Bạch Đào thấy Hạnh Nhi là khéo léo, tận tâm. Năm năm nàng chủ tử ở Ninh Cổ Tháp, chăm sóc cha nương Triệu gia, chịu khổ ít. Cuối cùng Bạch Đào sai Xuân Hiểu dẫn Hạnh Nhi quen việc ở Triệu ký kinh thành, định giao việc nơi đây cho nàng quản lý.

An bài xong, Bạch Đào chuẩn đưa song trở về Tuyền Dương.

Sáng sớm hôm đó, Tiêu Quân Hạo đến tiễn.

Hắn cung kính hướng Triệu Chính Hải tạ tội, xin gặp mặt Bạch Đào.

Bạch Đào dắt tay Tống Chiêu An, đem theo hai nữ nhi mà gặp.

Tiêu Quân Hạo thấy bóng ngày đêm mong nhớ, nay kéo theo cả một nhà, lòng chua xót, rằng từ đây cơ hội mất.

Triệu Bạch Đào , cũng trịnh trọng mở lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-97.html.]

– Ở Tuyền Dương, chẳng cố ý giấu giếm điện hạ. Giữa chúng , sớm dứt khoát từ năm năm . Lần cha nương giải oan, đa tạ điện hạ từng lên tiếng tương trợ.

Tiêu Quân Hạo cay đắng, song cuối cùng vẫn nở nụ :

– Đây là việc nên . Chuyện năm xưa vốn do liên lụy. Nay chỉ cầu chúc nàng hạnh phúc.

Dứt lời, xoay bỏ , chẳng ngoảnh đầu .

Tống Chiêu An bóng lưng , ôm lấy Bạch Đào, giọng đầy giấm dấm:

– Chỉ cho nàng thêm một cuối. Từ nay về , nửa đời còn , nàng chỉ .

Triệu Bạch Đào bật , nghiêng đầu phu quân:

– Được, nửa đời , chỉ một .

[Toàn văn ]

 

Phiên ngoại – Nỗ lực sinh một

Triệu Bạch Đào cùng Tống Chiêu An đưa cả nhà Triệu gia trở về huyện Tuyền Dương.

Triệu Cao Kiệt nay là huyện lệnh Tuyền Dương, chỗ ở đều sẵn, song dọc đường vẫn thấy rõ Triệu phụ, Triệu nương đối với Bạch Đào thương yêu muôn phần.

Bạch Đào liền :

– Cha, nương, chỗ ở của đại ca một chốc một lát cũng cần sửa sang, chẳng bằng tiên cha nương ở tạm trong nhà con, trong nhà hết thảy đều đầy đủ.

Triệu phụ, Triệu nương dĩ nhiên vui lòng ở cùng nữ nhi, song cũng hiểu con cái cần gian riêng, liền từ chối:

– Không cần, chỉ cần ở gần, thỉnh thoảng trông thấy con, mãn nguyện .

Bạch Đào nghĩ , bèn dứt khoát mua luôn căn nhà sát vách. Như thế để cha nương ở gần, vẫn giữ gian riêng cho phu thê hai .

Lúc dẫn cha nương xem nhà, hai ông bà cảm động đến rơi lệ. Từ nhỏ nâng niu nữ nhi như châu như ngọc, nay thấy con trưởng thành, chu bề, còn nghĩ đến tâm ý của cha nương, chẳng khỏi thở dài cảm thán: nữ nhi thật sự lớn .

Triệu phụ lo lắng hỏi:

– Việc tiêu tốn ít bạc, con bàn qua với hiền tế ?

Bạch Đào nắm tay Triệu nương, :

– Nương còn ? Trong nhà chuyện đều do con chủ. Bạc cũng chẳng bao nhiêu, cho dù nhiều hơn nữa, tiêu cho cha nương, con cũng chẳng thấy tiếc.

Triệu nương liền trách yêu:

– Phu thê thương lượng, thể như . Ta hiền tế là , con trân trọng.

Nếu ở Ninh Cổ Tháp , Triệu nương còn sợ Tống Chiêu An đối xử với nữ nhi, thì từ lúc rời kinh về đây, bà trông thấy tận mắt. Tống Chiêu An chăm sóc Bạch Đào chu việc, chuyện gì cũng để nàng chủ, ngay cả cha nương ruột thịt cũng chẳng bằng. Thấy , hai ông bà còn an lòng nữa?

Triệu nương , :

– Vậy thì chúng sẽ dọn đến đây. lúc còn thể trông nom hai hài tử, ban ngày cứ giao cho , buổi tối con đem chúng về.

Hạt Dẻ Nhỏ

Triệu phụ, Triệu nương quý yêu Song nữ nhi – Tống Ngữ Ninh cùng Tống Ngữ Niệm – chẳng khác nào lúc xưa nâng niu Bạch Đào, chỉ hận thể đem hết thảy điều đời mà trao cho hai hài tử.

Bạch Đào liền đáp:

– Vậy thì phiền cha nương.

Triệu phụ nay từ quan, chẳng cần như ở Ninh Cổ Tháp mà lao nhọc, thời gian rảnh rỗi bỗng thấy trống vắng, nay cháu nhỏ để chăm nom, quả thực cầu còn chẳng .

Cứ , Triệu phụ, Triệu nương dọn ở sát vách.

Song nữ nhi thêm chỗ về về. Bạch Đào dứt khoát xây thêm một tiểu môn thông qua hai nhà, qua tiện lợi, mỗi bên vẫn giữ gian riêng.

Sau đó, Tống Chiêu An còn cố ý sắp xếp phòng riêng cho hai hài tử bên chỗ cha nương, thỉnh thoảng để các bé ngủ trưa, hoặc đôi khi qua đêm ở đó.

Như thế, còn ai tranh giành nương tử với , ban đêm cũng chẳng sợ quấy rầy, Tống Chiêu An càng thêm phấn khởi trong phòng.

Lúc , Bạch Đào giày vò đến chẳng nên lời, đầu óc mơ màng. Chờ nàng kịp hồn, liền đưa tay cấu cánh tay rắn chắc như thép của , nào thể cấu nổi.

– Chàng cứ tha hồ mà hành hạ .

Tống Chiêu An nắm lấy bàn tay nàng, khẽ đặt một nụ hôn:

– Hôm qua Niệm nhi còn nhõng nhẽo bên , đòi thêm một . Nếu chịu nỗ lực, từ ? Ta đáp ứng với tiểu nha đầu, một năm sẽ cho nó một tiểu . Nàng chẳng thể để thất tín với hài tử .

Bạch Đào hổ, khẽ đẩy :

– Chàng nhất định là ? Nhỡ là nữ nhi thì ?

Tống Chiêu An ôm chặt lấy nàng:

– Nữ nhi cũng thương như . Dù là nữ nhi lang nhi, chẳng cũng đều cần nỗ lực ?

Nói , yên phận. Trong tẩm thất, cảnh xuân mênh mang, hài thanh thầm thì, phu thê một đêm tình ý triền miên…

(Hết)

Loading...