Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 8: Không Gian Xuất Hiện

Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:34:25
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đại Oa thôn tổng cộng hơn bảy trăm hộ, thuộc loại thôn lớn. một thôn lớn như chỉ hai cái giếng nước.

 

Lâu như mưa, bên giếng lúc nào cũng múc nước, dân làng thường xuyên cãi vã, đ.á.n.h vì chuyện lấy nước.

 

Chẳng còn cách nào khác, Lý chính lập quy tắc: Xếp hàng lấy nước, mỗi nhà mỗi chỉ gánh một gánh nước. Muốn gánh thêm, xếp hàng từ đầu.

 

Khi Lý Bà Tử và Tần Niệm đến bên giếng, Tần Niệm thấy một bóng dáng quen thuộc.

 

Chính là Đổng Bưu, kẻ hôm nàng xuyên tới khỏa bỏ chạy khỏi hang núi.

 

Đổng Bưu khom lưng, ưỡn cái m.ô.n.g lớn, dùng sức ròng rọc, múc xong hai thùng nước.

 

Đại ca của Đổng Bưu là Đổng Hổ, gánh hai thùng nước . Đổng Bưu , lấy hai chiếc thùng nước bên cạnh, còn múc tiếp.

 

Nhà bốn em, đều kết hôn sinh con, cộng thêm cha , cả nhà mười mấy miệng ăn.

 

Một gánh nước gánh về, dùng để nấu cơm rửa rau, chẳng mấy chốc sẽ hết. Muốn gánh thêm một gánh nữa, xếp hàng , chờ lâu.

 

Đổng Bưu và Đổng Hổ bàn bạc với , dứt khoát hai em cùng , múc xong hai thùng, một gánh về, một tiếp tục múc.

 

Những xếp hàng phía chịu, nhao nhao chỉ trích tuân thủ quy tắc.

 

Đổng Bưu nghển cổ: "Kêu ca cái gì? Nhìn xem lũ nghèo hèn các ngươi kìa, nhà nào cũng chỉ dựa nước uống để sống qua ngày, tiết kiệm chút sức lực ."

 

Mọi chọc giận, lũ lượt chỉ trích :

 

"Đổng Bưu, nhà ngươi nghèo, vì còn tranh giành nước với những kẻ nghèo khổ chỉ dựa nước uống để sống như chúng ?"

 

"Cơm thể ăn nhiều hơn vài miếng, nhưng lời chớ nên quá đầy, lúc nào đó, nhà ngươi cũng nghèo đến mức dựa nước uống để sống."

 

Đổng Bưu ngửa đầu lớn một hồi, đủ mới mở miệng: "Nhà lớn nhiều, cần nhiều nước hơn để vo gạo rửa rau, cho nên nhà mỗi ngày nên gánh nhiều nước hơn.

 

Còn các ngươi, trong nhà gạo rau ? Chẳng gì đúng ? Vậy thì cần gánh nước nữa, giải tán . Nhà nào gạo bột mới đủ tư cách gánh nước."

 

Một tráng niên quát lớn: "Mau tránh , còn múc nước thì xếp hàng, nếu sẽ đẩy ngươi xuống giếng, dìm c.h.ế.t ngươi."

 

Đổng Bưu , vẻ mặt vênh váo đầy gương mặt bánh đúc của :

 

"Tôn Đại Lôi, cái thằng ch.ó nghèo nhà ngươi, còn dám đẩy xuống giếng, ngươi thử đẩy xem, ngươi thử xem!

 

Ta sát miệng giếng thêm chút nữa, xem ai dám đẩy một cái?"

 

Dứt lời, cái m.ô.n.g lớn lên ròng rọc, mặt về phía tiếp tục vênh váo, thể còn đung đưa tới lui.

 

Tôn Đại Lôi chính là phu quân của Lâm Thúy Chi. Vì Lâm Thúy Chi gánh nổi nước nên mới mặt.

 

Mọi đều giận đến đỏ mặt, nhưng ai dám xông tới đẩy , nhỡ mà rơi xuống giếng thật thì chính là mạng .

 

Tần Niệm thấy thể chịu nổi nữa, nàng bước tới, ánh mắt dừng gương mặt bánh đúc của Đổng Bưu:

 

"Đổng Bưu, ngươi ròng rọc gì? Chiều tà rực rỡ thế , ngươi dậy chạy vài bước cho xem ."

 

"Chạy vài bước..." Đổng Bưu thấy là Tần Niệm, giọng yếu hẳn .

 

Vài ngày dẫn Lâm Thúy Chi lên núi tư tình, Tần Niệm thấy. Sau khi chạy trốn, cứ hối hận mãi, tại lúc đó kiểm tra hang động? Vội vàng gì cơ chứ?

 

cũng , chuyện đó trong cái hang rách nát nhiều , bao giờ ai phát hiện.

 

Thế mà hôm đó con nha đầu c.h.ế.t tiệt thấy. Việc đây?

 

Sống trong nơm nớp lo sợ chịu đựng qua hai ngày, thấy động tĩnh gì. Đổng Bưu hiểu , nhất định là Lâm Thúy Chi cầu xin Tần Niệm, để nàng .

 

Tần Niệm là một cô gái nhỏ, chuyện quả thực cũng khó với ngoài, trái tim treo lơ lửng của Đổng Bưu cuối cùng cũng hạ xuống.

 

Giờ phút , hiểu hàm ý trong lời của Tần Niệm, là đang chế giễu việc tư tình bắt gặp, trần truồng chạy trốn.

 

Hắn vô thức liếc Tôn Đại Lôi cao lớn vạm vỡ, đừng thấy hiện tại dám đẩy xuống giếng.

 

Nếu thực sự ngủ với Lâm Thúy Chi, đội nón xanh lên đầu , thì còn gì mà dám .

 

Hơn nữa, chuyện một khi công khai , ở trong thôn sẽ bêu riếu khắp nơi, thể nào vênh váo nữa.

 

Lý Bà Tử xách một chiếc thùng nước lớn tới, Đổng Bưu vài , mở miệng :

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-8-khong-gian-xuat-hien.html.]

"Đổng Bưu, cái mặt ngươi dẹt to thế , còn chẳng bằng cái m.ô.n.g lợn rừng độ nhấp nhô."

 

Cái ví von gì thế ! Tần Niệm đến mức xổm xuống đất, chiếc thùng nước đang xách tay cũng rơi xuống, lăn khá xa.

 

Mọi cũng ầm lên.

 

Gương mặt bánh đúc của Đổng Bưu tức giận đến mức đỏ như gan heo. Mụ già lẳng lơ , chắc chắn chuyện tư tình với Lâm Thúy Chi.

 

Tần Niệm với khác, nhất định sẽ với bà . Đại ca còn về? Đổng Bưu đầu về hướng nhà .

 

Lý Bà Tử vẻ mặt ngây thơ: "Sao cái gáy phẳng lì thế? Chẳng tí nhấp nhô nào, trông như đáy bình rượu ."

 

Ôi trời, cái ví von gì thế, câu càng đáng tin cậy bằng câu .

 

Tần Niệm đến mức dậy nổi.

 

Đổng Bưu đại nộ, dậy về nhà, quên mất rằng đang ròng rọc.

 

Chân dùng sức, ròng rọc liền lắc lư, thể nghiêng , Đổng Bưu "ai da" một tiếng, rơi xuống giếng.

 

"Cứu mạng! Mau kéo lên!"

 

Đổng Bưu giãy giụa đáy giếng, khó khăn lắm mới túm dây múc nước, hy vọng kéo lên.

 

với cái đức hạnh của , một ai tiến lên cứu . Dân làng nhanh chóng giải tán.

 

Tần Niệm và Lý Bà Tử cũng xách thùng rỗng về nhà. Tần Niệm nhận một vấn đề: Một thôn lớn như , tổng cộng chỉ hai cái giếng.

 

Nếu cứ mưa nữa, nước giếng sớm muộn gì cũng cạn. Nếu cạn thật, dân làng sẽ tị nạn.

 

Kéo theo cả nhà, thể trốn ? Cuối cùng đại đa đều sẽ c.h.ế.t đường chạy nạn.

 

Nàng ngó những ngọn núi xung quanh, núi lớn như , chẳng lẽ một suối nguồn nào ?

 

Tần Niệm quyết định ngày mai khi lên núi, đào rau thử tìm kiếm.

 

Một khi tìm , dù chỉ là một con suối nhỏ, cũng thể cứu mạng sống của nhiều .

 

Màn đêm bao phủ sơn thôn. Mới chỉ quá nửa giờ Tuất, tức là hơn bảy giờ tối, phần lớn dân làng ngủ.

 

Ngoại bà bắt đầu ngáy khẽ.

 

Tần Niệm trong bóng tối, hề chút buồn ngủ nào. Ban ngày mua năm mươi cân bột ngô, tạm thời xem như là cái ăn.

 

Sau thì ? Nếu trời cứ mưa mãi, chỉ thể dựa núi mà sống.

 

Nàng đây cũng nhiều tiểu thuyết mạng, xuyên đều gian, nàng ?

 

Nếu gian, nhiều vấn đề sẽ giải quyết dễ dàng.

 

Nghĩ như , Tần Niệm càng thêm bực bội, nàng gào lên như trút giận trong lòng: Ta gian, gian.

 

Trước mắt đột nhiên sáng rực.

 

Tần Niệm phát hiện, bản trong bóng tối, mà là đang giường.

 

Chiếc giường , nàng vô cùng quen thuộc, đây chính là nhà của nàng kiếp .

 

Kiếp , khi yêu đương, Tần Niệm chuyển đến nhà vị hôn phu, nhà của nàng vẫn bỏ trống.

 

Nhà của nàng là ba gian nhà lớn, gạch xanh ngói đỏ, hai bên trái đều hai sương phòng, sân rộng rãi, tiện nghi hiện đại đều đầy đủ.

 

Tần Niệm bật , hóa nàng gian, chỉ là mấy ngày phát hiện thôi.

 

Việc đầu tiên nàng khi hiểu , chính là nhảy xuống giường, chạy phòng tắm soi gương, xem trông như thế nào.

 

Trong gương là một khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt, mắt khá to, miệng nhỏ, da dẻ trắng trẻo, nhưng là cái trắng bệch huyết sắc, do đói mà thành.

 

Tần Niệm lẩm bẩm một :

 

"Ngoại hình cũng , nhưng gầy quá. Cái cằm nhọn hoắt , trông khá giống Xà Tinh trong phim hoạt hình Anh Em Hồ Lô.

 

, tin rằng chẳng bao lâu nữa, cái cằm nhọn hoắt như Xà Tinh sẽ đầy đặn hơn."

 

 

Loading...