MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:05:03
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rồi nhớ điều gì đó, bà : " , cha con huyện mua đồ, thấy bán bánh gạo, ông mua một ít về, nương lấy cho con ăn!"
Giang Oản Oản mỉm gật đầu: "Vâng ! Được ạ."
Bánh gạo mà Giang Hiền Vũ mua về thực mềm lắm, đường cũng cho ít gần như vị ngọt nhưng Giang Oản Oản ăn vui vẻ.
ăn hết một miếng bánh gạo thì nàng ăn nổi nữa, khi Lý Tam Nương đưa cho nàng một miếng, nàng vội lắc đầu từ chối: "Nương ăn , con ăn nổi nữa."
Lý Tam Nương bất lực: "Nha đầu chắc là thích ăn bánh gạo đúng ? bánh gạo đúng là ngon bằng bánh táo đỏ con ."
Giang Oản Oản : "Vậy đợi con nhiều một chút, bảo Tĩnh Trì mang đến cho cha nương."
"Xa xôi thế , thế để gì! Nương chỉ thôi, chỉ thấy cha con mua lỗ vốn ."
Đến trưa, Tần Tĩnh Trì và Giang Hiền Vũ từ huyện về, lúc xuống xe còn xách theo một gói thuốc to.
Thấy Giang Oản Oản ở cửa, Giang Hiền Vũ đưa tay lên ho nhẹ vài tiếng, vội : "Oản Oản, con đây... Khụ khụ... Đứng đây gì? Gió to thế , còn thai , tự chăm sóc ."
Giang Oản Oản nhẹ: "Cha, cha . gió là gió nóng, , cha lo lắng quá ."
Tần Tĩnh Trì buộc ngựa xong, nhanh chóng ôm Giang Oản Oản theo Giang Hiền Vũ nhà.
"Cha, bệnh ho của cha chứ?"
Giang Hiền Vũ : "Không , một chuyến còn bắt nhiều thuốc thế , mất mấy trăm văn, lãng phí quá!"
Tần Tĩnh Trì : "Sức khỏe của cha , chúng con mới yên tâm , huống chi cho dù đại phu chuyện gì lớn, nhưng cũng thể cứ ho mãi , mấy ngày nay cha siêng uống thuốc mới ."
"Được , , hai phu thê con thật là!" Miệng ông lời phàn nàn nhưng mặt tràn đầy nụ .
Nói chuyện phiếm một lúc, Giang Oản Oản nhắc đến chuyện để hai theo về thôn Tần gia ở.
Giang Hiền Vũ xong lập tức phản đối: "Oản Oản, như thật sự hợp lễ nghĩa! Huống hồ cả đời của cha và nương sống ở đây, ở trong thôn còn nhiều ruộng đất như , thể là !"
Tần Tĩnh Trì bên cạnh trầm ngâm, cũng thấy lời Giang Oản Oản đúng, Giang Oản Oản từ nhỏ xa cách hai , giờ trở về cũng thể thường xuyên bầu bạn với họ, trong lòng nương tử chắc chắn sẽ buồn.
Một lúc , mới : "Thưa nhạc phụ nhạc mẫu, lời Oản Oản sai, hai hãy cùng chúng con về , ruộng đất thì cần lo, đưa cho đại nương bên cạnh ít bạc, bà chắc cũng sẽ vui lòng giúp chăm sóc ruộng, đợi mấy tháng nữa thu hoạch hết lương thực thì cho thuê ruộng ."
"Nếu hai ở chung với chúng con cũng , dù bên cạnh nhà mới của chúng con còn một mảnh đất nền lớn, mấy ngày nữa con sẽ tìm xây nhà cho hai ở đó! Như cha nương cũng ở gần chúng con hơn."
Giang Oản Oản lời Tần Tĩnh Trì , với ánh mắt sáng lấp lánh: " đúng đúng, Tĩnh Trì quá ! Cứ quyết định như ." Thấy hai vẫn cau mày, Giang Oản Oản tiếp tục : "Hơn nữa, Đoàn Đoàn nhớ cha nương thì ngày nào cũng thể gặp, hài nhi trong bụng con đời, hai cũng thể giúp chăm sóc."
Cuối cùng, sự thuyết phục hết sức của Tần Tĩnh Trì và sự nài nỉ của Giang Oản Oản, hai cụ cũng đồng ý.
trong lòng họ vẫn lo lắng, họ là trong thôn Tần gia, đến đó chỉ xa lạ với môi trường, mà còn quen ai, đến nhà khác chơi cũng , nghĩ đến những điều , lòng hai đều bất an.
May mà chuyển đến đó đợi đến khi xây xong nhà ở bên mới .
Lý Tam Nương xây nhà mới tốn nhiều bạc, nên bà đưa hết bạc giấu trong tủ cho Giang Oản Oản.
"Oản Oản , xây nhà mới nhờ Tĩnh Trì giúp đỡ, hai đứa cứ cầm bạc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-199.html.]
Giang Oản Oản đưa bạc trả cho bà : "Nương, hai cần lo những chuyện , con và Tĩnh Trì xây xong , hai chỉ cần đến ở là , những chuyện khác cần lo."
Giang Hiền Vũ : "Vậy thì hai đứa càng cầm bạc , chúng thể ở nhà mới !"
Tần Tĩnh Trì ở bên cạnh lên tiếng: "Nhạc phụ nhạc mẫu, hai hãy cất bạc , xây nhà mới tốn quá nhiều bạc, coi như là chúng con hiếu kính cha nương."
Thấy Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì vẫn từ chối, hai cụ đành cất bạc , trong lòng đều cảm thấy ấm áp.
Sau khi xác định xong chuyện , Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì về nhà chuyện với Tần phụ Tần mẫu, hai cụ cũng đều tán thành.
"Chuyện xây nhà, để và nương con trông coi, Tĩnh Trì thì vẫn cứ đến tiệm mộc của con trông coi , dù đây khi xây nhà mới, chúng cũng là trông coi."
Tần Tĩnh Trì gật đầu: "Được, thưa cha, cha và nương vất vả một chút , Oản Oản mang thai cũng gì, e là nương còn giúp nấu cơm cho thợ."
Tần mẫu liếc : "Vốn dĩ nương cũng việc gì , giờ việc để , !"
Tần mẫu nghĩ đến việc nhóm Lý Tam Nương sẽ chuyển đến, bản ở nhà cũng quá buồn chán, trong lòng vô cùng phấn khởi.
Không khỏi cảm thán: "Đợi khi Lý gia mẫu đến, nương thể ngày ngày sang chơi, chuyện với bà , nương ở nhà , mỗi ngày chỉ thể đến phuongqf đậu phụ chơi, ngày nào cha con cũng chỉ ghế bành ngoài trời uống tắm nắng, cả ngày cũng nhiều, những khác trong thôn thì đều bận rộn, gì thời gian chuyện với nương."
Giang Oản Oản nhẹ: "Nương, bây giờ con ở nhà thường xuyên , nhưng đợi đến khi ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu của Đoàn Đoàn chuyển đến, trong nhà đúng là sẽ náo nhiệt hơn."
Lúc , Đoàn Đoàn ở trong học viện, đang thao thao bất tuyệt kể cho một đám tiểu tử về tin vui Giang Oản Oản mang thai.
"Ta sắp , của chắc chắn sẽ đáng yêu, ngoan ngoãn! Sau sẽ dạy sách mỗi ngày!"
Cẩu Đản, Nhị Oa và Tiểu Bao Tử đều vui mừng bé, còn vỗ tay phấn khích.
"Oa, của Đoàn Đoàn ca ca chắc chắn sẽ trai giống Đoàn Đoàn ca ca!"
Lâm Tử Hành Tiểu Bao Tử , khỏi lên tiếng: "Hiểu Thanh, thật nhất định là , cũng thể là đấy."
Tiểu Bao Tử gãi đầu : "Muội ... Muội cũng mà, chắc chắn cũng sẽ xinh !"
Lâm Tử Hành Đoàn Đoàn một cách cẩn thận, nghiêm túc gật đầu: "Ừ, trai!"
Đoàn Đoàn lời khen của họ, khỏi chu môi, đôi mắt sáng lấp lánh: "Đương nhiên !"
Khi tối về đến nhà, Đoàn Đoàn tin ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu sắp chuyển đến ở chung, vui mừng đến nỗi nhảy cẫng lên!
"Cha nương ơi, hai thật chứ? Ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu thật sự sẽ chuyển đến ở chung ?"
Giang Oản Oản nắm lấy bàn tay nhỏ của con, xoa đầu con, : "Được , đừng nhảy nữa, đương nhiên là thật ! Nương còn thể lừa con ?"
"Oa, tuyệt quá! Vậy Đoàn Đoàn thể ở cùng ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu mỗi ngày !" Nghĩ đến cảnh thể gặp ông bà ngoại mỗi ngày, Đoàn Đoàn vui mừng khôn xiết.
"Ôi... Đoàn Đoàn lâu lắm gặp ngoại tổ phụ ngoại tôn mẫu, nếu hôm nay học thì Đoàn Đoàn cũng thể cùng cha nương ."
Nghe giọng mềm mại của tiểu hài, Giang Oản Oản bế bé lòng hôn một cái: "Không lâu nữa ngoại tổ mẫu ngoại tổ phụ sẽ đến, cha và nương sẽ xây nhà mới cho ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu ở mảnh đất trống bên cạnh nhà , đến lúc đó Đoàn Đoàn thể đến nhà ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu chơi mỗi ngày ."