MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 170
Cập nhật lúc: 2025-07-03 07:48:23
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến khi thịt bò om bắt đầu mềm nhừ, thì cho cà chua cắt miếng và khoai tây cắt miếng om tiếp.
Tới khi khoai tây mềm nhừ, nêm nếm gia vị cho nước sốt sánh , một phần bò hầm cà chua thơm nức thành.
Đợi đến khi Giang Oản Oản bưng một nồi đất hầm bò cà chua bốc nóng hổi đặt lên bàn ăn, càng thèm hơn.
Đoàn Đoàn mới Lý Viễn lén đút cho vài miếng thịt dê, bé thấy Giang Oản Oản thì lặng lẽ l.i.ế.m miệng, mềm mại : “Nương, khi nào mới thể ăn cơm?”
Giang Oản Oản : “Thức ăn đều đủ, nhóc mèo tham ăn!”
Tần nương và Lý Tam Nương ở phía nàng, một bưng một bát canh xương, một bưng cơm cũng đến gần bàn ăn.
Lúc , bên ngoài bắt đầu vang lên từng tiếng pháo bông, đùng đùng liên tiếp.
Tần phụ và Giang Hiền Vũ cũng vội vàng cầm pháo hoa ngoài, bắt đầu đốt.
Đoàn Đoàn ở cửa ôm Tiểu Bất Điểm chút dọa sợ, chỉ giơ lên một bàn tay nhỏ che tai .
Giang Hiền Vũ cạnh bé bật , nhanh chóng giúp Đoàn Đoàn che lỗ tai còn .
Ngay tức khác Đoàn Đoàn tươi như hoa: “Hihi… Ngoại tổ phụ! Năm mới thật náo nhiệt! Sẽ thật tuyệt nếu thể đón năm mới mỗi ngày!”
Giang Hiền Vũ xoa đầu bé thấy tiếng pháo còn nữa, thế là bế Đoàn Đoàn nhà.
Trước khi ăn, Giang Oản Oản lấy một cái bát đựng cơm và thức ăn Tiểu Bất Điểm, ở đây họ ăn bữa cơm tất niên cho mèo chó trong nhà ăn , họ mới ăn.
Đợi đến khi Tiểu Bất Điểm ăn ngon lành, Giang Oản Oản rót bưởi hoặc rượu nho cho , nâng ly lên, vui vẻ : “Năm mới vui vẻ!”
Tiếp theo Lý Viễn nâng ly : “Hy vọng năm đều khỏe mạnh bình an.”
Mọi đều vài câu chúc mừng, ngay cả Đoàn Đoàn cũng học theo động tác của những khác, bưng chiếc cốc nhỏ của mềm mại : “Ừm… Hy vọng năm cha nương, gia gia nãi nãi, ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, tiểu thúc thúc, Lý gia gia, Tô nãi nãi, tiểu thẩm còn Tiểu Bất Điểm và ngựa nhỏ đều luôn cùng Đoàn Đoàn đón năm mới!"
Giang Oản Oản xoa đầu tiểu tử : "Dĩ nhiên, sang năm chúng cũng sẽ bên cạnh Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn của chúng cũng thật vui vẻ lớn lên."
“Vâng!”
Tần Tĩnh Trì cũng nhẹ nhàng vỗ vai tiểu tử.
Đoàn Đoàn sớm chằm chằm con dê nướng nguyên con , bé chỉ ăn vài miếng đang thèm, nhất thời thấy món ăn nào khác kéo tay áo Giang Oản Oản : “Nương ơi nương, nhanh gắp cho Đoàn Đoàn một ít thịt dê !"
Giang Oản Oản khẽ dùng d.a.o cắt cho bé vài miếng, đó cắt hết thịt con dê nướng nguyên con xuống, để tiện cho gắp ăn.
Làm xong múc cho Đoàn Đoàn một muỗng lớn món bò hầm cà chua: "Đoàn Đoàn, con nếm thử món , món ăn ngon lắm."
Tô Hà sớm gắp thịt bò hầm ăn, Giang Oản Oản , bà liên tục gật đầu: “, Đoàn Đoàn, thịt bà ngon, ngon kém so với thịt dê .”
Đặc biệt là nước sốt của khoai tây và cà chua mềm nhừ bên trong hòa quyện với , múc một thìa rưới lên cơm, thơm đến nỗi lè lưỡi!
Lúc Đoàn Đoàn cũng vội ăn thịt dê nữa, gắp một miếng thịt bò hầm cho miệng.
Tần Tĩnh Trì ăn thức ăn, thỉnh thoảng gắp một ít món ăn ở xa cho Giang Oản Oản và Đoàn Đoàn, chỉ một lát , bát nhỏ của Giang Oản Oản và Đoàn Đoàn chất đầy các loại thức ăn.
Thấy tiếp tục gắp một con tôm lớn, Giang Oản Oản vội cản : “Được , bát của thể để nữa .”
Tần Tĩnh Trì mới thu tay , đổi hướng đặt tôm trong bát Đoàn Đoàn.
Mặc dù bát của tiểu tử đầy ắp nhưng bé vẫn từ chối, thấy Tần Tĩnh Trì gắp cho một con tôm, tiểu tử hạnh phúc tít mắt, lúc thì một miếng thịt dê, lúc thì một con tôm to, ăn ngon lành.
Ăn xong bữa cơm tất niên, tiếng pháo nổ bên ngoài vẫn liên tục vang lên, mãi dứt.
Mọi giúp dọn dẹp bát đũa sạch sẽ, quây quần bên bàn .
Giang Oản Oản mỉm Tần Tĩnh Trì, Tần Tĩnh Trì hiểu ý nhanh chóng ôm một đống pháo hoa từ phòng chứa đồ bên cạnh cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-170.html.]
Đem đồ ngoài trời, Tần Tĩnh Trì nhà đến mặt Đoàn Đoàn, bế bé lên sân.
Lý Viễn và Tần phụ uống khá nhiều rượu nho nên dựa ghế sô pha nghỉ ngơi trong trạng thái mơ màng, những khác cũng theo sân.
Đoàn Đoàn ôm cổ Tần Tĩnh Trì nghi ngờ hỏi: "Cha, chúng ngoài sân gì ?"
Tần Tĩnh Trì để bé xuống, : "Đoàn Đoàn sẽ ngay thôi."
Nói xong, châm ngòi pháo hoa, chỉ một lát , bầu trời nở rộ những chùm pháo hoa rực rỡ sắc màu.
Pháo hoa là thứ hề rẻ, trong thôn họ hàng năm chỉ mua một ít pháo nổ để đốt, ngay cả những nhà điều kiện khá giả cũng từng mua pháo hoa.
Vài ngày , khi Tần Tĩnh Trì và Giang Oản Oản mua pháo thì nhớ tới Đoàn Đoàn từng thấy thứ nên cũng tiện thể mua thêm một pháo hoa, coi như là mua cho bé trong nhà một bất ngờ nhỏ.
Nhìn pháo hoa nổ tung bầu trời, Đoàn Đoàn mở to mắt, đôi mắt trong veo tràn ngập sắc màu rực rỡ.
Cậu bé ngây một lúc lâu, khi phản ứng lập tức reo lên sung sướng: “A! Cha! Nương! Đây là gì thế? Đẹp quá!”
Giang Oản Oản xổm xuống đặt tay lên vai Đoàn Đoàn, ôm lấy bé mỉm : “Đây gọi là pháo hoa, Đoàn Đoàn thích ?”
“Thích thích! Đẹp quá!”
Lý Tuyết Trân pháo hoa trời, khuôn mặt đầy nụ , lắp bắp : “Thật !”
Tần Tĩnh Nghiễn nghiêng đầu nàng , ngơ ngác một lúc lâu, mới nhẹ giọng : “Năm chúng cũng mua , sẽ mua cho nàng thật thật nhiều, ?”
Lý Tuyết Trân , cắn cắn môi mỉm thành tiếng: “Ừ, .”
Tần Tĩnh Nghiễn xong tiếp tục pháo hoa rực rỡ trung, mỉm như ý.
Lý Tuyết Trân liếc tiếp tục thưởng thức cảnh bầu trời.
Pháo hoa chỉ mang đến bất ngờ cho Đoàn Đoàn, mà những nhà khác trong thôn cũng những đóa hoa lửa bạc bầu trời thu hút, mỗi nhà đều tụ tập ở sân nhà , ngây ngốc chằm chằm.
“Cha nương, quá! Hình như là nhà của Tĩnh Trì thúc bắn!”
Đại Ngưu sờ đầu Cẩu Đản, mỉm khen ngợi: “Đây là pháo hoa, cũng chỉ nhà Tĩnh Trì thúc của con mới thể mua để bắn.”
Giá pháo hoa cao đến mức nào, dù Đại Ngưu từng mua nhưng cũng .
Thấy đôi mắt nhi tử nhà mắt sáng rực: “Đợi Tết năm , cha nương cũng sẽ mua cho Cẩu Đản, ?”
Cẩu Đản vui vẻ kéo cánh tay , vui vẻ : “Có thật ?” Sau khi nhận câu trả lời khẳng định của Đại Ngưu, bé vui vẻ híp mắt: “Tốt quá! Đa tạ cha!”
Đợi đến khi tất cả pháo hoa đều b.ắ.n hết, đêm cũng khuya, trong thôn thấy trời còn xuất hiện cảnh tượng rực rỡ sắc màu nữa, dần dần luyến tiếc trở về nhà.
Còn ở nhà họ Tần, Đoàn Đoàn cũng ngoan ngoãn Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì nắm tay dắt nhà.
Trong nhà, Lý Viễn, Giang Hiền Vũ và Tần phụ mơ màng dựa ghế sô pha ngủ .
Tần nương tìm vài tấm chăn đắp cho ba họ, đó quây quần bên lò sưởi trò chuyện.
Đoàn Đoàn Tần Tĩnh Nghiễn ôm lòng chơi trò rút gỗ với Lý Tuyết Trân.
“Haha… Tiểu thúc thúc, ngã ngã! Thúc thua !”
Tần Tĩnh Nghiễn bất lực thở dài, cúi đầu xuống : “Hai nhẹ một chút!”
Đoàn Đoàn và Lý Tuyết Trân mỉm , cùng búng hai ngón tay trán .
Tần Tĩnh Nghiễn giống như tác quái, che trán gào thét: “Ui nha! Hai đều thương , c.h.ế.t mất!”