Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 93: Cái Miệng Vô Duyên Của Đường Tiểu Mỹ
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:52:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn xong bữa sáng, Diêu Hoa và Diệp Mai Tử bắt đầu chuẩn đồ ăn, Lý Bà Tử bên cạnh phụ giúp.
Trong nhà đông , cần chuẩn mới .
Họ cần Tần Niệm giúp, rằng cả năm nay Tần Niệm quá vất vả, hôm nay là Tết, nàng thể chơi với Cảnh Phong và các .
Không điện thoại, ti vi, mạt chược, ngay cả bài tú lơ khơ cũng .
Cũng may Tần Niệm quen với cuộc sống như . Nàng hứng thú, :
"Đại ca, Nhị ca, Cảnh Phong, chúng nhàn rỗi chẳng việc gì, kể cho các một câu chuyện nhé."
Cảnh Thiên và Cảnh Địa khi mới đến đều rụt rè, ánh mắt vô tình chạm Tần Niệm đều sẽ đỏ mặt.
Sau , tiếp xúc với Tần Niệm lâu ngày, nàng là một cô nương hài hước, dí dỏm, hào phóng, họ cũng dần dần còn câu nệ nữa.
Nghe Tần Niệm kể chuyện cho họ , tất cả đều , mau kể .
Tần Niệm từ từ kể cho mấy thanh niên về chuyện "Lương Chúc".
Nghe xong, mấy đều câu chuyện tình yêu bi thương mà tuyệt mỹ cho chấn động, im lặng như tờ.
Lý Bà Tử : “Tiểu Niệm, con từ ? Thật là xúc động.”
Tần Niệm mỉm : “Hồi nhỏ, dẫn đến huyện thành, hai bà cháu nghỉ chân cầu trời, một kể chuyện . Người quên ?”
Lý Bà Tử chớp chớp mắt, cố gắng nghĩ hồi lâu: “Ta quên thật .”
Sợ vài đứa trẻ nàng trí nhớ , nàng vội vàng tự biện giải: “Lúc đó cuộc sống quá khó khăn. Một năm chẳng huyện thành mấy , mỗi mua chút dầu muối, mệt thì ghé xuống cầu trời nghỉ. Chắc chắn là chỉ lo nghĩ đến việc mua đồ, nên mới chú ý kể chuyện.”
Diệp Mai Tử khoác vai Lý Bà Tử : “Lý Đại nương bao giờ chịu thua ai lời nào.”
Lý Bà Tử mang theo vẻ đắc ý, cũng khúc khích .
Cả thảy chín bọn họ, mười món ăn.
Gà hầm nấm nguyên vị, cần tây xào thịt bò non mềm trơn tru, măng tre om dầu, lòng heo xào ớt, chân giò hấp, cá kho tộ, giò heo kho tộ, tai heo trộn dưa chuột, da đông.
Vài tháng , tối hôm Tần Niệm mua mảnh đất , trời đổ mưa. lúc đó trồng trọt thì kịp nữa.
Ngoại trừ khu vực xây nhà, nhà kho và nhà bếp, những phần đất còn đều trồng cải thảo và củ cải trắng.
Khi Tần Niệm trồng, nàng rằng thời điểm , ruộng đất nhà nào cũng trồng cải thảo, nên nàng trồng nhiều như cũng thể bán hết.
Nàng cũng ý định bán. Sau khi thu hoạch mùa thu, nàng cho một phần hầm rau, còn bí mật cất Không Gian hai ngàn cân.
Số còn cứ để ngoài đồng cho đóng băng.
Sau khi quán hầm khai trương, nàng sẽ chần sơ cải thảo đông lạnh , vắt ráo nước, mang lên cho mỗi bàn khách một đĩa như một món tặng kèm, cộng thêm một bát tương chiên. Hầu hết khách nhân đều thích ăn.
Nghĩ đến các món ăn ngày Tết thường quá nhiều dầu mỡ, Diệp Mai Tử lấy hai cây cải thảo đông lạnh, chần nước sôi, một đĩa lớn đầy ắp, chiên thêm một bát tương.
Vừa vặn đủ mười món.
Cảnh Phong, Cảnh Thiên và Cảnh Địa tranh đốt vài tràng pháo, tiếng pháo xen lẫn tiếng lớn của mấy .
Cả nhà quây quần bên bàn ăn, đông ăn càng ngon miệng, tiếng rộn rã, thật là náo nhiệt.
Ăn cơm xong, Diêu Hoa nhào một chậu bột lớn, Diệp Mai Tử thái hai tấm thớt dưa cải chua, cộng thêm hơn hai cân thịt heo.
Lý Bà Tử bóc hành, trộn một chậu nhân bánh bao (sủi cảo) dưa cải chua và thịt heo.
Tần Niệm lấy lê đông lạnh , đặt chậu sành.
Đổ nước , từng quả lê đông lập tức nối thành một mảng, nổi lềnh bềnh mặt nước.
Tần Niệm thuận miệng một câu: “Nhìn xem, Huynh Liên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-93-cai-mieng-vo-duyen-cua-duong-tieu-my.html.]
Cảnh Phong mở to đôi mắt , hỏi: “Là gì cơ?”
“Huynh Liên, giống như và Cảnh Thiên, Cảnh Địa tay trong tay .”
Nói xong, nàng cong lưng .
Bọn họ còn mua cả lạc, hạt dưa và kẹo.
Lý Bà Tử cảm thán: “Ôi chao, mua những thứ là lúc Tiểu Niệm mới ba tuổi. Mười ba năm , mới mua nổi những món .”
Trong tiếng , qua hơn nửa canh giờ.
Bột nở , ngoài Cảnh Chấn Giang và Cảnh Chấn Hải nhúng tay , bảy còn đều bắt tay gói bánh bao.
Người đông thì việc dễ , một canh giờ , gói xong mười mâm bánh bao lớn.
Buổi tối chỉ cần luộc một mâm là đủ, sáng mai cũng một mâm. Số còn mang hết ngoài.
Đợi chúng đông cứng , sẽ cho thùng gỗ lớn. Mùng năm, mười lăm, hai mươi lăm tháng Giêng, cần gói bánh bao tươi nữa.
Lúc ăn bánh bao đêm Giao thừa, vặn là nửa đêm giờ Tý, tức là hơn mười hai giờ đêm.
Ăn xong bánh bao, đều buồn ngủ, ai về phòng nấy, cài cửa ngủ.
Ngày hôm là mùng Một Tết, việc đầu tiên Tần Niệm khi tỉnh dậy là chúc Tết Lý Bà Tử. Sau đó, nàng ngoài chúc Tết các trưởng bối trong nhà họ Cảnh.
Cảnh Phong, Cảnh Thiên, Cảnh Địa cũng vội vàng chúc Tết Lý Bà Tử, cả nhà đều vui vẻ.
Hắc Tiễn và Hoàng Tiễn cũng theo reo mừng.
Mùng Hai Tết, ăn sáng xong, bốn nhà Diêu Hoa về nhà ngoại Diêu Hoa để chúc Tết.
Cảnh Chấn Lan và Đường Lão Nhị dẫn theo Đường Tiểu Mỹ đến.
Mấy tháng nay nhận lương thực cứu trợ, thể uống cháo ngô loãng, cộng thêm việc thoải mái ăn cải thảo và củ cải, Đường Tiểu Mỹ mập lên một chút, sắc mặt cũng trông hơn nhiều.
Đường Tiểu Mỹ chúc Tết Cảnh Chấn Hải và Diệp Mai Tử, cũng chào hỏi Lý Bà Tử, miệng tươi rói, mang theo vẻ hân hoan.
nàng thèm để ý đến Tần Niệm, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo vẻ thách thức.
Tần Niệm bật , căn bản để ý tới nàng , thèm lấy một cái, trực tiếp trở về phòng .
Cảnh Phong chuyện với Tần Niệm, tìm đủ lý do để phòng nàng ở một lát. Điều đó khiến Lý Bà Tử cứ mãi.
Diệp Mai Tử chán ghét nhà Cảnh Chấn Lan, cố chịu đựng chuyện với Cảnh Chấn Lan một lúc, liền bắt tay chuẩn bữa trưa.
Ý nghĩ của nàng đơn giản: ăn cơm xong nhanh chóng, bọn họ mau chóng trở về là xong.
Nàng nhà Cảnh Chấn Lan cứ lảng vảng mắt, đặc biệt là Đường Tiểu Mỹ, còn tỏ vẻ coi thường Tần Niệm.
Nàng nghĩ xem, nơi , dù là bây giờ , đều là của Tần Niệm.
Bữa trưa bốn món, món chính là cơm gạo trắng.
Lúc ăn cơm, Đường Tiểu Mỹ Cảnh Phong, cất giọng nhỏ nhẹ: “Biểu ca, thật tài giỏi. Chưa đầy một năm, mua nhiều đất thế , sống một cuộc sống như .”
Cảnh Phong thèm nhấc mí mắt: “Sống là nhờ bản lĩnh của Tiểu Niệm. Đất cũng mua, mà là Tiểu Niệm mua, chỉ là nhờ ánh sáng của Tiểu Niệm.”
Diệp Mai Tử sợ Đường Tiểu Mỹ những lời quá đáng, chọc giận Lý Bà Tử. Lý Bà Tử nổi tiếng là bảo vệ cháu.
Đặc biệt là khi Tần Niệm hề sai, nếu ai cứ nhắm Tần Niệm mãi, nàng chắc chắn sẽ đáp trả.
Diệp Mai Tử vội vàng : “Tiểu Niệm chữa bệnh cho , kiếm một khoản tiền, mua mảnh đất . Những phương pháp kiếm tiền đều do Tiểu Niệm nghĩ .”
Đường Tiểu Mỹ khúc khích : “Đất do Tiểu Niệm mua, phương pháp kiếm tiền do Tiểu Niệm nghĩ , nhưng nếu bảy miệng ăn nhà họ Cảnh dốc sức việc, cho dù bao nhiêu đất, bao nhiêu phương pháp, chẳng cũng vô dụng ?”
“Tiểu Mỹ, lớn tuổi mà chấp nhặt với một cô gái nhỏ như ngươi. vì ngươi , cũng vài câu. Người nhà họ Cảnh quả thực dốc sức việc. Tiểu Niệm của cũng dốc sức việc đó thôi, chỉ việc chân tay, mà chuyện lớn chuyện nhỏ nào chẳng do Tiểu Niệm lo liệu?”