Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:38:18
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bất luận trong lòng Tiêu Quân Hạo mang bao nhiêu tâm tư, chuyến đến ngoài việc tìm Triệu Bạch Đào, việc trọng yếu nhất vẫn là bình định bọn Oa khấu.
Đám Oa khấu vốn mưu tính chu , nay đương kim Lục hoàng tử đang ở Tuyền Dương huyện, càng thêm rục rịch. Nếu bắt vị hoàng tử , ắt thành đại công. Chúng chỉ điều chỉnh kế hoạch, liền quyết định hành động sớm.
Trong khi Tiêu Quân Hạo còn chìm đắm trong việc Triệu Bạch Đào thật là Triệu Bạch Đào , thì Oa khấu trong đêm phát động tấn công.
May Tống Chiêu An sớm phòng , phái bí mật dò xét bọn chúng. Bên dị động, bên lập tức nhận tin báo.
Tống Chiêu An cùng Triệu Bạch Đào còn kịp bàn tính chuyện ứng phó Tiêu Quân Hạo thế nào, thì tin cấp báo tới.
Hắn chỉ kịp dặn:
– Oa khấu đ.á.n.h tới, nghĩ chắc Lục hoàng tử chẳng còn quản nàng. Nàng cứ yên tâm giữ cửa, tiệm tạm thời cho nghỉ.
Nghe tới bọn giặc Nhật, huyết khí trong cốt tủy Triệu Bạch Đào bùng trào. Nàng hiểu rõ sự tàn nhẫn của chúng. Tuy Tống Chiêu An thủ bất phàm, song đao kiếm vô tình, là phụ của hai hài tử, nàng khỏi lo lắng.
– Chàng nhất định bảo trọng. Chuyện trong nhà cứ yên tâm, sẽ lo chu .
Tống Chiêu An đưa tay vuốt gương mặt nàng, ánh mắt lộ chút nỡ:
– Đợi trở về.
Nói dứt, xoay bước ngoảnh .
Triệu Bạch Đào chẳng kịp đa đoan, vội báo cho đóng cửa tiệm, tạm ngừng vài ngày, lập tức truyền tin cho các thương hộ đại lý.
Tống mẫu cả ngày vốn bất an, thấy Tống Chiêu An đêm hôm còn ngoài, liền chạy tới tìm Triệu Bạch Đào.
– Bạch Đào, xảy chuyện gì ?
Triệu Bạch Đào thoáng nghĩ đến Tống gia thôn, nhớ tới Tống phụ, trong lòng càng thêm lo lắng.
– Nương, thể Oa khấu sắp kéo tới.
Tống mẫu che miệng, suýt kêu thành tiếng:
– Cái lũ giặc trời đánh! Mấy năm yên , nay tới. Vậy chúng ? Cha ngươi còn ở Tống gia thôn, là chúng cũng về đó . Còn Chiêu An… Chiêu An liệu gặp nguy hiểm?
Triệu Bạch Đào cũng nghĩ, nếu tình hình thật sự hỗn loạn, Tống gia thôn quả là nơi nương – núi non trùng điệp, chỉ cần ẩn rừng sâu, Oa khấu cũng khó tìm . tạm thời đến mức , bởi Tống Chiêu An cùng quan binh sớm chuẩn .
– Nương, tạm thời chúng ở đây, để con phái đưa tin cho cha, nhắc họ chuẩn sẵn.
Tống mẫu vẫn thấp thỏm, ngập ngừng :
– Hay là cũng về đó thì hơn.
Triệu Bạch Đào gật đầu, hứa sáng mai sẽ cho tiễn bà về, chuẩn sẵn nhiều lương thực thịt muối.
Từ lúc Tống Chiêu An nhắc đến Oa khấu, nàng lo xa, trong gian sớm tích trữ đầy đủ lương thảo, thịt cá. Nay chỉ cần bố trí thêm canh giữ trong phủ, phân mười hai canh giờ túc trực.
Đêm , Tống Chiêu An gõ cửa phủ Lưu đại nhân, đem bộ tình hình bẩm báo.
Lưu đại nhân áo còn kịp chỉnh, cùng vội tới chỗ ở của Lục hoàng tử.
Nghe tin Oa khấu khởi binh, trong đầu Lục hoàng tử bao nhiêu suy nghĩ về Triệu Bạch Đào lập tức quét sạch. Việc quan hệ trọng đại, quyết định thể một nữa lấy tín nhiệm của phụ hoàng , nên gắng sức cho thỏa đáng.
Tống Chiêu An trải bản đồ, phân tích rõ ràng đường tiến công khả dĩ của Oa khấu. Lục hoàng tử xong, quả là một tướng tài, liền đem quân sĩ từ kinh thành tới nhập với của Tống Chiêu An.
– Huyện úy Tống, ngươi phó tướng, cùng Tái tướng quân hiệp đồng tác chiến.
Phân binh xong, Tống Chiêu An lập tức suất lĩnh quân sĩ xuất thành. Lục hoàng tử cùng Lưu đại nhân thành lầu trấn giữ.
Tiếng trống trận dồn dập, huyện Tuyền Dương nhân tâm hoảng loạn.
Trong phủ, Triệu Bạch Đào thao thức, dứt khoát khoác áo dậy.
Tống mẫu cũng chẳng yên, hai tay chắp , hướng lên trời ngớt khấn vái.
lúc , Lục Bảo bay vụt , đập cánh đáp xuống vai Triệu Bạch Đào.
Thời gian qua, nó thích nghi với thế giới , ban ngày thường bay lượn ngoài trời, còn kết giao với ít loài thú. Lần nó chính là về báo tin.
– Lục Bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-94.html.]
Triệu Bạch Đào hồn, khẽ vuốt bộ lông mượt nơi cánh nó:
– Ngươi suốt ngày , dạo ngoài loạn lắm, cứ ở nhà cho yên.
Lục Bảo kêu líu lo:
– Chủ nhân, Oa khấu mai phục, mai phục đó!
Triệu Bạch Đào cả kinh, vội bật dậy. Liếc sang Tống mẫu còn đang chắp tay cầu nguyện, nàng lập tức đưa Lục Bảo trong phòng.
– Mai phục ở ? Sao ngươi ?
Lục Bảo ríu rít kể :
Hạt Dẻ Nhỏ
– Ở núi Đông Hưng. Con hổ nơi đó là bằng hữu của , nó thấy động tĩnh bọn Oa khấu.
– Hổ… là bằng hữu của ngươi?
Lục Bảo gật đầu lia lịa. , nó vốn chẳng loài chim tầm thường, một hai con hổ kết bạn cũng chẳng lạ.
Nghe hết tin tức, Triệu Bạch Đào tuy rõ Tống Chiêu An sắp binh bố trận , nhưng chắc chắn đây là thông tin hữu ích. Nàng vội ghi , định cho mang .
Lục Bảo vỗ cánh:
– Chủ nhân, việc giao cho . Ta sẽ nhờ bằng hữu quạ của bay , nhanh sẽ tới tay nam nhân của .
Triệu Bạch Đào suýt trượt chân, đen mặt. Bỏ qua chuyện bằng hữu quạ, chỉ riêng hai chữ “nam nhân” từ miệng nó chói tai . Một con chim thuần khiết năng thế ?
chim bằng hữu đưa giúp thì càng .
Lục Bảo chẳng mấy chốc mang thư bay , chẳng lâu trở về:
– Chủ nhân yên tâm, tin tức sẽ sớm tới. Ta cũng dặn bằng hữu chiếu cố thêm cho nam nhân của .
Triệu Bạch Đào thở dài:
– Đó là phu quân , đừng suốt ngày “nam nhân, nam nhân” khó lọt tai.
Lục Bảo nghiêng đầu:
– bằng hữu của đều gọi thế cả. Tống Chiêu An chẳng chính là nam nhân của ?
Ừ thì cũng đúng, nhưng nàng thật chẳng buồn tranh biện với một con chim.
Lục Bảo bỗng hớn hở:
– Chủ nhân, cũng nam nhân .
Triệu Bạch Đào suýt sặc nước bọt:
– Ngươi… năm nhân ?
Nàng vốn rõ Lục Bảo là trống mái, nay mới thì nó là một tiểu nương tử. Trong lòng nàng bỗng dấy lên cảm giác như rau sạch trong vườn heo rừng húc mất.
– Ngươi còn nhỏ, tình lang ?
Lục Bảo nghiêng đầu, ngây ngô hỏi:
– Vì ? Hắn bắt sâu cho ăn, còn tặng quà cho nữa.
Nói , nó lấy từ cánh một chuỗi bảo thạch lấp lánh, thật sự .
Không dừng ở đó, nó còn moi một đống đồ linh tinh đặt lòng Triệu Bạch Đào.
Triệu Bạch Đào mắt tròn xoe, lượt nhặt lên xem, là bảo vật hiếm thấy.
– Những thứ , tặng hết.
Lục Bảo hào sảng .
Triệu Bạch Đào ngẩn . Nàng… chẳng phát hiện một con đường phát tài ?
Của chim, tay nàng nhận, miệng nàng ăn, chẳng còn đường từ chối.
– Vậy ngày mai ngươi dẫn nam nhân của ngươi về cho xem. Phải đồng ý mới .