MANG THEO KHÔNG GIAN XUYÊN VỀ CỔ ĐẠI DẪN DẮT DÂN LÀNG LÀM GIÀU - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:05:30
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Được , lát nữa sẽ dọn thức ăn lên ngay, đến lúc đó ngươi ăn thật nhiều đấy!"

Nói xong Giang Oản Oản nhanh chóng bếp.

Cũng chẳng bao lâu, Tần Tĩnh Nghiễn từ lầu xuống, thấy bà mai Vương đang ăn lâu, vội vàng bếp: “Tẩu tử tẩu tử, ? Thành công ?”

Giang Oản Oản : “Đừng hấp tấp, cũng là sắp thành .”

Nàng tiếp: “Được , đồng ý!”

Mặc dù chắc chắn sẽ từ chối nhưng khi tin tức xác thực, Tần Tĩnh Nghiễn chính là ngừng vui vẻ: “Quá ! Quá !”

Sau đó nhanh chóng khỏi bếp, quăng một câu: “Tẩu tử, ngoài một lúc!”

Tần Tĩnh Trì giúp Tần Tiểu Quang dọn xong đồ, bước tới : “Tiểu tử , đoán chừng là tìm nương tử tương lai của , cầu hôn xong thể nhịn .”

Giang Oản Oản mỉm : “Tình cảm của , với , khẳng định loại chuyện như , đương nhiên nhịn chia sẻ cùng một chút.” “A Trân? A Trân!”

Lý Truyết Trân liếc quyển sách trong tay, đột nhiên giọng của Tần Tĩnh Nghiễn, nàng mở cửa sổ , ngẩng đầu thì thấy Tần Tĩnh Nghiễ đang tường rào.

Nàng vội vàng : “Chàng mau xuống , tường rào đó còn băng đấy! Vô tình té thì ?”

Tần Tĩnh Nghiễn mỉm nhảy xuống tường rào, bước tới bên cửa sổ dựa lên bệ cửa sổ, hì hì : “Không , tường rào cao, ngã !”

Lý Tuyết Trân nhẹ nhàng gõ đầu , bất đắc dĩ : “Chàng…

Sao nào cũng trèo tường rào ? Đi từ cửa là , cha nương cũng sẽ cản .”

Tần Tĩnh Nghiễn sờ đầu : “Ta từ cửa sẽ thể chuyện nhiều với nàng , huống thi chúng còn thành , thường xuyên đến đây cũng , nhạc phụ nhạc mẫu tương lai lẽ sẽ gặp .”

“Hơn nữa, việc trèo tường rào còn dễ dàng hơn, thể thường xuyên tới gặp nàng.”

Trên khuôn mặt Lý Tuyết Trân tràn ngập nụ , chút ngượng ngùng dời mắt , một lát : "... cũng thể như ."

Tần Tĩnh Nghiễm cũng chẳng quan tâm nhiều, lúc đang phấn khích: "A Trân, hôm nay mời bà mai đến nhà cầu hôn, Viễn thúc và Tô thẩm đều đồng ý, qua một thời gian nữa là thể bàn chuyện hôn sự !"

Lý Tuyết Trân gật đầu nhỏ giọng : "Thiếp ."

Tần Tĩnh Nghiễn nàng ngượng ngùng mỉm , ngón tay chà , một lát , chà xát hai tay, chờ tới khi lòng bàn tay ấm lên thì duỗi tay trong cửa sổ, nắm lấy đầu bàn tay của Lý Tuyết Trân, nhẹ giọng : "A Trân, thật sự vui."

Tuy tay ấm hơn một chút nhưng đối với Lý Tuyết Trân mà thì nó vẫn lạnh, nàng lạnh đến mức run, đó nhanh chóng duỗi tay còn nắm lấy hai tay của Tần Tĩnh Nghiễn, giúp sưởi ấm.

Tần Tĩnh Nghiễn cảm nhận nhiệt độ ấm áp của hai tay nàng , vội vàng lên tiếng: “Đừng, tay lạnh lắm, sẽ nàng lạnh đấy.”

"Không , giúp ấm!" Hai bàn tay thon trắng của Lý Tuyết Trân xoa xoa tay , còn ngừng hà .

Tần Tĩnh Nghiễn bàn tay nhỏ nhắn chỉ bằng nửa bàn tay của nàng đang che lấy bàn tay , hai má trắng nõn và… Đôi môi đỏ tươi, sững sờ chốc lát, cổ họng tự chủ chuyển động, vội vàng dời tầm mắt, đó chút nhịn . Cậu vẫn tiếp tục quan sát nàng , nhưng lúc thì ngược mặt nàng nữa mà chỉ trực tiếp chăm chú ngón tay thon dài trắng nõn của nàng , dừng ngây dại.

Lý Tuyết Trân ngẩng đầu khỏi tay , đụng đôi mắt tràn ngập ý của , thế là nàng vô thức buông lỏng đôi tay.

Tần Tĩnh Nghiễn nhẹ xoa đầu ngón tay tự do của , nhịn giơ tay phủ lên khuôn mặt nàng.

Lý Tuyết Trân ngơ ngác , chờ khi nàng hồn thì sắc mặt ửng đỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-ve-co-dai-dan-dat-dan-lang-lam-giau/chuong-149.html.]

Cảm giác khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại trong tay đang dần dần nóng lên, Tần Tĩnh Nghiễn mới hậu tri hậu giác thả tay xuống, siết c.h.ặ.t t.a.y thành quyền để lên môi ho nhẹ một tiếng.

Trong lúc nhất thời hai cũng gì nữa.

Vì bên ngoài vẫn đóng băng nên thời tiết cũng lạnh, đợi đến khi Lý Tuyết Trân hồn thì thấy Tần Tĩnh Nghiễn ngoài cửa sổ đang khẽ run rẩy đôi chân.

Nàng cũng chẳng kịp để ý gì khác, vội : "Chàng... Chàng ..." Nàng cắn môi, nghĩ đến việc họ đính hôn, cũng chẳng sợ gì nên tiếp tục : "Vào một lát , bên ngoài quá... Quá lạnh ."

Tần Tĩnh Nghiễn đôi má ửng hồng của nàng , ngẩn một lúc rạng rỡ: "Ngốc quá! Ta lạnh, nên ."

Lý Tuyết Trân bĩu môi: "Ồ."

Lý Tuyết Trân nghĩ, như lắm , dù thì bọn họ còn thành hôn, thấy...

Thấy quá...

Tần Tĩnh Nghiễn thấy nàng cúi đầu, vẻ mặt cực kỳ phiền não, thế là lập tức xoa đầu nàng , : "Nghĩ gì ? Nếu trong Viễn thúc và Tô thẩm bắt gặp, cho nàng gả cho thì bây giờ?"

Lý Tuyết Trân xong, lúc mới mỉm trở , : "Sẽ , cha nương tôn trọng ý kiến của ."

Tần Tĩnh Nghiễn đầy ẩn ý: " , bọn họ tôn trọng nàng và nàng thích giống như , thích , đều !"

Lý Tuyết Trân giật vì vẻ mặt vô của , nàng phản ứng vỗ tay , lắp bắp : "Chàng... Chàng hổ!"

“Tuyết Trân? Tuyết Trân?”

Lý Tuyết Trân thấy tiếng Tô Hà gõ cửa, vội vàng : "Nương đến tìm , ..."

Tần Tĩnh Nghiễn với nàng: "Vậy , rảnh thì cùng Viễn thúc và Tô thẩm đến tiệm ăn lẩu."

“Được.”

Tần Tĩnh Nghiễn về phía bức tường hai bước, đột nhiên đến cửa sổ, hai tay nâng mặt Lý Tuyết Trân in một nụ hôn lên môi nàng , đó trèo lên bức tường, bức tường đầu với Lý Tuyết Trân, nháy mắt một cái mới nhảy xuống.

Lý Tuyết Trân che miệng , ngây về phía bức tường, mãi đến khi Tô Hà mở cửa , nàng mới hồn.

“Nương… Nương, nương… Sao nương tới đây?”

Tô Hà thấy nàng mở cửa sổ, cửa sổ, khuôn mặt còn đỏ bừng khiến bà khỏi lo lắng, đưa tay lên trán nàng sờ thử, : "Có con sốt , nha đầu , trời lạnh thế mà còn mở cửa sổ gì? Lần nhiễm lạnh thì bây giờ!"

Lý Tuyết Trân lắc đầu: "Không , nương, con... Vừa con dạo bên ngoài với Tiểu Ngọc, về thấy nóng quá nên mở cửa sổ cho thoáng khí."

Tô Hà nghi ngờ hỏi: "Thật ?"

"Ai nha, thật mà! Con lừa nương gì."

Nói xong, thấy bà hỏi nữa, Lý Tuyết Trân Tô Hà bóp vai cho bà , thở phào nhẹ nhõm.

Tô Hà nắm tay Lý Tuyết Trân, : "Hôm nay, A Nghiễn tìm đến cầu hôn, nương con thích tiểu tử , cha con và nương cũng thấy tiểu tử tệ, chúng đồng ý với nó, lâu nữa, sẽ... Bàn chuyện cưới xin."

Lý Tuyết Trân gật đầu, nhẹ giọng : "Con .”

Tô Hà tiếp: "Không Oản Oản mở một hiệu sách cho A Nghiễn , nương và cha con nghĩ rằng, khi các con thành hôn sẽ mua một căn nhà ở huyện để ở, khi hiệu sách đóng cửa, cũng cần vội về nhà, hơn nữa cũng gần chúng hơn."

"Nương, chúng … Nương những điều còn quá sớm."

Tô Hà xoa đầu nàng , tiếp tục : "Cha nương chỉ một nữ nhi như con, mua cho các con một căn nhà lớn, cũng coi như là của hồi môn."

Loading...