Mang theo Không Gian xuyên cổ đại, mở đầu đạp đổ cha mẹ ác tâm - Chương 147: Lan Lăng Công Chúa Rớt Xuống Vách Đá
Cập nhật lúc: 2025-11-15 22:59:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lớn mật!”
Nữ nhân dùng canh gà hắt hôm qua, phẫn nộ quát Tô Bích: “Tên nô tài to gan, dám mắng Công chúa ? Ta thấy ngươi sống nữa .
Vậy sẽ thành cho ngươi, tiễn ngươi xuống địa ngục gặp Diêm Vương.”
Nàng tức giận, còn tức giận hơn cả khi ba gã đàn ông trêu ghẹo hôm qua, thể thấy lòng trung thành hộ chủ chân thành đến mức nào.
Kèm theo tiếng quát tháo, chiếc roi trong tay nàng vung lên, quất thẳng mặt Tô Bích.
Nếu chiếc roi quất trúng, khuôn mặt tuấn tú sánh ngang Phan An của Tô Bích sẽ hủy hoại , chẳng khá hơn gã đàn ông canh gà bỏng là bao.
Tô Bích vươn tay bắt lấy đầu roi, vẻ mặt đầy chế giễu: “Đừng quên, ngươi mới là nô tài, nô tài chuyên bưng nước dâng .”
Dứt lời, đột nhiên dùng sức, nữ nhân chịu buông tay, nhưng sức lực căn bản thể chống Tô Bích.
Trong lúc bất ngờ, nàng kéo khỏi lưng ngựa, lao thẳng lòng Tô Bích.
Tô Bích tóm lấy nàng , nhấc bổng lên, ném thẳng xuống vách đá.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết của nữ nhân càng lúc càng xa, mãi một lúc mới tắt hẳn.
“Chủ nhân chẳng thứ , nô tài càng tệ hại hơn. Trong năm tai ương đói kém , lưu dân khắp nơi. Bọn ngươi sống chỉ phí phạm lương thực.
Chi bằng c.h.ế.t cho sạch, tiết kiệm lương thực thể cứu mạng sống của .”
Tô Bích tay nặng, lời cũng nặng nề, bắt đầu báo thù từ khoảnh khắc .
“A Đào.”
Nữ nhân mặc y phục màu xanh lục nhạt phía Lan Lăng Công chúa khẽ gọi một tiếng, nước mắt chảy thành hai dòng má.
Nàng tên là A Hỉ, bằng tuổi A Đào, cùng hầu hạ Lan Lăng Công chúa nhiều năm, hai chăm sóc , tình cảm như chị em ruột.
Giờ phút , A Đào gã đàn ông mắt ném xuống vách đá, nàng xông lên g.i.ế.c c.h.ế.t gã, báo thù cho A Đào.
quy củ ràng buộc, nàng dám rời Công chúa, tự ý chạy đến mép vách đá dò xét.
Nàng cũng hiểu, vách đá sâu hun hút như , A Đào ném xuống chắc chắn tan xác, thể cứu sống .
Ánh mắt Tô Bích kiên nghị hơn cả đá tảng: “Còn ai động thủ, sẽ thành cho các ngươi cùng lúc.”
Lan Lăng Công chúa lên tiếng, các thị nữ của nàng dám tự ý tiến lên.
Thị nữ g.i.ế.c, Lan Lăng Công chúa nổi trận lôi đình, lạnh lùng quát: “Đồ ch.ó má, dám g.i.ế.c của , sẽ lóc thịt ngươi.”
Nàng liếc Tần Niệm: “Và cả ngươi nữa.”
Tần Niệm khẽ nhếch khóe môi: “Ngươi bản lĩnh đó .”
Lan Lăng Công chúa nghiến răng Tần Niệm: “Ta sẽ dùng ngươi chôn cùng với thị nữ của ngay bây giờ.”
Dứt lời, hình nàng khẽ động, bàn tay ngọc trắng muốt sờ bên hông, động tác tự nhiên, bình thường sẽ khiến bất kỳ ai chú ý.
cả Tô Bích và Tần Niệm đều nhận , Tô Bích hiểu rõ trong lòng, nàng là dùng độc.
Hắn vội vàng lên tiếng cảnh báo: “Tiểu Niệm, cẩn thận.”
Tần Niệm Tô Bích một cái, gật đầu.
, nhưng mà, hai chiếc hộp nhỏ lớn bé đựng độc d.ư.ợ.c giấu ở bên hông, biến mất.
Lan Lăng Công chúa ngây . Nàng nghiêng đầu thị nữ bên cạnh: “Ai trong các ngươi động đồ của ?”
Bảy thị nữ , đồng thanh : “Nô tỳ dám tự tiện động đồ của Công chúa.”
“A Hỉ.”
Lan Lăng Công chúa khẽ quát một tiếng: “Chiều tối hôm qua, khi A Đào trở về phòng, thứ nàng mang theo——”
Nàng rõ là vật gì, nhưng tiếp tục hỏi: “Đã giao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-khong-gian-xuyen-co-dai-mo-dau-dap-do-cha-me-ac-tam/chuong-147-lan-lang-cong-chua-rot-xuong-vach-da.html.]
“Bẩm Công chúa, A Đào giao ạ.”
Lan Lăng Công chúa hai chiếc hộp nhỏ đựng độc dược, thị nữ của nàng ngoài mua đồ việc đều sẽ mang theo một chiếc hộp nhỏ.
Gặp chuyện giải quyết , sẽ trực tiếp hạ độc.
Tối qua, A Đào lùi về phía Tô Bích, nàng nhận Tô Bích, hạ độc , khiến Tô Bích trúng độc.
Thấy Tô Bích cũng nhận , còn vô cùng cẩn thận với , A Đào khó mà thành công, nên mới hạ độc.
Sau khi về phòng, việc đầu tiên là trả chiếc hộp nhỏ đựng độc dược, đây là quy củ nhiều năm.
Giao xong chiếc hộp đựng độc dược, A Đào mới bẩm báo việc thấy Tô Bích ở tửu quán bên cho Lan Lăng Công chúa.
Công chúa hỏi hỏi A Đào nhầm , A Đào khẳng định chắc chắn nhầm.
Lan Lăng Công chúa kinh ngạc phẫn nộ, thể bình an vô sự độc d.ư.ợ.c và chưởng lực của nàng ?
Điều thể chấp nhận, nhất định hạ độc gã đó một nữa, xem dùng phương pháp gì để giải độc.
Tối qua, chiếc hộp nhỏ đựng độc dược, A Hỉ đang trực đích đặt túi áo bên hông Công chúa.
Không ai dám trái lệnh, lâu ngày Lan Lăng Công chúa cũng còn kiểm tra nữa.
Tần Niệm bọn họ đang tìm gì, tươi hỏi: “Thứ hại mất ? Xem ngươi còn dùng gì để hại .”
Lan Lăng Công chúa nổi giận, dùng tay chỉ Tần Niệm: “Tiện tỳ, là ngươi trộm ?”
Cùng lúc mắng nhiếc, nàng tung một chưởng về phía Tần Niệm.
Độc d.ư.ợ.c của Lan Lăng Công chúa mất ? Tô Bích quá tin, cho rằng nữ nhân cố ý giả vờ.
Càng sợ nàng thương Tần Niệm, thấy nàng động thủ, Tô Bích hình lay động, bay ngang từ lưng ngựa tới, chắn Tần Niệm, đồng thời cũng xuất một chưởng.
Lần khi trúng độc, buộc đối chưởng với Lan Lăng Công chúa, đ.á.n.h trọng thương.
Tô Bích vẫn luôn cam lòng, đó là khi trúng độc, là thực lực chân chính của .
Lần , xem cho rõ, công phu của Lan Lăng công chúa cao thâm đến mức nào, tin nàng thể thương.
Sau một chưởng, cánh tay Tô Bích chấn đến tê dại, Lan Lăng công chúa quả nhiên hạng tầm thường.
Nội lực mạnh mẽ như , ngay cả ở Đại Lương quốc cũng hiếm thấy, nhưng so với Tô Bích, vẫn kém xa lắc.
Nhìn Lan Lăng công chúa, nàng như một cánh diều đứt dây, chấn bay xuống đáy vực.
Giống như thị nữ A Đào của nàng , tiếng kêu t.h.ả.m thiết kinh hoàng mãi một lúc lâu mới dứt.
Tần Niệm chớp chớp đôi mắt to tròn:
"Ôi trời ơi, nãy còn đòi g.i.ế.c , bắt chôn cùng thị nữ của nàng , chớp mắt một cái, chính nàng chôn cùng ư? Yếu ớt đến thế, còn dám khoe khoang thiên hạ vô địch?"
Ánh mắt nàng về bảy thị nữ : "Các ngươi tình sâu nghĩa nặng , mau nhảy xuống , xuống đáy vực mà hầu hạ chủ tử của các ngươi."
Bảy thị nữ ngây . Công chúa của các nàng, xưa nay thích triền đấu, chỉ thích một chiêu chế địch. Giờ đây, một chiêu chế địch ư? Làm thể?
sự thật đang bày mắt, thực sự xảy .
Tô Bích vẻ mặt lạnh lẽo u ám: "Bảy các ngươi cho rõ, nam nhân mà Lan Lăng các ngươi đ.á.n.h rơi xuống vực là sư thúc của . Các ngươi mau thành thật khai , nàng vì lý do gì mà hạ sát thủ với một xa lạ?"
"Ngươi xuống địa phủ mà hỏi cái vị sư thúc c.h.ế.t tiệt của ngươi ."
A Hỉ rút trường kiếm , điên cuồng đ.â.m thẳng Tô Bích. Nàng báo thù, báo thù cho chị em A Đào, báo thù cho chủ nhân Lan Lăng công chúa của nàng .
Sáu thị nữ còn cũng đều rút trường kiếm, xông lên vây công.
Tô Bích cũng nể nang, chỉ dùng một chiêu, đoạt kiếm tay A Hỉ.
Hắn đá A Hỉ bay , nàng như một con chim ưng gãy cánh, rơi thẳng xuống vách núi.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, những thị nữ của Lan Lăng công chúa , chỉ còn một .