Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:59:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần Niệm nghĩ đến t.h.u.ố.c độc của Lan Lăng Công chúa, khi Tô Bích xuống ải đối địch, thể mang theo nó.

 

Đem tên Võ Thần đầu độc c.h.ế.t, xem còn dám kiêu ngạo thế nào.

 

Nghĩ đến đây, Tần Niệm dậy, cẩn thận cài then phòng, hình lóe lên tiến Không Gian.

 

“Tiểu Niệm, hai ba ngày nay con ? Có chuyện gì ràng buộc ?”

 

Tần Niệm gật đầu, kể chuyện Tô Bích sắp xuất quan một lượt.

 

“Ngoại bà, đây lấy cái hộp nhỏ của Lan Lăng Công chúa, định để Tô Bích mang theo. Sau khi xuất thành, cứ nhắm thẳng tên Võ Thần của Ô Kim quốc mà phun, một phát độc c.h.ế.t thứ đó.”

 

Lý Bà Tử cũng chút lo lắng: “Tiểu Niệm, con dặn dò Tô Bích cẩn thận, ngàn vạn đề phòng, đ.á.n.h thì chạy. Bình an mới là quan trọng nhất.”

 

Tần Niệm nở nụ rạng rỡ: “Ngoại bà, cứ yên tâm , sẽ thành quan sát, nếu Tô Bích đ.á.n.h , sẽ thu Không Gian. Thà rằng để sự tồn tại của Không Gian, cũng thể để mất mạng.”

 

Lý Bà Tử chợt nảy ý nghĩ: “Tiểu Niệm, nếu thu tên quái vật của Ô Kim quốc đây, hai bà cháu trói ? Nếu trói , con dám g.i.ế.c, dám, sẽ tự tay g.i.ế.c , g.i.ế.c xong đưa xác về, xem bọn chúng còn dám xâm lược nữa .”

 

Tần Niệm lắc đầu: “Ngoại bà, tên đó ít nhất cũng nặng ba trăm cân, hai bà cháu , tuyệt đối thể trói . Lỡ như sơ suất, cả hai chúng đều sẽ c.h.é.m rụng đầu.”

 

Lý Bà Tử hừ lạnh một tiếng: “Cho dù c.h.é.m đầu chúng , cũng ngoài . Hắn ăn hết thức ăn ở đây, cũng c.h.ế.t đói thôi.”

 

Tần Niệm chọc ha hả: “Ngoại bà, cùng tên quái vật đồng quy vu tận . Càng thể để c.h.é.m đầu, vài hôm nữa chúng về, còn mở quán lẩu kho, nuôi gà lồng đất nữa chứ. Ngoại bà, cũng chút nhớ nhà , nhớ ?”

 

Lý Bà Tử : “Tiểu Niệm, con ở thì nơi đó chính là nhà.”

 

Thật Lý Bà Tử cũng nhớ nhà, nhất là ở tuổi như bà, dù nơi nào đến mấy cũng bằng nhà.

 

Chỉ là bà sợ Tần Niệm cảm thấy áp lực, bà thể , kiên quyết thể .

 

Tần Niệm dậy đến chỗ cũ, bước đến cạnh tường, cúi nhặt hai chiếc hộp nhỏ đất lên.

 

Lần nàng xem kỹ lưỡng, hai chiếc hộp một lớn một nhỏ, hộp một cái nút, lẽ chỉ cần ấn nút là t.h.u.ố.c độc sẽ phun .

 

Tần Niệm suy nghĩ một lát, đặt chiếc hộp nhỏ hơn trở chân tường, nàng cầm chiếc hộp lớn hơn một chút, với Lý Bà Tử:

 

“Ngoại bà, chuyện gấp, ngoài đây.”

 

“Mau , dặn Tô Bích ngàn vạn cẩn thận. Đợi chúng về , ngoại bà còn hầm gà cho ăn nữa.

 

À, còn nữa, với Tô Bích, ngoại bà còn cùng bắt rắn, g.i.ế.c rắn. Ai da, tiếc cho con rắn lớn quá, chúng gấp gáp quá nên vứt nó . Nếu mà mang về, món canh rắn mới ngon . Ai da, giờ nào , con còn đây thế?”

 

Tần Niệm : “Ngoại bà, vẫn luôn lắng mà, ngay đây.” Dứt lời, hình nàng lóe lên rời khỏi Không Gian.

 

Tần Niệm nắm chặt chiếc hộp nhỏ, kéo cửa phòng ngoài, đến phòng Tô Bích, Lâm Thiên Thành cũng ở đó.

 

Hai đang bàn bạc kế sách đối phó với tên quái vật nặng ba trăm cân .

 

Tần Niệm đưa tay mặt Tô Bích, lòng bàn tay trắng nõn là một chiếc hộp nhỏ.

 

“Đây là gì?” Tô Bích tò mò, đưa tay cầm lấy.

 

Tần Niệm sợ vô tình nhấn nhầm công tắc, nàng nắm tay , rụt về.

 

“Tiểu Niệm Niệm, đừng đùa nữa, tối nay Tô Bích sẽ xuất quan, bàn bạc một kế sách vẹn . Không thể để sư điệt chịu thiệt trong tay tên quái vật đó, thì tên sư phụ c.h.ế.t tiệt của đổ cho mất.”

 

“Ta đùa, mà là tăng thêm lợi thế cho Tô Bích.”

 

Tần Niệm vẻ mặt bí ẩn: “Hai vị , chiếc hộp nhỏ là của ai ?”

 

“Của ai?” Lâm Thiên Thành và Tô Bích đồng thanh hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-158.html.]

 

“Của Lan Lăng Công chúa.”

 

Tần Niệm vẻ mặt đắc ý: “Hôm đó, lúc Lan Lăng Công chúa đuổi kịp chúng từ phía , trộm t.h.u.ố.c độc của nàng .”

 

Tô Bích sững sờ, nhớ rõ, Tần Niệm và Lan Lăng Công chúa hề tiếp xúc cơ thể. Không tiếp xúc thì trộm đồ?

 

Lâm Thiên Thành và Tô Bích cùng suy nghĩ, hôm đó sự chú ý của họ phần lớn đặt lên Tần Niệm. Họ sợ Tần Niệm trúng kế của Lan Lăng Công chúa. Tô Bích và Lâm Thiên Thành đều , Tần Niệm là thật.

 

Bởi vì hôm đó, Lan Lăng Công chúa quả thực hỏi thị nữ của nàng , xem ai chạm đồ của nàng .

 

“Tiểu Niệm Niệm, con tiếp xúc với Lan Lăng Công chúa, trộm nó?”

 

Không còn cách nào khác, đành dùng Chu đại phu cái cớ.

 

“Sư phụ, cũng , hồi nhỏ theo học y thuật với Chu đại phu trong thôn vài ngày. Ông chỉ y thuật, mà còn nhiều tiểu xảo tả đạo, thể trưng ngoài, nhưng hữu dụng. Mấy năm trời, chỉ học mỗi một thứ là cách trộm đồ thôi.”

 

Lâm Thiên Thành chút tin: “Ta ngân phiếu , con thử thi triển thuật cách trộm vật cho xem nào.”

 

Tần Niệm đặt chiếc hộp nhỏ trong tay xuống, hai tay nắm chặt , Tô Bích và Lâm Thiên Thành lúng túng.

 

Tâm niệm động: Thu ngân phiếu Sư phụ. Ngân phiếu rơi Không Gian, Tần Niệm lập tức lấy , xòe tay, lòng bàn tay nàng là một xấp ngân phiếu của Lâm Thiên Thành.

 

Lâm Thiên Thành và Tô Bích kinh ngạc đến há hốc mồm.

 

Ngay đó thì vui mừng khôn xiết: “Ai da, Tiểu Niệm Niệm bản lĩnh như , quá, quá .”

 

Tô Bích cũng vui vẻ: “Dùng cách để trộm t.h.u.ố.c độc của Lan Lăng Công chúa ?”

 

Tần Niệm gật đầu, trả ngân phiếu cho Lâm Thiên Thành. Nàng nhặt chiếc hộp nhỏ bên cạnh lên, đưa cho Tô Bích.

 

“Khi xuống ải, hãy mang theo chiếc hộp nhỏ . Đợi đến gần tên quái vật , tự nín thở , phun mấy cái thật mạnh, đầu độc .”

 

Lâm Thiên Thành : “Tiểu Niệm Niệm , con giúp Tô Bích đỡ bao chuyện , với khinh công của , việc đầu độc tên quái vật chẳng đáng là gì.”

 

Mấy bàn bạc xong đối sách, trong lòng đều vui vẻ.

 

Buổi chiều, Ô Kim quốc công thành, thu quân trở về.

 

Sau buổi hoàng hôn kéo dài, binh tướng của Ô Kim quốc, sự dẫn dắt của Võ Thần bọn họ, kéo đến ải c.h.ử.i bới.

 

Ba Tô Bích ăn cơm xong cùng Mạc Huyền, thì vệ binh bẩm báo, Ô Kim quốc bắt đầu khiêu chiến.

 

Một đoàn lập tức .

 

Mặc Nguyệt sớm chọn cho Tô Bích một con ngựa màu hồng táo, Lâm Thiên Thành và Tần Niệm cũng ngựa của riêng .

 

Cưỡi ngựa đến thành đầu, bên thành tiếng c.h.ử.i rủa vang vọng, bọn chúng đang chuẩn dựng thang mây, định công thành ngay trong đêm.

 

Mạc Huyền phái một vạn binh mã cho Tô Bích. Nhiều tướng lĩnh trướng Mạc Huyền đều phản đối.

 

vì Tô Bích là "bằng hữu" của Vương gia, ai dám thẳng, trong lòng vô cùng phẫn nộ.

 

Một từng dẫn binh, dẫn theo một vạn thành ứng chiến, tự tìm c.h.ế.t ai bận tâm, nhưng một vạn binh sĩ thì ?

 

Sinh mạng của bọn họ quý giá bao, Vương gia tại dễ dàng buông tha như ?

 

“Võ Thần” của Ô Kim quốc thấy binh tướng Đại Lương quốc mặt, ngửa đầu lớn.

 

Dùng cây đại đao cán dài trong tay chỉ Tô Bích: “Tên tướng giặc , khai báo danh tính chịu c.h.ế.t .”

 

Loading...