Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:38:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần Tống Chiêu An đem sự nghiêm trọng của việc qua với nàng, vốn dĩ hai đều cho rằng đến sẽ là một vị hoàng tử quen Triệu Bạch Đào, chẳng ngờ là Lục hoàng tử đích giá lâm.

Sắc mặt Triệu Bạch Đào vẫn bình thản, nàng nghĩ: bất kể là hoàng tử nào, là Lục hoàng tử, từ nay về khi xuất hành nàng chỉ cần cẩn thận hơn một chút, còn thì chẳng đổi.

Tống Chiêu An dõi theo từng biểu cảm gương mặt nàng, bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Giờ phút , chính cũng chẳng rõ bản thấy phản ứng gì, nhưng khi thấy nàng an tĩnh bình hòa, liền thở phào nhẹ nhõm.

Thời gian gần đây, những đổi nơi Triệu Bạch Đào, đều thấy rõ. Có lẽ, nàng thật sự buông xuống quá khứ.

Tống Chiêu An kỵ ngựa sát bên cỗ xe, còn Triệu Bạch Đào thì một trong xe, nàng khẽ vén rèm, một cái. Trong lòng nàng mơ hồ hiểu nỗi bất an của : chặng đường xa xôi, chẳng quản mệt nhọc, chỉ để đến báo tin Lục hoàng tử sắp tới. Ngoài nỗi lo nàng Lục hoàng tử phát hiện, hẳn còn sợ rằng trong tim nàng quên vị hoàng tử .

Nghe thấy động tĩnh, Tống Chiêu An đầu , liền bắt gặp đôi mắt sáng ngời của nàng đang thẳng về phía .

Hắn nở nụ :

– Có việc gì ?

Nàng nhẹ giọng :

– Chàng đường xa mệt nhọc, lên đây nghỉ một lát, uống chén nước cho đỡ khát?

Ngồi phía , Thúy Nương và xa phu cũng thấy lời . Trong lòng Thúy Nương càng thêm ngạc nhiên. Từ ngày nàng theo hầu bên Triệu Bạch Đào, nàng nhận phu thê hai giữa lúc đối đãi phần khách khí, xa cách, khác hẳn phu thê bình thường. Trước , nàng cũng từng ít lời đồn về Triệu Bạch Đào, còn lo đảm đương nổi chức trách . thực sự ở cạnh mới , Triệu Bạch Đào xử sự quả quyết, hiểu lý lẽ, rộng lượng dễ gần, như lời đồn. Trong lòng Thúy Nương, sự kính phục đối với nàng ngày càng sâu đậm.

Nàng tất nhiên cũng mong Tống đại ca thể cùng Triệu nương tử thuận thuận lợi lợi mà hết quãng đời.

Vì thế, Thúy Nương vội vàng tiếp lời:

– Tống đại ca, mau lên xe nghỉ ngơi , ngựa để cầm cương là .

Trong lòng Tống Chiêu An khẽ vui mừng. Những ngày qua, Triệu Bạch Đào sáng tối về, bận việc giặc Oa, phu thê hai ngoại trừ buổi tối chuyện đôi câu, còn hiếm khi gặp gỡ. Lúc , ngay khi tin tức Lục hoàng tử sắp đến chấn động khắp nơi, nàng chủ động mời cùng trong xe, chẳng vui mừng.

Hắn lập tức xuống ngựa, đem roi trao cho Thúy Nương, sải bước xe.

Triệu Bạch Đào nghiêng sang một bên nhường chỗ, vốn xe ngựa rộng rãi, nay thêm một nam nhân cao lớn xuống, liền trở nên chật chội hẳn.

Tống Chiêu An đối diện, chân dài tùy ý duỗi , ngờ khẽ chạm chân nàng. Hai đều theo phản xạ mà rụt , bầu khí thoáng chốc trở nên ngượng ngập.

Triệu Bạch Đào ho nhẹ một tiếng, rót chén đưa tới:

– Uống chén .

Hắn nhận lấy, một uống cạn, nàng rót thêm cho đầy.

Nàng :

– Đường xa như , đích chạy một chuyến, khổ sở chi. Tối nay cũng sẽ về thôi.

Tống Chiêu An đáp.

Hắn , tin tức buổi tối cũng chẳng muộn, nhưng khi cái tên Lục hoàng tử, trong lòng rối loạn, nghẹn ứ, cần tìm nơi phát tiết, mà duy nhất nghĩ đến chính là nàng.

Hắn từng tận mắt thấy ánh mắt nàng khi đối diện Lục hoàng tử năm xưa – ánh mắt tràn đầy dịu dàng, nụ e ấp duyên thắm. Dẫu xảy bao chuyện, vẫn sợ, sợ rằng nàng đầu, một nữa rơi vòng tay của kẻ .

Thấy lặng im, Triệu Bạch Đào ngước , chỉ thấy ánh mắt u tối chăm chăm dõi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-89.html.]

Hạt Dẻ Nhỏ

Nàng đưa tay sờ lên má:

– Trên mặt ?

Nỗi khắc khoải trong lòng Tống Chiêu An rốt cuộc bùng nổ, đưa tay kéo nàng qua, ôm chặt lòng, khiến nàng đập mạnh lồng n.g.ự.c cứng rắn của mà đau nhói.

Nàng nhíu mày, kịp phản ứng, vùi đầu cổ nàng, khàn giọng :

– Đừng với .

Nàng vùng vẫy:

– Chàng buông một chút, thở nổi.

càng giãy, càng ôm chặt, như sợ nàng biến mất khỏi vòng tay.

– Đừng rời khỏi . Ta nàng thương , nhưng sẽ cố gắng. Chúng còn con.

, chúng còn con, còn Ninh nhi, Niệm nhi…

Trong tai nàng, giọng liên tục thì thầm, nhắc tới con, như một kẻ ngừng cầu xin.

Triệu Bạch Đào chẳng ngờ, chỉ vì Lục hoàng tử đến mà khiến một Tống Chiêu An xưa nay điềm tĩnh, giờ phút hoảng loạn thất thố như thế.

Nàng dứt khoát :

– Yên tâm, hết.

Nghe , mới dần buông lỏng đôi tay, song vẫn chịu rời .

Nàng , cần rõ ràng:

– Ta tuyệt đối với Lục hoàng tử. Ở đây, con, cơ nghiệp gây dựng. Hắn đối với chỉ là xa lạ.

Tống Chiêu An thở dài, trong lời nàng chẳng , nhưng chỉ cần nàng ở , thế đủ.

Triệu Bạch Đào tiếp lời:

– Việc mắt là che giấu phận . Chàng còn ở trong nha môn việc, khó tránh khỏi khi gặp mặt.

Hắn gật đầu:

– Hắn nhận , bởi năm xưa từng hộ tống nàng gặp .

Nàng chau mày. Một kẻ thấp hèn như thị vệ, Lục hoàng tử cho dù nhớ, hẳn cũng bận tâm. Việc cấp thiết là nàng tránh né, tuyệt đối xuất hiện mặt .

Trong lòng nàng âm thầm tính toán: từ nay nên bớt ngoài, nếu việc thì cải trang mới xuất hiện.

nào , lúc Lục hoàng tử đang ngày đêm thúc ngựa, chỉ mong chóng tới Tuyền Dương.

 

 

Loading...