Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 71

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:27:37
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Chiêu An thuở đầu còn rõ, đến khi Triệu Bạch Đào lặp nữa, trong lòng bất giác thở dài. Nữ tử mắt quả nhiên đổi khác, nay cũng mấy lời êm tai dỗ dành . Nghĩ thuở , từng vì nàng bao chuyện, cũng chẳng đổi một câu cảm tạ.

Giờ một tiếng “đa tạ”, một câu “an tâm” từ miệng nàng, liền thấy đủ.

Ngựa thành, Tống Chiêu An bèn xuống dắt cương. Triệu Bạch Đào cũng toan xuống theo, song đưa tay ngăn :

“Nàng cứ , dẫn nàng tới một nơi.”

Triệu Bạch Đào nghi hoặc, ngẩng gương mặt , thấy khoé môi cong cong, thần sắc vui mừng, cũng mặc sắp đặt.

Tống Chiêu An dẫn ngựa xuyên qua chợ, đến một toà trạch viện.

“Đến , xuống .”

Nói , vòng tay bế nàng xuống ngựa.

“Dẫn tới đây gì?” – Triệu Bạch Đào ngạc nhiên. Trước mắt là một đại viện sâu ba dãy, tường vây cao ngất, cửa lớn khoá chặt.

Tống Chiêu An buộc ngựa bên cột, từ trong áo lấy chìa khoá. Dưới cái kinh ngạc của Triệu Bạch Đào, “cạch” một tiếng, cửa mở.

thuê?”

Triệu Bạch Đào còn định cảm khái tay thật nhanh, mới hôm qua nàng nhắc tới chuyện mua viện, hôm nay thu xếp xong xuôi.

Hạt Dẻ Nhỏ

Tống Chiêu An khẽ nhường tay:

“Nương tử, mời về nhà.”

Nàng chút khách khí, sải bước tiến . Quả là một toà viện rộng rãi: qua cửa thuỳ hoa, mắt là đại sân, tả hữu hai dãy thiên phòng, phía chính diện là chính phòng, ba gian thông suốt. Cả viện đủ lớn, ngay cả khi đón Tống mẫu cùng nhạc phụ tới ở cũng thừa chỗ.

Điều đáng quý là vị trí chẳng xa cửa hiệu, chỉ chừng một khắc là tới. Triệu Bạch Đào đảo một vòng, khoé miệng lộ ý , hiển nhiên hài lòng.

“Trạch viện bao nhiêu bạc một năm?”

Tống Chiêu An mỉm , rút khế đất từ trong n.g.ự.c đưa :

“Về , là của nàng.”

Triệu Bạch Đào giật . Một toà viện lớn thế , thể rẻ, dễ dàng nắm trong tay như thế?

“ mua ư?”

Hắn khẽ lắc đầu:

“Nói thì dài, chỉ là vì giúp Huyện lệnh đại nhân một việc, coi như thù lao thôi.”

Nàng chớp mắt. Được , xem vị trượng phu cũng vài phần bản lĩnh. Nghĩ đến nhắc tới quan huyện, nhớ tới tiểu cữu tử, từ khi Tống Chiêu An trở về, vẫn thấy bóng dáng.

Sợ nàng lo lắng, bèn trấn an:

“Nàng cứ yên tâm mà ở.”

Triệu Bạch Đào thấy tính thoả đáng, cũng giả bộ khách khí. Giờ nàng còn đủ vốn mua nhà, hết ở tạm, tính.

“Chờ dọn xong, nên thêm vài .”

Tống Chiêu An vốn quen thấy nàng ngày tớ hầu hạ, từ lúc thành một lòng cho nàng sống cảnh đó. Dẫu nay vẫn còn kém xa, song cũng coi như ngày càng khá hơn.

“Được, hôm nay tới Nha hành, chọn thêm vài .”

Viện xem xong, Tống Chiêu An liền đưa chìa khoá cho Triệu Bạch Đào, đoạn hai tách mỗi kẻ một việc.

Trước khi , nhớ :

“Người giữ cổng vốn mấy tên, lát nữa sẽ đưa sang cho nàng xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-71.html.]

Triệu Bạch Đào thầm gật đầu. Thân thủ Tống Chiêu An nàng từng thấy qua, do chọn tất nhiên tệ. Giữ cổng quan trọng là cứng cỏi, để kẻ lạ tuỳ tiện , khiến trong viện bất an. Hơn nữa, trong hiệu cũng cần vài như . Có lo liệu, tất nàng yên tâm.

Hôm , Triệu Bạch Đào chính là đến Nha hành chọn .

Bọn Nha tử sớm chuẩn , hôm qua nàng cũng dặn rõ yêu cầu.

Vừa đến nơi, Nha tử liền tươi nghênh đón:

“Triệu phu nhân mau , chuẩn cả , mặc nàng chọn lựa.”

Nàng theo , trong viện pha sẵn .

“Triệu phu nhân, xin mời dùng chén . Ta sẽ lượt gọi từng tốp . Phu nhân xem tiểu tư , nha ?”

Triệu Bạch Đào nâng chén, nhấp một ngụm, thong thả đáp:

“Trước xem nha .”

 

 

Chẳng bao lâu, theo hàng nối đuôi tiến là một dãy tiểu nha . Tuổi tác đều chỉ độ mười mấy, nhỏ thì mười một, mười hai, lớn thì cũng mới mười lăm, mười sáu. Đều là nữ nhi nhà nghèo, cơm áo chẳng đủ, cha nương bất đắc dĩ đành đem bán. Nếu ở trong thế tục, tuổi vốn là bảo bối trong lòng cha nương, há nào lưu lạc đến đây.

Các tiểu nha hiển nhiên dạy qua lễ nghi, đến viện liền cúi đầu hành lễ, cung cung kính kính.

Triệu Bạch Đào ngay ngắn, mặt mang ý hòa nhã, tay nâng chén , chỉ lặng lẽ tỉ mỉ đ.á.n.h giá từng một. Chúng nha lượt báo tên, còn nha hành ở bên cũng phụ họa, đem gia cảnh từng giới thiệu rõ ràng.

Khi , một tiểu cô nương vóc dáng nhỏ bé lọt mắt nàng. Trên chỉ khoác một tầng y sam mỏng, áo quần hợp vóc dáng, song vẫn sạch sẽ gọn gàng.

Tiểu nha đầu phúc , giọng non nớt cất lên:

“Nô tỳ là Đào Hoa, năm nay mười một tuổi.”

Nha hành ở bên khẽ thở dài, tiếp lời:

“hài tử khổ. Cha nương sinh liền tám nữ nhi, lương thực chẳng đủ, bèn đưa nàng đến chỗ . Có điều nha đầu từ nhỏ quen việc, tay chân nhanh nhẹn, chăm sóc cũng giỏi giang.”

Triệu Bạch Đào ngắm kỹ, thấy Đào Hoa mày mắt thanh tú, móng tay gọn gàng sạch sẽ. Nghe lời nha hành, trong lòng bất giác chua xót. Suy cho cùng, nàng cũng chỉ là một tiểu hài tử. Nghĩ đến đôi nữ nhi nhà , Ninh nhi cùng Niệm nhi tuổi còn nhỏ, quả thật cần một tiểu nha để bầu bạn. Bèn hỏi thêm vài câu, thấy đối đáp đấy, trí óc linh lợi, nàng liền ngấm ngầm ghi nhớ.

Nha hành thấy Triệu Bạch Đào ý, thầm để tâm.

Lại đưa thêm mấy . Trong đó một tiểu cô nương dung mạo đoan mĩ, da thịt trời sinh trong trẻo, ngờ cũng sa phận nha .

Triệu Bạch Đào cất tiếng hỏi:

“Ngươi năm nay bao nhiêu? Danh tính là gì?”

Tiểu cô nương khom đáp:

“Nô tỳ Xuân Hiểu, năm nay mười sáu.”

Nha hành liền phụ thêm lời:

“Đứa vốn xuất tiểu thư đại gia, nào ngờ gia đạo sa sút. Vóc dáng xinh , suýt nữa bán thanh lâu. Chính nàng kiên quyết, thà nha cũng chẳng chịu món đồ cho thiên hạ giày vò.”

Thấy Triệu Bạch Đào dường như động tâm, nha hành càng thêm:

“Xuân Hiểu đến chỗ lâu, vẫn ai dám chọn. Có sợ nàng quá mĩ lệ, dễ khiến trong phủ sinh chuyện; lo nàng từng chạm tay việc thô, mua về chẳng dùng . tiểu nha đầu nhận vài chữ, tính toán sổ sách rành rẽ.”

Nghe tới đây, Triệu Bạch Đào quả nhiên sinh hứng. Trong đời , nữ tử chữ là hiếm , nếu giữ ở bên , ắt sẽ là trợ thủ đắc lực. Nàng thấy thần sắc Xuân Hiểu kiên cường, đôi mắt trong sạch, càng thêm vài phần tán thưởng trong lòng.

 

 

 

Loading...