Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:59:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng điệu ngạo mạn, cuồng vọng, cứ như thể chắc chắn thể g.i.ế.c Tô Bích .

 

Tô Bích hừ lạnh một tiếng: “Binh sĩ Ô Kim quốc các ngươi luôn miệng gọi Võ Thần, Võ Thần. Khai báo danh tính thật của ngươi đây, kiếm của g.i.ế.c kẻ vô danh.”

 

Thứ cầm tay, chính là Thiên Uyên Kiếm mà tặng cho Tần Niệm.

 

Võ Thần mặc khôi giáp, nhưng đối với Thiên Uyên Kiếm mà , đ.â.m thủng những thứ đó quá dễ dàng. Cầm nó, còn mạnh hơn bất kỳ binh khí nào khác.

 

Võ Thần ở Ô Kim quốc quen khác tâng bốc, thấy Tô Bích cầm đoản kiếm trong tay, đây rõ ràng là coi thường .

 

Hắn lập tức nổi giận, Tô Bích lớn tiếng c.h.ử.i rủa: “Ông nội ngươi tên là Võ Thân, chữ Võ trong họ Võ, chữ Thân trong chữ Nhã Thân.”

 

Hóa , Võ Thần là âm lái của tên thật , kẻ nào ở Ô Kim quốc giỏi tâng bốc như .

 

Tô Bích khẽ: “Còn Nhã Thân, loại ngu ngốc như ngươi, còn xứng với chữ Nhã? Trư Thân (Heo Thân), Lư Thân (Lừa Thân), Lạc Đà Thân thì còn tạm chấp nhận .”

 

“Hỗn xược, còn dám nh.ụ.c m.ạ ? Ăn một đao!”

 

Dứt lời, đại đao của Võ Thân mang theo tiếng gió rít, bổ thẳng đầu Tô Bích.

 

Tần Niệm thành quan, hai tay nắm chặt vì căng thẳng, mắt dám chớp dù chỉ một cái.

 

Nàng nhất định chằm chằm, một khi phát hiện chuyện , nàng nhanh chóng thu Tô Bích Không Gian.

 

Thấy đại đao trong tay Võ Thân bổ xuống đầu Tô Bích, Tần Niệm căng thẳng đến mức trán lấm tấm mồ hôi.

 

Tô Bích thật giỏi, hình như một đám mây trắng gió mạnh thổi qua, lập tức lướt , rời khỏi lưng ngựa.

 

Cùng lúc đó, mũi chân nhẹ nhàng chạm bụng ngựa, con ngựa đau chạy xa .

 

Đao của Võ Thân c.h.é.m . Hắn xoay đầu ngựa, thấy Tô Bích cưỡi lưng ngựa.

 

Võ Thân vẻ mặt khinh thường: “Tôn tử, dám đ.á.n.h với ông, ngươi gì? Chẳng lẽ thủ hạ của Mạc Huyền đều là lũ chuột chỉ trốn tránh ?”

 

Dứt lời, thứ hai vung đại đao thành vòng tròn, bổ thẳng đầu Tô Bích. Đoản kiếm tay Tô Bích, còn dài bằng cán đao của Võ Thân.

 

Tô Bích hề cứng đối cứng với Võ Thân, đấu với loại sức mạnh man rợ , đối đầu trực diện chẳng là đồ ngốc ?

 

Tô Bích thứ hai nhảy lên, hình trực tiếp rơi xuống lưng đao của Võ Thân, vững vàng.

 

Kẻ địch rơi xuống lưng đao? Đây là một sự sỉ nhục lớn.

 

Võ Thân chút sốt ruột, dùng lực vung cây đao của .

 

Tô Bích nhảy lên, đáp xuống, vẫn là lưng đao của Võ Thân. Võ Thân đại nộ, vung đao mấy vòng, cuối cùng Tô Bích vẫn rơi xuống lưng đao.

 

Đại Lương quân thành và Ô Kim quân ải, tất cả đều ngây . Bao nhiêu năm nay, từng ai thấy khinh công của một giỏi đến thế.

 

Võ Thân kẻ ngu dốt cách của kẻ ngu dốt, mũi đao hướng xuống, đột nhiên cắm mạnh xuống đất.

 

Đồng thời ha hả, “Ngươi khinh công giỏi , thích lưng đao ? Lần vác đao ngang nữa, dựng thẳng , tin ngươi còn thể rơi xuống lưng đao !”

 

Đại đao dựng , Tô Bích thể đáp xuống lưng đao của nữa, nhưng cũng thể dùng đao c.h.é.m .

 

Tô Bích chờ chính là giờ khắc .

 

Hắn mũi chân chạm nhẹ xuống đất, lập tức bay lên. Mặt đối diện Võ Thân, lưng về phía thành.

 

Cái hộp nhỏ đựng t.h.u.ố.c độc sớm trong tay, nín thở, nhắm Võ Thân ấn mạnh cơ quan nhỏ xuống hết cỡ.

 

Hơn nửa hộp t.h.u.ố.c độc màu mùi, bộ phun lên mặt Võ Thân.

 

Võ Thân lập tức trúng độc, mắt cũng thể xoay chuyển. Thiên Uyên Kiếm trong tay Tô Bích nhằm cổ họng Võ Thân mà cắt xuống.

 

Võ Thân buông lỏng tay cầm cán đao, theo bản năng đưa tay bịt vết thương cổ.

 

Tô Bích rơi xuống đất, mũi chân chạm nhẹ, bay lên, rơi xuống lưng ngựa của .

 

Động tác như nước chảy mây trôi, vô cùng mắt.

 

Tô Bích hai chân kẹp chặt bụng ngựa, thúc ngựa tiến lên, một tay chộp lấy cây đại đao cắm đất của Võ Thân, vung lên c.h.é.m đầu Võ Thân đang đất:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-159.html.]

 

“Các tướng sĩ Đại Lương quốc súc sinh g.i.ế.c hại, xin báo thù cho các ngươi!”

 

Trong chớp mắt, đầu Võ Thân c.h.é.m lìa, xác và đầu tách rời.

 

Kết quả , là điều mà các tướng soái Ô Kim quốc ngờ tới, tất cả đều ngây dại, như định pháp, thể cử động.

 

Binh tướng Đại Lương quốc phản ứng đầu tiên, vang lên một tràng hò reo.

 

Mạc Huyền hạ lệnh: “Xuất quan, truy kích.”

 

Binh sĩ Đại Lương quốc thừa thắng truy kích.

 

Binh bại như sơn đổ, ngay cả t.h.i t.h.ể Võ Thân cũng kịp thu về, ngựa giẫm đạp thành bùn thịt.

 

Binh tướng Ô Kim quốc c.h.ế.t và thương vô , lùi hơn năm mươi dặm, mới miễn cưỡng vững .

 

Cây đại đao mà từng dùng, binh sĩ Đại Lương quốc khiêng thành, đây chính là chiến lợi phẩm, vô cùng cổ vũ sĩ khí.

 

Tô Bích trở về Khừ Quan thành, Mạc Huyền đích nghênh đón: “Tô , ngươi giải quyết rắc rối lớn cho bản vương. Bản vương cảm tạ ngươi, và mặt tướng sĩ cùng bá tánh Khừ Quan cảm tạ ngươi.”

 

“Vương gia quá lời .”

 

Tô Bích nắm lấy tay Tần Niệm, dịu dàng hỏi: “Lo lắng lắm ?”

 

Tần Niệm gật đầu, xúc động đến rơi nước mắt, nàng quả thực lo lắng.

 

Tối hôm đó, quân doanh bày tiệc, chúc mừng chiến thắng cho hùng Tô Bích. Các tướng sĩ vui mừng khôn xiết, uống rượu múa kiếm, thật náo nhiệt.

 

Mạc Huyền dễ dàng chiến thắng choáng váng, y phái tăng cường tuần tra thành đầu, đề phòng địch quân phản công.

 

Yến tiệc kết thúc, quá nửa canh giờ.

 

Lâm Thiên Thành và Tô Bích đều uống nhiều rượu, nhưng cả hai đều say, đều đề phòng kẻ thù bên cạnh —Lan Lăng Công chúa.

 

Lan Lăng Công chúa cũng , trẻ tuổi tên Tô Bích g.i.ế.c c.h.ế.t tên Võ Thần kiêu ngạo nhất của Ô Kim quốc.

 

Nàng hận đến nghiến răng, nàng vốn hy vọng Võ Thần của Ô Kim quốc thể c.h.é.m Tô Bích xuống ngựa. Kết quả trái ngược.

 

Cháu trai ruột của nàng là Mạc Huyền, mở tiệc khoản đãi Tô Bích và các tướng lĩnh, nhưng hề phái mời nàng.

 

Nửa đời , Lan Lăng Công chúa luôn tung hô như vì vây trăng, từng đối xử lạnh nhạt như .

 

Nàng hận cả Mạc Huyền, đáng tiếc t.h.u.ố.c độc của nàng mất, nếu nàng đầu độc Mạc Huyền.

 

Sau Hoàng thượng ư? Mạng còn giữ , cái thá gì.

 

Nói , t.h.u.ố.c độc của nàng mà mất ? Nàng trăm mối vẫn thể lý giải.

 

Trời nhanh chóng sáng, ba Tần Niệm xin cáo từ Mạc Huyền.

 

Mạc Huyền Tô Bích: “Tiên sinh, các ngươi đến biên quan, rốt cuộc chuyện gì? Nếu thể, hãy cho bản vương. Biết bản vương thể giúp các ngươi.”

 

Tô Bích và Lâm Thiên Thành thật sự việc gì, bọn họ chỉ đến biên quan xem thử, ngờ giúp Mạc Huyền loại trừ Võ Thần của Ô Kim quốc.

 

Tần Niệm thì việc, nàng tìm Cảnh Phong.

 

, cả hai đều Tần Niệm một cái.

 

Hiện tại, vấn đề nan giải nhất của Mạc Huyền giải quyết, đại quân Ô Kim quốc cũng rút lui xa.

 

Biên quan còn vấn đề, ít nhất là mắt vấn đề gì.

 

Tần Niệm thản nhiên : “Chúng đến biên quan, cũng tìm Cảnh Phong.”

 

Mạc Huyền từng gặp Cảnh Phong, y ngạc nhiên: “Cảnh Phong cũng đến biên quan ?”

 

Tần Niệm gật đầu: “Trong nhà xảy nhiều chuyện, đau lòng, cho nên rời khỏi nhà, đến biên quan xem thử.”

 

“Như , các ngươi cứ ở quân doanh vài ngày, bản vương phái giúp các ngươi tìm kiếm, ?”

 

Loading...