Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:27:35
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù Triệu Bạch Đào thoáng chốc cũng thấy ngọt ngào, song Tống Chiêu An càng lúc càng quá đáng. Cuối cùng, nụ hôn nàng c.ắ.n mạnh một cái mới chịu dừng .

Cả hai thở đều rối loạn.

Triệu Bạch Đào thở hổn hển, Tống Chiêu An đang dùng tay lau vết m.á.u bên môi.

Hắn l.i.ế.m khóe miệng, thấp giọng châm chọc:

“Nương tử nàng là loài cẩu ?”

Đoạn nhếch môi :

“Hôm nay tạm tha cho nàng, giờ cũng còn sớm, cùng ăn một bữa .”

Triệu Bạch Đào nghẹn khí. Người quả thực đổi mặt, còn uy nghiêm bức , thoáng chốc hoà nhã bàn chuyện ăn cơm. Hừ, cơm ai thèm ăn, nàng thì tuyệt ăn.

“Ta . Ta còn việc . Chàng tự ăn , buổi chiều cũng khỏi chờ , sẽ tự trở về.”

Tống Chiêu An nàng nổi giận, liền :

“Cho dù giận cũng ăn cơm. Ăn xong nàng đ.á.n.h mắng thế nào tuỳ ý.”

Triệu Bạch Đào hất mạnh tay :

“Không , Tống Chiêu An. Ngày trở về, rõ với , là bằng hữu hợp tác, cùng nuôi dưỡng hài tử, giữ cho gia đình yên . Khi cũng gật đầu đồng ý. Nay hành xử thế , là ý gì?”

Giọng bình tĩnh, dường như thốt lời ép buộc chẳng :

, hứa với nàng. nàng cũng nên hiểu, từ ngày nàng gả cho , liền nhận định nàng là thê tử. Dù trong lòng nàng kẻ khác, cũng quyết chẳng buông tay.”

Triệu Bạch Đào suýt lật mắt. Nàng khi nào kẻ khác? Nhớ lúc mới xuyên tới, Tống mẫu cũng từng như thế. Rõ ràng trong đó chỗ hiểu lầm.

Nàng lục soát ký ức nguyên chủ, chẳng tìm dấu vết nào về tình lang.

“Chàng dựa trong lòng khác? Người là ai?”

Tống Chiêu An thấy nàng còn chối, bật lạnh:

“Nàng thật đích ? Chẳng lẽ nàng tự bêu bản ?”

Đó vốn là vết thương sâu nhất trong lòng . Nếu bởi kẻ tồn tại, lẽ nàng sớm tiếp nhận .

“Đừng né tránh nữa. Hôm nay tới đây, thì dứt khoát một rõ. Ta thích sống trong hoài nghi.”

Triệu Bạch Đào kéo tay , ép .

“Được, thì cho minh bạch, cũng để nàng dập tắt vọng tưởng . Nàng và sớm còn khả năng. Hắn là phường cặn bã, vì giữ an mà đem nhà nàng đẩy chỗ c.h.ế.t. Thế mà nàng vẫn còn một lòng nhớ thương ?”

Nghe đến đây, Triệu Bạch Đào kết hợp ký ức nguyên chủ, rốt cục cũng đoán : kẻ chính là Lục hoàng tử đương triều, Tiêu Quân Hạo.

Năm xưa hai nhà từng trao canh , vốn là vị hôn phu của nàng. Đó từng là mối hôn nhân khiến bao ngưỡng mộ, nào ngờ xảy biến cố .

Chỉ nhắc tới cái tên , lòng nàng chợt se thắt. Nguyên chủ quả thật từng khó quên, nhưng phần nhiều là hận.

Thấy nàng thất thần, Tống Chiêu An lạnh. Quả nhiên nàng vẫn quên kẻ .

Song Triệu Bạch Đào thì sắp xếp xong. Nguyên chủ yêu hận cũng mặc, còn nàng, Tiêu Quân Hạo chỉ là xa lạ. So với , ít giữa nàng và Tống Chiêu An còn hai nữ nhi, còn bao mối dây ràng buộc. Gần đây phu gia giúp đỡ ít, đưa nàng hai trăm lượng. Còn Tiêu Quân Hạo? Nếu gặp ngoài đường, nàng cũng chẳng nhận . Đó là chuyện cũ của nguyên chủ, chẳng liên can gì tới .

Nàng lạnh:

“Không Tiêu Quân Hạo ? Chàng là phường cặn bã, lẽ nào ? Ta và sớm đoạn tuyệt, thể còn vương vấn?”

Không ngờ nàng thốt những lời . Nàng buông ư? Tống Chiêu An mừng rỡ, nhưng thoáng lắc đầu:

“Đừng dối . Trước khi ngoài tiêu cục, tận mắt thấy lá thư nàng cho , chỉ là kịp gửi . Nàng căn bản buông bỏ.”

Triệu Bạch Đào trừng lớn mắt. Thư gì? Nguyên chủ quả thực để một mớ hậu hoạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-69.html.]

“Vậy tin lá thư vô căn cứ , tin lời ? Ta rõ ràng, tin là tuỳ . Nếu cứ níu chặt quá khứ, thì giữa chúng cũng chẳng còn gì để bàn.”

Dứt lời, nàng giận dỗi bước :

“Tự suy ngẫm .”

Trong lòng Tống Chiêu An vui khổ. Chỉ cần lời xác nhận của nàng, còn gì nghi ngờ. Bao năm nay vẫn chờ đợi, nếu quả thật buông quá khứ, nào thể cưới nàng? Chỉ là thời gian qua, ngày càng tham lam, nhiều hơn mà thôi.

Nghĩ thông suốt, vội đuổi theo, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng:

“Đừng giận nữa. Từ nay chuyện coi như qua. Nàng bằng hữu hợp tác, thì tạm thời cứ thế. đó cũng chỉ là tạm, bởi và nàng vốn là phu thê. Nương tử hiểu rõ lòng , tuyệt đối thể buông tay.”

Nói xong, siết tay nàng chặt thêm.

Triệu Bạch Đào nhức đầu. Hắn đây rõ ràng là tuyên cáo chủ quyền. Ở cổ đại , hoà ly e dễ, tìm hiểu kỹ mới .

Lúc , nàng chỉ đành tạm thời định . Dù phu thê danh phận vẫn đó, thật xảy chuyện, nàng cũng chẳng chỗ phân giải.

“Chàng nghĩ thông suốt thì . Đi ăn cơm thôi, bận cả buổi sáng, cũng đói .”

Tống Chiêu An thấy nàng dịu giọng, lòng vui như mở hội:

Hạt Dẻ Nhỏ

“Đi, đưa nàng ăn.”

Hai bình tĩnh xuống dùng bữa. Trong lúc ăn, gắp thịt bỏ bát nàng :

“Chuyện chọn viện tử nàng đừng lo, để lo liệu.”

Triệu Bạch Đào suy nghĩ một chút, gật đầu. Hắn lo thì cứ để lo, tạm thời ràng buộc lẫn thế cũng .

Thấy nàng gật đầu, Tống Chiêu An vui vẻ, gắp miếng thịt đặt bát nàng:

“Ăn nhiều một chút.”

Triệu Bạch Đào đành ăn ánh mắt trông ngóng của .

Khoé môi Tống Chiêu An gần như tới mang tai.

Ăn xong, mỗi việc riêng, ước hẹn chiều cùng gặp ở cổng thành.

Triệu Bạch Đào mua bút mực giấy nghiên, trở về cửa hiệu, xem vạch cách sửa sang.

Còn Tống Chiêu An thì thẳng tới huyện nha.

Trong công đường, Lưu đại nhân đang ôm mỹ nhân vui đùa. Nghe báo Tống Chiêu An tới, chau mày:

“Không mới lâu , ?”

Tuy lòng bất mãn, nhưng cuối cùng vẫn sai cho gọi. Lưu đại nhân phẩy tay với mỹ nhân bên cạnh:

“Tiểu mỹ nhân lui xuống , chờ gia bận xong gọi tới.”

Đợi trong phòng chỉ còn , Lưu đại nhân chỉnh y quan, ngay ngắn.

Tống Chiêu An theo nha dịch tiến đại đường, khom hành lễ:

“Thảo dân tham kiến đại nhân.”

Hắn ngẩng đầu, trịnh trọng mở lời:

“Không lời đại nhân , nay còn tính chăng?”

 

 

 

Loading...