Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 154: Bị Ai Đánh Bị Thương

Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:59:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà chủ tửu quán gật đầu: “Muội tử yên tâm, khách đến chỗ hỏi thăm ít, đều ghi nhớ. Thật sự cũng truyền vài tin tức . Xem tướng mạo tử là phúc, nhất định sẽ đoàn tụ với .”

 

Tần Niệm thành tâm thành ý cảm tạ bà. Ăn cơm xong, ba rời khỏi tửu quán.

 

Họ dọc theo đường phố, tìm khách điếm để ở .

 

Một đội binh tướng mặc áo giáp cưỡi ngựa phi nhanh từ cuối đường tới, họ, Tần Niệm thoáng chốc ngẩn ngơ. Dường như nàng về kiếp , từng thấy một cảnh tượng tương tự trong một bộ phim truyền hình nổi tiếng.

 

Ngày đó, nàng cảnh tượng binh sĩ phi ngựa cảm động, tập phim đó nàng xem xem nhiều .

 

“Tần cô nương, là nàng ?! Sao nàng đến biên quan?”

 

Vị tướng sĩ dẫn đầu lập tức ghì dây cương, con ngựa tại chỗ một vòng, đó mới vững.

 

“Mặc Nguyệt?”

 

Giọng Tần Niệm đầy kinh ngạc: “Thật ngờ thể gặp ngươi ở đây.”

 

Mặc Nguyệt nhảy xuống ngựa, “Tần cô nương, nơi đây nguy hiểm, nàng đến? Có việc gì chăng? Hai vị là ai—”

 

Tần Niệm tươi như một chú thỏ nhỏ nhanh nhẹn: “Đây là sư phụ Lâm Thiên Thành, vị là sư Tô Bích.”

 

Mặc Nguyệt chắp tay hành lễ.

 

Hắn gặp Tô Bích, ngày đó Huyền Vương ở Dịch Huyện cứu trợ thiên tai, nghỉ tại dịch quán. Tên sát thủ do Huyền Vương phi phái , chính là bắt lấy, khiêng dịch quán, ném mặt Huyền Vương. Sau đó dẫn Tần Niệm nghênh ngang rời .

 

Người khuôn mặt tuấn mỹ vô song, còn một võ công thâm bất khả trắc.

 

Huyền Vương vốn luôn tự phụ tự mãn, cũng kiêng dè vài phần.

 

“Tần cô nương, nàng đến biên quan? Có chuyện gì ? Có cần giúp đỡ ? Nơi đây nguy hiểm, hãy mau chóng về .” Mặc Nguyệt hỏi một câu.

 

Tần Niệm đáp: “Có chút việc nhỏ, chúng tự lo liệu . Có sư phụ và sư bên cạnh, sẽ gặp nguy hiểm .”

 

Nàng dừng một chút, Tần Niệm thêm: “Mặc tướng quân, ngươi còn quân vụ đúng ? Ta phiền nữa, hẹn gặp hôm khác.”

 

Mặc Nguyệt quả thực quân vụ , Tần Niệm: “Các nàng ở khách điếm nào? Chờ giải quyết xong việc, sẽ đến thăm các nàng.”

 

Tô Bích mỉm chắp tay: “Chúng còn khách điếm. Tướng quân cứ lo việc, đừng chậm trễ.”

 

Mặc Nguyệt khẽ gật đầu, Tần Niệm một cái, thúc ngựa rời .

 

Đến đầu thành, truyền xong mệnh lệnh của Huyền Vương, Mặc Nguyệt về gặp Huyền Vương (Mộ Huyền), khi xong công việc khẩn cấp, thêm: “Vương gia, thấy Tần cô nương.”

 

Huyền Vương cau mày, đôi mắt đen láy về phía Mặc Nguyệt: “Vị Tần cô nương nào? Tần Niệm của Đại Oa Thôn?”

 

Mặc Nguyệt gật đầu: “Chính là nàng, cùng nàng còn hai nam nhân, một già một trẻ. Người trẻ tuổi chính là nam nhân ngày đó khiêng sát thủ đến dịch quán, Tần Niệm là sư của nàng , còn là sư phụ nàng. Ta hỏi họ vì đến biên quan, nàng chút việc nhỏ. Còn cần giúp đỡ, họ tự .”

 

“Ồ? Đến biên quan việc? Bọn họ thể việc gì? Sư phụ, sư ? Chẳng lẽ Tiểu Niệm gia nhập môn phái của họ?” Huyền Vương nét mặt chút kích động, cố gắng kiềm chế, thầm một câu Mặc Nguyệt hỏi: “Có họ ở khách điếm nào ?”

 

Mặc Nguyệt lắc đầu: “Ta hỏi, sư Tần cô nương vẫn khách điếm. Có lẽ hôm nay họ mới đến. Ta quân vụ nên giúp họ tìm khách điếm. Tuy nhiên, nếu Vương gia họ ở , chuyện khó.”

 

Mộ Huyền gật đầu: “Cử hỏi thăm, xem Tiểu Niệm ở , đợi Bổn Vương bận xong, sẽ đến thăm một chuyến.”

 

“Vâng.” Mặc Nguyệt đáp lời, kéo cửa định bước ngoài, suýt chút nữa va một nữ nhân.

 

“Lớn mật!” Nữ nhân giận dữ quát: “Tay chân lóng ngóng gì?”

 

Mặc Nguyệt thẳng, chắp tay chào: “Lan Lăng Trưởng công chúa.”

 

“Trưởng công chúa cái gì mà Trưởng công chúa, ngươi rõ cho , là Lan Lăng Công chúa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-154-bi-ai-danh-bi-thuong.html.]

 

Mặc Nguyệt ánh mắt lạnh lùng: “Phải, ghi nhớ lời dạy của Lan Lăng Trưởng công chúa.”

 

Nàng phản cảm chữ "Trưởng" đó , cố tình . Nàng là em gái của Hoàng thượng, vốn dĩ là Trưởng công chúa. cứ khác gọi là Công chúa, chỉ con gái Hoàng thượng mới là Công chúa.

 

“Mặc Nguyệt, việc .”

 

Giọng Mộ Huyền mang theo sự khó chịu che giấu, khẽ .

 

“Vâng.” Mặc Nguyệt đáp một tiếng, sải bước dài rời .

 

“Cô mẫu, việc gì ?”

 

Lan Lăng công chúa hừ lạnh một tiếng: “Không việc, thì đến chỗ ngươi ?”

 

Ngày đó, Lan Lăng công chúa và Tô Bích đối chưởng một cái. Sau khi đ.á.n.h rơi xuống vách núi, giống như Thẩm Kiêu suy đoán, nàng nội thương nhưng nặng.

 

Nàng nắm chặt lấy dây leo vách đá, những tiếng đ.á.n.h phía vách núi. Từng thị nữ một g.i.ế.c, nàng lạnh lùng lắng , tuyệt đối mạo hiểm lên.

 

Chờ Tô Bích thẩm vấn xong thị nữ cuối cùng, và bọn họ đều rời , nàng mới leo lên vách núi. Ngựa của các nàng vẫn còn đó, đang đường.

 

Lan Lăng công chúa lật lên ngựa của , túi nước yên ngựa vẫn còn.

 

Lan Lăng công chúa lạnh: “ là trời tuyệt đường mà.”

 

Nàng cưỡi ngựa, dám phi quá nhanh, sợ sẽ đuổi kịp Tần Niệm và Tô Bích. Bây giờ nàng , nàng đ.á.n.h nam nhân .

 

cần vội, nàng nhất định sẽ tìm cách g.i.ế.c c.h.ế.t . Không g.i.ế.c cũng , g.i.ế.c c.h.ế.t nữ tử bên cạnh . Nàng từng Tô Bích gọi một tiếng "Tiểu Niệm, cẩn thận."

 

Thật quan tâm bao, đừng vội, đợi dưỡng thương xong, nàng sẽ tiễn Tiểu Niệm của lên đường, khiến đau khổ cả đời.

 

Vào Cừ Quan, nàng cũng , hiện tại Huyền Vương đang trấn thủ cửa ải.

 

Nàng cưỡi ngựa, thẳng đến quân doanh, thẳng là tìm Mộ Huyền.

 

Người dám gọi thẳng tên Huyền Vương nhiều, các quân sĩ vội vàng truyền tin .

 

Gặp Huyền Vương, Lan Lăng lấy vật của — một miếng ngọc bội, do đích Hoàng thượng ban tặng, đó ký hiệu độc quyền của hoàng gia.

 

Sau giang hồ, một khi gặp rắc rối, chỉ cần đưa ngọc bội cho quan phủ xem, là thể chứng minh phận của nàng.

 

Sau khi lên núi, đặc biệt là khi nàng g.i.ế.c c.h.ế.t Trần sư tỷ, ai dám gây sự với nàng.

 

Năm phụ hoàng nàng băng hà, khi nàng tin, Hoàng trưởng của nàng lên ngôi vị Hoàng đế.

 

Năm thứ hai, nàng cũng lâm bệnh nặng. Vốn dĩ nàng định về một chuyến, dựa khối ngọc bội hoàng gia , ai dám phủ nhận phận công chúa của nàng.

 

Lan Lăng công chúa nhớ đến lời dặn: Cho dù chuyện gì xảy , cho dù bệnh nặng, sắp c.h.ế.t, con cũng đừng trở về, vĩnh viễn Hoàng cung.

 

, Lan Lăng công chúa về. Ba mươi năm trôi qua, đây là đầu tiên nàng lấy khối ngọc bội .

 

Lúc nhỏ Mộ Huyền từng các thái giám , một vị cô mẫu, gia nhập Lan Lăng Phái, ngoài học võ công.

 

Tình hoàng gia vốn nhạt nhẽo, huống chi là vị cô mẫu từng gặp mặt? Mộ Huyền bao giờ để chuyện trong lòng.

 

Hôm đó, Lan Lăng đột nhiên xuất hiện, cầm ngọc bội là cô mẫu của .

 

Mộ Huyền kiểm tra kỹ lưỡng ngọc bội, xác nhận đó là vật của hoàng gia. Lan Lăng mới phép ở quân doanh dưỡng thương.

 

Mộ Huyền từng hỏi Lan Lăng: “Cô mẫu, ai đ.á.n.h thương?”

 

Loading...