Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 74: Mưu Sĩ Dâng Kế
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:51:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Huyền Vương?”
Lý Bà Tử cảm khái: “Xem , ngày Tiểu Niệm cứu ngài là đúng, là một ơn báo đáp.
Cũng ứng với câu , gieo nhân nào gặt quả nấy. Tiểu Niệm nhà gieo thiện nhân, kết quả là giữ mạng.”
Diệp Mai Tử chút lo sợ: “Huyền Vương đến Dịch Châu là để chẩn tai, một khi ngài rời khỏi đây, Huyện lệnh còn đến gây phiền phức ?
Đòi đất là chuyện nhỏ, cùng lắm thì chúng trả cho . Nếu bắt Tiểu Niệm , đây?
Những lão bách tính bình thường như chúng , gặp cường quyền thì chẳng cách nào.”
“Yên tâm , dù Huyền Vương rời , Huyện lệnh cũng dám nữa.”
Tần Niệm an ủi nhà: “Trên thực tế, chiếc mũ ô sa của Huyện lệnh giữ còn là chuyện khác.”
Diệp Mai Tử thở dài một tiếng: “Tốt nhất là giữ , loại quan ở thì dân chúng nơi đó chịu khổ.
Trớ trêu , phần lớn quan đều là loại .”
“Chưa đến những chuyện vội. Ngày mai đến dịch quán một chuyến, mang một ít dâu tây đến cho Huyền Vương, cảm ơn ngài tay giúp đỡ.
Cảnh thúc cứ dẫn Cảnh Thiên, Cảnh Địa tiếp tục xây nhà kính, bây giờ là tháng Chín, chúng còn xây thêm hai gian nhà ngay đất.
Cảnh thẩm thì hái dâu tây, Cảnh Phong bán dâu tây. Sau nếu bận quá, thì thuê Thúy Chi và Tố Cầm thẩm giúp hái dâu tây.
Hai việc thật thà, .
Ta tặng dâu tây cho Huyền Vương xong, sẽ đến chợ tìm Cảnh Phong, chúng mua một ít thịt về bánh bao ăn.”
“Được, ăn gì, thẩm sẽ cho con.”
Diệp Mai Tử ánh mắt đầy xót xa: “Một ngày một đêm , Tiểu Niệm của chúng chịu ít khổ sở.”
Tần Niệm cũng cảm khái: “Một ngày một đêm , nhà nào cũng chịu khổ đủ . Cái chế độ phong kiến tàn ác .”
Diệp Mai Tử hiểu lời Tần Niệm, hỏi : “Gì cơ? Ngươi gì?”
Tần Niệm bật : “Ta , tối qua chúng thức trắng đêm, hôm nay việc nữa, nên nghỉ ngơi cho khỏe. Sáng mai tinh thần sung mãn hãy tiếp tục công việc.”
Quả thực, đều quá mệt mỏi, nghỉ ngơi lấy sức là điều cần thiết.
Tần Niệm cùng Lý Bà Tử và Diệp Mai Tử trở về Đại Oa Thôn. Lý Bà Tử xách về một giỏ dâu tây nhỏ, chừng năm cân.
Đàn gà con trong nhà nở hết , nhờ Tố Cầm giúp đỡ chăm sóc, cho ăn cho uống cũng khá phiền phức.
Thấy Tần Niệm trở về, Tố Cầm mừng rỡ ngừng niệm Phật: “Tiểu Niệm là đứa trẻ tâm thiện, nhất định sẽ , quả nhiên là .”
Lý Bà Tử đưa giỏ dâu tây mang về cho Tố Cầm, nàng chịu nhận: “Lúc dâu tây mới , cho nhiều , thể cứ nhận mãi . Hãy giữ để bán kiếm tiền , cái gì cũng chi phí.”
Tần Niệm nhét cái giỏ tay Tố Cầm: “Thẩm nương, dâu tây nhà trồng, bán kiếm tiền cũng thiếu cái giỏ , cứ cầm về nhà dùng.”
Tố Cầm lúc mới nhận lấy, tạ ơn, xách giỏ mừng rỡ trở về.
Tần Niệm rửa ráy một phen, cùng Lý Bà Tử giường đất. Đêm qua hầu như thức trắng, nàng cũng mệt mỏi, chìm giấc ngủ sâu.
Cùng lúc đó, tại phòng của Huyền Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-74-muu-si-dang-ke.html.]
Khương Nam, mưu sĩ trưởng của Huyền Vương, đang bày mưu tính kế cho Huyền Vương:
“Vương gia, chuyện hôm nay là một cơ hội . Tối nay Vương gia phái hai qua đó, g.i.ế.c Tần Niệm và cả nhà nàng. Thi thể giấu kín đáo hết mức, nhưng đảm bảo thể tìm . Trương Viên Ngoại là cha của Binh Bộ Thượng Thư Trương Quốc Hào. Nếu việc ỷ quyền thế ngút trời của con trai mà g.i.ế.c hại dân nữ, chiếm đoạt đất đai xác thực, thì cho dù Trương Quốc Hào tài năng thông thiên đến cũng đừng hòng lật ngược tình thế. Việc trừ bỏ Trương Quốc Hào, chẳng trong tầm tay ?”
Mặc Nguyệt và Mặc Tinh đều sửng sốt, ánh mắt hẹn mà cùng về phía Mặc Huyền, trong lòng tràn ngập sợ hãi.
Hoàng thượng đương triều vẫn lập Thái tử, năm vị Hoàng tử trong triều đang tranh giành ngôi vị, kéo bè kết phái, tăng cường thế lực của bản .
Kẻ mạnh nhất là Đại Hoàng tử Mặc Đinh, yếu hơn một chút là Tam Hoàng tử Mặc Huyền.
Trương Quốc Hào là triều thần đắc lực nhất của Đại Hoàng tử, lật đổ chẳng khác nào chặt một cánh tay của Đại Hoàng tử.
So với ngai vàng, sinh mạng của một cô gái nhỏ như Tần Niệm quả thực là quá đỗi nhỏ bé.
Chính vì điều , Mặc Nguyệt và Mặc Tinh mới cảm thấy lo lắng, đặc biệt là Mặc Nguyệt, tim bao giờ đập nhanh đến thế.
Hắn là thị vệ đắc lực nhất, cũng là tâm phúc nhất của Huyền Vương. Nếu Huyền Vương lệnh cho g.i.ế.c Tần Niệm, nên thế nào?
Mặc Nguyệt thể trả lời câu hỏi .
Mặc Huyền khẽ lắc đầu: “Dù lật đổ Trương Quốc Hào là chuyện Bổn vương hằng mong mỏi, nhưng dùng sinh mạng của dân thường vô tội cái giá trả thì đáng. Bổn vương sẽ .”
Mặc Nguyệt và Mặc Tinh lập tức thở phào nhẹ nhõm. Tần Niệm nhiều giao thiệp với họ, nhưng họ hiểu nàng là một cô gái lương thiện.
Khương Nam vẫn kiên trì với ý kiến của : “Vương gia đại sự thì nên câu nệ tiểu tiết. Dù chỉ là vài dân thường, cần lợi dụng thì lợi dụng. Nếu Vương gia vì lòng mềm yếu mà bỏ qua cơ hội như , trừ Trương Quốc Hào, tìm cơ hội tương tự e rằng khó. Ngày khác, khi Trương Quốc Hào giúp Đại Hoàng tử tru sát Vương gia, tuyệt đối sẽ mềm lòng. Đến lúc đó, Vương gia hối hận cũng muộn.”
Mặc Huyền Khương Nam: “Bổn vương sinh trong Hoàng cung, gặp vô mỹ nữ. Lớn lên, Bổn vương mở phủ riêng, mỹ nữ trong phủ càng nhiều như bươm bướm rực rỡ. một cô gái nào thể chiếm cứ trái tim Bổn vương như Tần Niệm. Ta yêu thích nàng. Vì yêu thích, tổn thương nàng, huống hồ nàng còn từng cứu mạng Bổn vương. Sau , đừng bao giờ lời nào về việc lợi dụng sinh mạng của nàng và để cái giá tru sát Trương Quốc Hào nữa.”
“Vương gia, Tần Niệm chỉ là một nữ tử thôn quê, việc nàng giúp Vương gia khâu vết thương là bổn phận của một thầy thuốc. Vương gia thể vì cảm kích yêu thích nàng mà hủy hoại đại nghiệp. Chờ đại sự thành công, Vương gia mỹ nữ nào mà , hà tất chấp mê với một nha đầu thôn dã.”
“Đủ !”
Huyền Vương thực sự nổi giận, y quanh: “Bổn vương nghiêm túc một nữa, Tần Niệm là nữ tử Bổn vương yêu thích. Không chỉ là yêu thích, Bổn vương còn kính trọng nàng. Kể từ nay về , bất kỳ ai trong các ngươi, phép ngôn từ bất kính với Tần cô nương.”
“Tuân lệnh.”
Mọi đồng thanh đáp.
“Bổn vương mệt mỏi, các ngươi lui xuống hết .”
Huyền Vương đang tức giận, sắc mặt vô cùng khó coi, lệnh cho tất cả rút lui.
Ra khỏi phòng Huyền Vương, Khương Nam vẫn cam tâm, gọi Mặc Nguyệt .
“Thưa chuyện gì?”
Khương Nam : “Ta là mưu sĩ đầu phủ Huyền Vương, Tướng quân là dũng sĩ đầu bên cạnh Huyền Vương. Ngươi và đều nên vì đại nghiệp của Huyền Vương mà sức, đúng ?”
Mặc Nguyệt cảnh giác: “Tiên sinh gì?”
“Thế , tối nay ngươi cùng Mặc Tinh đến Đại Oa Thôn, xử lý vị Tần cô nương —”
Khương Nam động tác c.ắ.t c.ổ tiếp lời:
“Chuyện Huyền Vương là đại sự, thể mềm lòng, càng thể động tình, nhất là đối với nha đầu thôn quê như Tần Niệm. Nàng giúp gì cho Vương gia, nhưng Vương gia lợi dụng nàng thể tiêu diệt Trương Quốc Hào. Phải trừ bỏ Tần Niệm, bằng nàng nhất định sẽ trở thành gánh nặng cho Huyền Vương.”
Sắc mặt Mặc Nguyệt trầm xuống: “Tiên sinh, Vương gia dặn dò thế nào? Ý ngươi là kháng lệnh? Chẳng lẽ ngươi còn coi Vương gia gì nữa?”