MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 248
Cập nhật lúc: 2025-07-10 01:24:38
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tam Nương mỉm , xoa đầu : “Bé ngoan.”
Giang Oản Oản : “Vậy gọi A Nguyệt là Giang Tư Nguyệt nhé! Ngày mai để cha đưa đăng ký hộ khẩu nhé!”
“Giang Tư Nguyệt… Giang Tư Nguyệt.”
Tư Nguyệt lặp lặp vui vẻ thành tiếng. Tư Nguyệt bao giờ cảm thấy tên của dễ như . Họ “Giang” trong tên của thực sự …
Buổi tối trở về, Giang Hiền Vũ tin tức. Trên mặt nở nụ tươi, vỗ vai Tư Nguyệt : “Vậy ngày mai cha sẽ dẫn A Nguyệt của chúng đăng ký hộ khẩu nhé!”
Tư Nguyệt cúi đầu khuôn mặt hiền lành của Giang Hiền Vũ.
Trong lòng dâng lên sự ngọt ngào, môi mấp máy, phát một chữ: “Cha!”
Giang Hiền Vũ càng tươi hơn: “Ôi chao! Con trai ngoan!”
Mặc dù Tần phụ, Tần mẫu và Tần Tĩnh Trì tin ngạc nhiên, nhưng nhiều hơn là sự chúc phúc. Tử Nguyệt là như thế nào trong mấy ngày ở chung, trong lòng đều rõ.
Đoàn Đoàn hiểu, bé kéo vạt áo Giang Oản Oản, ngẩng cái đầu nhỏ nghi ngờ hỏi: “Nương ơi, chuyện gì ? Đăng ký hộ khẩu là cái gì ạ? Vì A Nguyệt thúc thúc gọi ngoại tổ phụ là cha?”
Đoàn Đoàn gãi đầu, thực sự hiểu.
Giang Oản Oản kéo bé đến mặt , đặt hai tay lên vai của bé vỗ nhẹ : “Ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu nhận A Nguyệt thúc thúc con. Chờ đến ngày mai, A Nguyệt thúc thúc của con xong hộ khẩu, sẽ là của nhà chúng , là của nương. Sau Đoàn Đoàn gọi A Nguyệt thúc thúc là tiểu cữu cữu, ?”
Thật lúc Đoàn Đoàn hiểu, tiểu tử vui vẻ nhảy cẫng lên, giống như một khẩu s.ú.n.g thần công lao n.g.ự.c Tư Nguyệt, liên tục kêu: “Tiểu cữu cữu ơi! Tiểu cữu cữu ơi! Hì hì… Đoàn Đoàn tiểu cữu cữu xinh !”
Trong mắt Tư Nguyệt đều là ý , ôm lấy Đoàn Đoàn, dùng sức hôn một cái: “Sau chính là tiểu cữu cữu của Đoàn Đoàn !”
“Hì hì… Tiểu cữu cữu ơi!”
Bắt đầu từ lúc , vẻ lo lắng trong mắt Giang Tư Nguyệt đều tan biến hết. Cậu kể từ giờ phút , cuộc đời mới chính thức bắt đầu.
Sau khi ăn cơm xong, Giang Oản Oản nghĩ ngợi Giang Tư Nguyệt, mở miệng : “A Nguyệt , nếu thì đến học viện học cùng Đoàn Đoàn nhé. Ít nhất cũng tất cả các chữ.”
Tư Nguyệt nàng, ngập ngừng : “… tỷ , cần diễn tập ?”
Bây giờ hiểu sắp chuyện gì. Mặc dù thể nhưng bây giờ mỗi ngày đều chăm chỉ học chữ. Bởi vì để trở thành diễn viên giống như những lời Giang Oản Oản .
Giang Oản : “Không cần vội. Trước tiên học , thấy A Nghiễn còn kịch bản. Hơn nữa võ sư chỉ đạo còn dựng động tác võ thuật, cần sốt ruột . Chúng từ từ, tiên chữ, chờ đến lúc hiểu cuốn truyện của A Nghiễn thì tiếp.”
“Chỉ khi hiểu nỗi buồn bã và vui mừng của nhân vật thì mới thể nhập vai . giờ học, cũng rèn luyện cơ thể, theo Trương Đại Trụ…” Giang Oản Oản thấy ánh mắt nghi ngờ của , tiếp tục : “Chính là võ sư chỉ đạo thuê, theo học những chiêu võ cơ bản. Nhân vật sắm vai chính là một tướng quân dũng mạnh thiện chiến,
võ nghệ cao cường.”
Giang Tư Nguyệt nghiêm túc gật đầu: “Vâng, hiểu , tỷ… Tỷ.”
Hai ngày , khi đăng ký xong hộ khẩu, Giang Tư Nguyệt mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt do Lý Tam Nương may, nắm tay Đoàn Đoàn cùng đến Thường Hoa học viện.
Vừa bước học viện khiến một trận xôn xao, ngoại hình của vốn cực kỳ xuất chúng, mặc kiểu quần áo mới mẻ độc đạo . Nhan sắc lấn áp bộ quần áo mới, bên hông vốn gầy gò đeo một chiếc đai lưng, càng hiện dáng tuyệt vời của .
Trên đầu là phát quan buộc bằng dây màu xanh nhạt đơn giản, mái tóc dài rủ xuống, đai cột tóc ở hai bên phất phơ. Dáng cao lớn, vững chắc như ngọc, bước chân chậm rãi rõ ràng, khí chất lạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-248.html.]
Cho dù tất cả những ở học viện là nam tử nhưng đều dáng thanh tú và khuôn mặt kinh động cực kỳ của mê hoặc.
Còn Giang Tư Nguyệt cực kỳ lạnh lùng với những quen , đều là dáng vẻ cực kỳ im lặng, cứ như càng tò mò về hơn. “Đó là ai ? Đẹp trai thế!”
“Người ở huyện đều quen , nhưng thấy nhà nào như !”
“Các ngươi nhanh ! Cậu trắng quá! Khuôn mặt trai thật, kỹ thì vài phần giống ngoại quốc. Năm ngoái trong huyện cũng một ngoại quốc đến đây, mũi cao! Dáng vẻ cũng khá trai nhưng so sánh thì kém xa !”
…
Đôi tai nhỏ xinh của Đoàn Đoàn giật, bốn phương tám hướng đều là những lời tò mò và khen ngợi tiểu cữu cữu nhà . Tiểu tử ngẩng cổ Giang Tư Nguyệt trai, che miệng nhỏ và lén lút .
Giang Tư Nguyệt thấy tiếng của Đoàn Đoàn, vội vàng cúi đầu, thấy Đoàn Đoàn vui vẻ, cũng nhịn theo.
Cậu lên giống như ánh mặt trời ấm áp ngày hạ, băng tuyết tan chảy. Trong cái lạnh chút ấm áp, khiến cho né tránh nhưng nhịn đến gần , quen với .
Đoàn Đoàn gãi lòng bàn tay của Giang Tư Nguyệt: “Tiểu cữu ơi, bọn họ đều đang khen cữu đấy, tiểu cữu nhà chúng !”
Giang Tư Nguyệt khen, đột nhiên cả tự nhiên, kêu lên: “Thật bề ngoài đẽ đôi khi cũng chuyện .”
“Shh…”
Trong lúc ngủ mơ Tần Tĩnh Trì tiếng kêu đau đớn của Giang Oản Oản đánh thức: “Oản Oản! Nương tử! Nàng ?
Đau bụng ? Nàng chờ một chút, lập tức đưa nàng tìm đại phu!”
Giang Oản Oản thấy bắt đầu nhanh chóng mặc quần áo, vội vàng giữ chặt , bất lực : “Không chuyện gì , đột nhiên chuột ruột, bụng đau.”
“Chân chuột rút ?”
Lúc Tần Tĩnh Trì mới yên tâm, đó những giọt mồ hôi trán Giang Oản Oản, trái tim cảm thấy đau nhói.
Hắn đỡ Giang Oản Oản dựa lên đầu giường, mép giường. Hắn đặt hai chân của Giang Oản Oản lên đùi cẩn thận xoa bóp, ngay cả bàn chân sưng phù của nàng cũng tha.
Rất nhanh đó Giang Oản còn cảm thấy cơn đau nhói như kim tiêm ở chân nữa.
Tần Tĩnh Trì xoa bóp cho nàng gần nửa canh giờ, Giang Oản Oản nắm tay ,lắc đầu : “Không cần xoa bóp nữa , . Chàng giúp xoa bóp lâu , chắc là mỏi . Chàng nhanh xuống nghỉ ngơi .”
Tần Tĩnh Trì nàng một cái tiếp tục xoa bóp cho nàng mười năm phút nữa, mới kéo nàng trong n.g.ự.c hôn một cái.
Hắn thì thầm tai nàng: “Nương tử vất vả .”
Giang Oản Oản xoa vành tai đỏ bừng: “Chàng đừng chuyện kiểu đó nữa.”
Tuy rằng là những lời bình thường, nhưng khi , Giang Oản Oản cảm thấy tê dại.
Tần Tĩnh Trì khẽ một tiếng, xuống nhẹ nhàng tựa đầu bụng nàng: “Vậy để trò chuyện với tiểu bảo bảo của chúng .”
Đức bé trong bụng Giang Oản Oản đặc biệt ngoan ngoãn. Lúc mới bốn năm tháng, nàng thèm ăn lắm, mới hơn. Ngoại trừ ăn đồ dầu mỡ, những món khác nàng đều ăn .
Bây giờ sáu bảy tháng , tiểu tử cử động thai nhi càng rõ ràng hơn. cũng Giang Oản Oản khó chịu. Mặc dù bây giờ Giang Oản Oản bắt đầu phù nề và chuột rút nửa đêm, nhưng đều là những giai đoạn thể tránh khỏi đối với nữ nhân thai. Giang Oản Oản may mắn.
Tần Tĩnh Trì tựa bụng nàng, dịu dàng nhỏ giọng thì thầm: “Cục cưng , con ngoan ngoãn đấy. Đừng nương khó chịu, thời điểm nương sinh con cũng nhanh đấy, hả? Chờ đến khi con đời cha sẽ nhiều món đồ chơi cho con, ca ca con cũng thích.”