Mang Theo Không Gian,Xuyên Thành Quả Phụ,Dẫn Dắt Phu Gia Cùng Làm Giàu - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-10-12 00:27:26
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi thêm thời gian rảnh rỗi, Triệu Bạch Đào liền nhớ việc trồng rau trong gian, bèn đem chuyện đặt lên đầu.

Buổi sáng, nàng dặn dò Tống mẫu buổi chiều hãy sang một chuyến, tự dẫn hai hài tử gian.

Tống Ngữ Ninh cùng Lục Bảo chơi đùa vui vẻ, còn Niên nhi thì chiếc giường nhỏ, khanh khách.

Bạch Đào cầm cuốc, khai khẩn một mảnh đất trống bên cạnh linh tuyền, gieo xuống ít hạt giống, tưới nước linh tuyền. Nàng bận rộn suốt một buổi mới xong việc, thành quả liền cảm thấy mãn nguyện. Thấy canh giờ chẳng còn sớm, nàng mới dắt con rời khỏi gian.

Chẳng bao lâu, Tống mẫu sang:

“Ta nghĩ con một mang theo hai hài tử, tất chẳng rảnh nấu cơm. Ta thu dọn xong việc nhà, liền qua đây.”

Hạt Dẻ Nhỏ

Bạch Đào mỉm cảm tạ:

“Đa tạ nương, vẫn là nương thương con. May sáng nay con hầm nồi thịt bò, mời cha cùng tới ăn với chúng con .”

Tống mẫu xua tay:

“Ta với cha các con ăn xong, con để mà dùng với mấy hài tử .”

“Ôi chao, nương còn khách khí với con ? Giờ nhà dư dả, thiếu chút ăn .”

Nói , Tống mẫu cũng vui vẻ hơn.

Sáng sớm ở huyện thành, Bạch Đào mua một khối thịt bò, đem về hầm nhừ. Giờ bỏ thêm củ cải trắng, ninh nhỏ lửa. Bên cạnh, nàng cho Ngữ Ninh món trứng hấp thịt bằm, thêm đĩa cải trắng xào, thế là một bữa cơm thanh đạm mà đủ đầy.

Mùi thơm thịt bò hầm lan khắp nhà. Tống mẫu tuy miệng ăn, nhưng cuối cùng cũng chẳng nhịn nổi, ăn liền nửa bát cơm.

Bạch Đào múc một bát:

“Nương, tối đem về cho cha nếm thử nhé.”

Tống mẫu trong lòng ấm áp. Giờ đây Bạch Đào thật tâm đối xử với cả nhà.

Buổi chiều, hai cùng bận rộn. Giang bá nương đưa tới mấy khúc xương lớn, Bạch Đào chần nước đem hầm. Đậu phộng trong nhà ngày nào cũng rang mới, ăn mới bùi giòn. Ớt ngâm dầu đỏ cũng chẳng còn nhiều, cũng cần thêm.

Đang tất bật, Lưu Quế Lan cùng mấy bán hàng về. Trên mặt nàng đầy vẻ vui, từ đống đồng tiền hôm nay, lấy phần tiền nguyên liệu đưa cho Bạch Đào.

Bạch Đào trêu:

“nhị tẩu nay bà chủ, thấy sảng khoái lắm ?”

Quế Lan ngượng ngập, nghiêm sắc mặt :

“Bạch Đào, đa tạ . Trước sai, hẳn rõ. Ta chỉ là kẻ tóc dài trí ngắn, nay thật hối hận.”

Thấy nàng chủ động nhắc đến, Bạch Đào thầm nghĩ cũng còn đường cứu:

“nhị tẩu sai thì thôi, coi như bỏ qua. Về cùng hợp tác vui vẻ.”

“Thật , việc vốn sớm tính toán, chỉ là thời cơ tới, nay nhờ chuyện mà đẩy nhanh thôi.”

Quế Lan đỏ mặt:

“Sau nhất định chuyên tâm, để thất vọng.”

Bạch Đào khẽ lắc đầu:

“Có thất vọng , chẳng quan trọng. Người chịu thiệt hại là tẩu đó, chẳng .”

Cả hai cùng bật .

Điền Tam cũng về, vui vẻ đưa tiền nguyên liệu, thêm tiền thuê xe bò. Hẹn sáng mai tới lấy hàng, cả bọn mới về nhà.

Ngay lúc , Mã Tiểu Khuê từ ngõ rẽ bước tới:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gianxuyen-thanh-qua-phudan-dat-phu-gia-cung-lam-giau/chuong-60.html.]

“Tẩu tử hôm nay bán? Chẳng lẽ trong khó chịu?”

Bạch Đào chỉ qua loa gật đầu, đóng cổng.

Hắn liền đưa tay ngăn :

“Nếu quả thật thấy khỏe, tìm lang trung? Nhà chẳng nam nhân, thì mời một vị đến.”

Mày Bạch Đào nhíu , trong bụng thấy xuất hiện quá dày.

“Cửa goá phụ lắm thị phi, xin ngươi từ nay cách xa một chút. Ta hề bệnh, ngươi còn bày dáng quan tâm cho ai xem? Chẳng lẽ nhà các ngươi còn thôi mưu tính?”

Mặt Mã Tiểu Khuê đỏ bừng, lui một bước:

“Xin , là lỗ mãng. Ta chỉ là trong lúc gấp gáp, nghĩ thấu. tẩu tử, lòng với là thật, xin hãy cho cơ hội. Về sẽ tâm đối đãi cùng hai hài tử, mong tin .”

Sắc mặt Bạch Đào lập tức trầm xuống, quả nhiên nhắm . Nàng cầm khúc gỗ then cửa ném thẳng :

“Ta rõ cho ngươi , vốn chẳng dễ đối phó. Từ nay gặp thì tránh cho xa, hề ý tìm nam nhân. Nếu còn dám lời bậy bạ mặt , đừng trách chẳng khách khí.”

Tiếng ồn ào khiến quanh xóm hiếu kỳ, thò đầu ngó. Tống mẫu động cũng chạy :

“Bạch Đào, chuyện gì thế?”

Bạch Đào chẳng hề giấu giếm:

“Cái gã Mã Tiểu Khuê cho cơ hội, sẽ đối đãi với hai hài tử. Nực ? Trước mẫu cùng đại tẩu còn cắt tuyệt hậu nhân của , nay mặt dày lết tới, bảo nghĩ ngợi?”

Người quanh , xì xào bàn tán. Ai nấy đều nhớ rõ chuyện Bạch Đào cầm đao c.h.é.m .

Mã Tiểu Khuê nào ngờ nàng trắng mặt thiên hạ, mặt mày đỏ trắng.

“Tẩu tử, hiểu lầm ! Chuyện nương cùng chị dâu , . Ta thật lòng với . Muội một mang theo hai hài tử, trượng phu, thật tâm chăm sóc cho .”

Bạch Đào trợn mắt:

“Nhà nam nhân, ngươi liền chen , còn tự soi ? Ta trượng phu, thì chọn ngươi ?”

Tống mẫu lúc mặt cũng biến sắc:

“Mã Tiểu Khuê, vốn xem ngươi khác với nương ngươi, ngờ ngươi cũng một giuộc. Con mới khuất, ngươi đ.á.n.h chủ ý lên Bạch Đào. Dẫu nó phu quân, nhưng cả nhà họ Tống chúng đều là chỗ dựa cho nó. Từ nay, nếu ngươi còn dám quấy rầy, chớ trách trở mặt.”

Mã Tiểu Khuê c.ắ.n răng, bỗng lớn tiếng:

“Bạch Đào, giờ hổ, sợ thiên hạ đàm tiếu. tối qua chẳng nép trong n.g.ự.c , đối đãi với ? Muội thể trở mặt chối bỏ?”

Lời thốt , đám đông rộ lên bàn tán.

“Chẳng lẽ Triệu Bạch Đào với thực sự quan hệ?”

“Hay là Mã Tiểu Khuê bịa chuyện?”

“Dám toạc thế, chỉ sợ hẳn là giả…”

Bạch Đào lạnh mặt, quát:

“Nói láo! Đêm qua chắc ngươi uống say mơ mộng. Sau đừng mơ thấy nữa, ngay cả xuất hiện trong mộng của ngươi, cũng thấy ghê tởm.”

Mã Tiểu Khuê run tay chỉ thẳng nàng:

“Ngươi… ngươi giận dỗi cũng chừng mực. Ta đồng ý sẽ về với nương , chính thức cưới ngươi về thê tử ”

 

 

Loading...