Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:38:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Bạch Đào đích trông coi cửa hàng, sự chuẩn đều sẵn sàng. Đám tiểu nhị trong tiệm cũng trải qua huấn luyện, ứng đối khách nhân càng thêm thành thạo.

Đặc biệt là Xuân Hiểu, nàng Bạch Đào giao quản lý cả cửa tiệm. Ban đầu còn chút tay chân luống cuống, dần dần cũng quen việc, xử lý đấy.

Thật việc buôn bán cũng quá rối ren: đồ nguội chuẩn sẵn, bún chua cay chỉ cần khách gọi thì nhúng bún, chan nước, thoáng chốc thể dọn lên.

Hôm , cả nhà họ Tống đều tới. Lưu Quế Lan cũng gác sạp nghỉ, phòng bếp giúp đỡ. Nhìn một bát bún chua cay nóng hổi đưa ngoài, nàng còn thể giữ bình tĩnh; nhưng khi thấy từng chậu từng chậu đồ nguội mua sạch nhanh chóng, trong lòng nàng kích động thôi.

Toàn là ngân lượng trắng lóa đó! Nàng vốn tưởng bún chua cay lắm , nào ngờ Bạch Đào còn tuyệt chiêu cùng. Trong mắt Lưu Quế Lan, đồ nguội mới là sinh ý hái bạc.

Lần đầu tiên nếm thử, nàng đây là mỹ vị hiếm . Thịt, đầu vịt, chân vịt… cũng từng ăn, nhưng chỉ mùi nhạt. Nay qua tay Bạch Đào, cay thơm, càng ăn càng ghiền. Nhất là cổ vịt, căn bản đợi bưng cơm, chỉ coi như đồ nhắm cũng thể ăn ngán.

Tuy giá thành rẻ, song tranh mua chẳng ít. Lưu Quế Lan lúc đầu còn lo giá quá cao, e rằng khách chê. Ai ngờ trong huyện Tuyền Dương kẻ bạc cũng nhiều, đồ nguội bán chẳng khác nào cần tiền.

Chỉ nửa buổi sáng, bộ đồ nguội mà Bạch Đào chuẩn bán sạch.

Nàng cửa tiệm, hướng về hàng dài khách nhân, chắp tay :

“Chư vị hương phụ lão, thật là . Sáng nay đồ nguội bán hết. Nếu còn ăn, xin mời đến buổi chiều. Hiện tại trong tiệm vẫn còn bún chua cay, thể nếm thử một phần nhỏ đồ nguội.”

Nghe , đám đông ồn ào khỏi bất mãn.

“Chẳng qua cũng chỉ là đồ ăn, tranh mua mới ? Ta tin ngon đến !”

Có kẻ chen lên, hăng hái tiếp lời:

“Ta buổi sáng mua một phần, mang về nhà đặt xuống ăn sạch, căn bản chẳng đủ. Nghĩ bụng mua thêm, ngờ bán hết. thật, đồ nguội của Tống Ký quả nhiên ngon. Ngay cả xương cũng gặm sạch!”

Lời thốt , lập tức khiến đám tò mò xôn xao.

“Vậy thì chiều nay nhất định mua cho bằng .”

“Ta cũng nếm thử một .”

Những vốn định , nay thấy cảnh cửa náo nhiệt, cũng đều hiếu kỳ hỏi thăm:

“Đồ nguội là gì? Quả thật ngon đến ? Vậy lát nữa cũng thử một phần.”

Lại :

“Giờ ăn bún chua cay còn nếm miễn phí một chút đồ nguội. Chi bằng ăn thử .”

Thế là nhiều chen , gọi một bát bún chua cay. Phần đồ nguội nếm thử nhỏ, cố ý khiến khách ăn , càng thêm ngóng chờ buổi chiều mua.

Trong lúc đó, ở lâu đối diện tụ họp ít , đều là những kẻ từng cùng Bạch Đào bàn chuyện hợp tác. Mỗi mặt đều đặt một đĩa đồ nguội của Tống Ký, nét mặt ai nấy đều phức tạp vô cùng.

Đặc biệt là Tào chưởng quỹ, trong lòng rối bời, ngũ vị tạp trần.

Vừa cho miệng, liền hiểu, món tất nhiên sẽ đại phát. cơ hội của chẳng còn.

Khi việc cùng Điền Tam mua phương tử bại lộ, ngay ngày hôm nhận cảnh cáo từ một kẻ tên là Tống Chiêu An.

Hạt Dẻ Nhỏ

Tào chưởng quỹ hiểu, đường xoay mất. Không ngờ một nữ tử mà từng khinh thường mỹ thực rung động lòng đến .

Đang lúc nặng nề, chẳng ai mở lời :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-85.html.]

“Các vị, hôm nay thật khéo, tại hạ còn việc, xin cáo từ .”

Tiếp đó, từng từng cũng lấy cớ rời . Chẳng mấy chốc, trong lâu chỉ còn một Tào chưởng quỹ.

Tiểu đồng bên cạnh thấy chủ nhân thất thần, run run hỏi nhỏ:

“Chưởng quỹ, tiếp theo… chúng thế nào?”

Chát!

Một tiếng giòn giã, Tào chưởng quỹ vung tay tự tát thẳng mặt :

“Cho ngươi cái miệng chó, chỉ lời xằng bậy!”

Lại thêm một cái nữa, đập mạnh đầu :

“Lại để ngươi cả ngày nghĩ quấy liều!”

Hai cái tát khiến tiểu đồng sợ đến lùi vài bước, chỉ hận thể lập tức biến mất.

Tào chưởng quỹ ngẩn một hồi, cuối cùng vẫn dậy, sải bước về phía cửa tiệm Tống Ký. Hắn cam tâm để chuyện kết thúc như thế.

Mà ở cửa tiệm, mấy chia tay ở lâu chạm mặt . Ai nấy lộ vẻ lúng túng, vờ như gì, chắp tay chào hỏi.

Một phong bái dâng tới tay Triệu Bạch Đào.

Nàng lượt xem qua, đó sai dẫn tất cả hậu viện.

Theo bố trí của nàng, hậu viện một chiếc bàn lớn, bên trong còn một gian nhỏ. Lúc , Tống mẫu đang trông nom song nữ Tống Ngữ Ninh và Tống Ngữ Niệm ở trong đó, bên cạnh còn Đào Hoa.

Đào Hoa quả nhiên quen chăm sóc tiểu , dỗ dành hai tiểu oa nhi khanh khách.

Ban đầu Tống mẫu chút yên lòng, cũng xót tiền. Trong mắt nàng, chỉ nhà đại hộ mới cần nha chuyên hầu hạ, còn nông phụ như nàng, cần gì phí ngân lượng. Đào Hoa, nàng quả thật nhàn hạ nhiều, còn thể tiền viện xem một chuyến. Nhìn thấy sinh ý náo nhiệt, nàng c.ắ.n răng nuốt lời xuống.

Nghĩ , Bạch Đào nào thiếu mấy đồng , cần gì nàng mệt sống mệt c.h.ế.t. Nghĩ thế, trong lòng nàng cũng thảnh thơi.

Vì Bạch Đào tiếp khách, nên dặn Đào Hoa đưa Tống mẫu đẩy xe đưa song nữ dạo. Cái xe nhỏ chính là Bạch Đào vẽ kiểu, nhờ Tống phụ .

Có thể đẩy, thể gấp gọn, ngoài vô cùng thuận tiện. Thành phẩm , ngay cả Bạch Đào cũng khen ngợi tay nghề Tống phụ tinh xảo. Nàng chỉ vẽ đại khái dáng dấp xe nôi đời , chi tiết cũng chẳng rõ ràng, mà ông càng tinh tế hơn. Quả thật trí tuệ dân gian vô biên.

Nghe Tống mẫu , hiện nay tìm Tống phụ loại xe xếp thành hàng dài, ông bận rộn ngớt.

Triệu Bạch Đào mỉm dẫn nhóm khách “văn phòng”. Trên cửa treo bảng đề ba chữ “Văn Phòng”, khiến ai nấy đều gật gù thán phục, danh xưng quả nhiên hợp ý, mà bài trí cũng thoải mái.

Bạch Đào thấy trong phòng đầy , kẻ từng gặp, cũng nhiều gương mặt lạ.

Nàng khẽ , ôn tồn :

“Đa tạ chư vị coi trọng Tống Ký, coi trọng Triệu Bạch Đào . Hôm nay đến vượt ngoài dự liệu, thêm nhiều vị khách mới. Song để bảo đảm lợi ích cho tất cả, lượng hợp tác với Tống Ký cũng sẽ hạn chế. Vì , đây quả thật chút khó xử.”

Lời dứt, những kẻ đó do dự chịu hợp tác, trong lòng liền nổi lên dự cảm chẳng lành.

 

 

 

Loading...